Vô số ánh mắt nhìn tới, những người bình thường luôn thích sự dõi theo của người khác đều cúi đầu không dám nhìn thẳng.
Lâm Nhất trên khán đài nhìn Nguyệt Vi Vi rời khỏi đài thi đấu, thầm nói, nữ nhân này đúng là một yêu tinh.
Không thể động vào, không thể động vào.
Lần này Khuynh Nhược U thật sự gặp phải kẻ khó chơi rồi, Tô Hàm Nguyệt chỉ tát nàng ta hai bạt tai, còn Nguyệt Vi Vi lại khiến nàng ta suýt cởi sạch trước mặt mọi người.
Với tính cách kiêu căng ngạo mạn của nàng ta, chắc chắn việc này còn khiến nàng ta khó chịu hơn là bị giết.
Dù trận chiến của Nguyệt Vi Vi và Khuynh Nhược U đã kết thúc, nhưng lời bàn tán liên quan đến nó vẫn chưa dừng lại.
Trận chiến này thật sự quá “đặc sắc”, hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của mọi người.
Nếu nói thẳng thì nó còn khiến người xem kích động hơn việc Lâm Nhất giết chết Lâm Đào nhiều.
Khuynh Nhược U là một người thế nào, tiểu công chúa của Tử Nguyệt Động Thiên, tính cách kiêu căng, thân phận cao quý, có biết bao người theo đuổi ở Lôi Châu. Dù không phải người của Lôi Châu cũng từng nghe nói nàng ta kiêu ngạo đến mức nào.
Bình thường rất nhiều người đều xem việc có thể gặp nàng ta một lần là vinh dự, vì một lời khen của nàng ta mà lao vào nơi dầu sôi lửa bỏng.
Lúc ở thành Thiên Lăng, Lâm Nhất đã cảm nhận sâu sắc chuyện này, chỉ vì một câu nói của nàng ta. Không, thậm chí nàng ta còn chưa nói một câu đã khiến thất tú Thiên Lăng đuổi cùng giết tận hắn, gần như ép hắn đến bước đường cùng, đến bây giờ ngựa Huyết Long vẫn còn không rõ sống chết.
Giờ nghĩ lại, Tô Hàm Nguyệt tát nàng ta hai bạt tai vẫn còn nhẹ lắm.
Thủ đoạn của Nguyệt Vi Vi mới thật sự là trừng phạt, vạch trần mặt nạ dối trá của nàng ta một cách vô tình. Không phải nàng ta thích ra vẻ ngạo mạn lắm sao, vậy thì để người của toàn bộ cổ vực Nam Hoa nhìn thấy dáng vẻ xấu xí của nàng ta, khiến nàng ta không chốn dung thân, mất sạch thể diện.
“Nguyệt Vi Vi này đúng là yêu tinh, thủ đoạn quá đáng sợ”.
“Trông có vẻ ngây thơ vô hại, nhưng nếu thật sự ra tay sẽ khiến người ta phải lạnh sống lưng”.
Võ giả trên khán đài đều đến từ cổ vực Nam Hoa, loại người gì cũng có, có vài đề tài đệ tử chính phái không dám hùa theo, còn tán tu và các tông môn xa xôi thì lại không hề kiêng dè, tiếng cười vừa chói tai vừa thô tục.