Tiên Vân Chân và Trần Khung lập tức cực kỳ hoảng sợ, chỉ cảm thấy cả người như bị kiếm ý đâm xuyên. Chỉ cần đối phương nghĩ một cái thôi thì kiếm ý sẽ hóa thành thực chất, đâm thủng cơ thể của mình, trực tiếp chia năm xẻ bảy.
Một nỗi sợ hãi dần bao phủ trái tim hai người, chỉ cảm thấy toát mồ hôi lạnh, sợ hãi không thôi.
Đây là kiếm ý gì vậy?
Thật đáng sợ!
Sự kinh ngạc và sợ hãi trong lòng họ ập đến trong lòng họ, hoàn toàn không ngờ được rốt cuộc là Lâm Nhất làm thế nào mà có được thủ đoạn cỡ đó.
"Đi đi, ta sẽ chờ các ngươi ở đây. Cái này là tiền cọc".
Lâm Nhất tản vẻ sắc bén trên người đi, lấy mười viên đan Tinh Thần từ trong túi trữ vật ra đưa trước cho hai người.
Cả hai lập tức thở phào nhẹ nhõm, mãi lâu sau mới giật mình tỉnh lại, bị ngọn lửa màu vàng tươi đẹp bên ngoài của nó lóe mù mắt.
Quả thật là đan Tinh Thần, bảo vật cỡ đó cũng rất hiếm thấy trong Thương Long Cấm Khu, chỉ nghe nói đến chứ đây vẫn là lần đầu nhìn thấy hàng thật.
Có lời đồn bảy kẻ đứng đầu trên bảng Thương Long có thể trở thành nhân vật số một số hai trong Thương Long Cấm Khu chính là vì có giới vực của mình khai thác một lượng đan Tinh Thần kha khá.
Nhưng giờ đây, với mức độ xa xỉ khi vừa ra tay của Lâm Nhất, Tiên Vân Chân và Trần Khung đều thầm đoán số lượng đan Tinh Thần mà hắn thu hoạch được chắc chắn là nhiều hơn bất cứ kẻ nào trong bảy người đứng đầu kia rất nhiều.
"Yên tâm, hai ta chắc chắn sẽ mang tin tức về. Còn chuyện để lộ tung tích..."
Tiên Vân Chân cười mỉa, có chút nghĩ mà sợ nói: "Ngay khi ngươi giết chết Khổng Huyên chỉ bằng một kiếm ở thành Viêm Vân thì ta đã không có lá gan đó rồi".
"Vậy là tốt rồi".
Lâm Nhất xoa cằm, khẽ nói.
Một lát sau, hai người đã biến mất trong tầm mắt của Lâm Nhất, đi vào trong thành.
Từ trước đến nay, Lâm Nhất vẫn luôn cẩn thận nên đương nhiên sẽ không tin tưởng hai người một cách dễ dàng như vậy được. Không sợ việc to tát, chỉ sợ xảy ra điều không may. Ánh mắt của hắn nhìn về phía ngựa Huyết Long, đối phương dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng nhỏ con, lại có đao Hư Ẩn nên muốn núp thì lại dễ dàng hơn so với Lâm Nhất rất nhiều.
Một người một ngựa trải qua biết bao nhiêu lần sống còn, Lâm Nhất vừa nhìn thì nó lập tức hiểu được ý hắn.
Vèo!
Nó im lặng hóa thành vô số tàn ảnh núp trong tối đuổi theo hai người Trần Khung.
Dù sao tìm hiểu tin tức cũng phải tốn chút thời gian, Lâm Nhất cũng không đứng chờ, lấy đan Tinh Thần ra khoanh chân ngồi xuống đất bắt đầu tu luyện.
Có đan Tinh Thần nên tốc độ tu luyện của Lâm Nhất có thể nói là ngày đi ngàn dặm. Giờ, hắn đã hoàn toàn củng cố xong chút thành tựa ở Thiên Phách nhất trọng thiên.
Ngoài ra, sự thay đổi lớn nhất lại là Thanh Tiêu Kiếm Quyết, nó đã chạm đến cánh cửa tầng mười.
Thanh Tiêu Kiếm Quyết có tổng cộng mười tầng, nếu có thể tu luyện xong mười tầng thì lấy Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm làm cơ sở để sáng tác Trảm Thiên tam kiếm thì sức mạnh của nó chắc chắn sẽ mạnh hơn trước rất nhiều.
Trước đó kiếm ý Thông Thiên đột phá, một kiếm cực lớn lóe lên trên trời đã khiến cả vòm trời tràn ngập những dị tượng của thần thụ Thanh Tiêu, hoa diễn vĩ nở rộ.