Nhưng ngay trong khoảnh khắc đó, trên lưng Lâm Nhất đột nhiên lóe lên ánh sáng vàng, cánh Kim Ô phút chốc giang rộng ra. Tốc độ của hắn lập tức tăng vọt, dường như có thể xé rách hư không, chỉ một cái lắc mình đã xuất hiện phía trên đỉnh đầu giới tử Thần U.
Quyền mang của Lâm Nhất trực tiếp nện xuống đầu giới tử Thần U.
PHỐC thử!
Một ngụm máu tươi từ trong miệng giới tử Thần U trào ra, hắn ta tựa như cọc gỗ, bị Lâm Nhất cứ thế nện thẳng xuống đất. Thủ ấn suýt nữa đã hoàn thành đến cuối cùng vẫn không kịp thi triển, tiếng cười điên dại của hắn ta còn vẳng vẳng bên tai, vậy mà lúc này người đã bị đóng cọc xuống đất.
Ầm ầm!
Mãi một lúc sau, mặt đất mới vang lên tiếng nổ kinh thiên, vô số tia lửa từ trong kẽ nứt bắn ra, rồi phóng thẳng lên trời.
Cảnh tượng này khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.
Trời đất tĩnh mịch.
Ngọn lửa kia chính là viêm mạch từ trong lòng đất tuôn ra, mọi người thật sự không nói nên lời, cả đám chỉ biết đứng đực ra đó mà nhìn, tròng mắt suýt nữa đã rớt xuống luôn rồi.
Rốt cuộc một quyền này hung ác đến mức nào, chẳng những có thể nện giới tử Thần U vào lòng đất, mà ngay cả một viêm mạch cũng bị nện cho đứt gãy.
"Không có khả năng!"
Đám nhân tài kiệt xuất của chiến giới Thần U vốn đang hò hét “Giới tử không thể bị nhục nhã!”, thoáng cái, cả đám đứng đực ra đó, há hốc mồm mà nhìn, toàn thân run lẩy bẩy, trái tim đập điên cuồng trong lồng ngực. Quả thật bọn họ không thể tiếp nhận cảnh tượng trước mắt, giới tử Thần U cao quý tựa như vầng thái dương vậy mà lại bị Lâm Nhất dùng một quyền nện thẳng vào lòng đất, hơn nữa còn đụng gãy một viêm mạch.
Việc này thật sự quá khoa trương, đã vượt ngoài sự tưởng tượng của bọn họ, khiến bọn họ có cảm giác như có một khối đá lớn đè nặng ở tim, cả đám lộ vẻ cực kỳ khó coi.
"Giết hắn!"
Gần như ngay lúc đó, sát chiêu của hai giới tử còn lại đã đến, một là Huyền Long Phệ Không Thủ, một là Ma Tượng Thôn Thiên Chưởng. Hai đại sát chiêu khiến hư không chấn động, thoáng cái đổ ập xuống người Lâm Nhất.
"Giết hắn!"
“Tên tiện chủng hạ giới này phải chết!”
Bọn họ thẹn quá hóa giận, hai mắt đỏ quạch lên, khi nhìn thấy Lâm Nhất bị dị tượng của sát chiêu nuốt chửng, cả hai đồng loạt rống lên.
Thịch! Thịch! Thịch!
Nhưng cánh Kim Ô trên lưng Lâm Nhất lại lần nữa giang rộng, tàn ảnh chất chồng lên nhau, có thể thấy được hắn đã nhanh chóng lui về sau. Lúc này, Lâm Nhất đã thúc giục Kim Ô Cửu Biến đến cực hạn. Thoạt nhìn dị tượng của hai đại sát chiêu nuốt chửng hắn, nhưng thật ra chỉ cắn nuốt tàn ảnh, còn chân thân thì đã mau chóng lui ra ngoài.
Bành!
Tình huống vẫn hung hiểm như trước, sau khi chém vỡ tàn ảnh Kim Ô, khí thế của hai đại sát chiêu vẫn không hề giảm bớt, dị tượng hùng mạnh tựa như sóng thần cuộn trào, không ngừng truy đuổi và đánh úp về phía Lâm Nhất.
Phạm vi của dị tượng quá mức khổng lồ, thoáng cái, Lâm Nhất đã không còn đường lui.
“Tiện chủng này còn chưa chết à?”
Nhân tài kiệt xuất của ba chiến giới tức đến nỗi suýt hộc máu, sắc mặt cả bọn trông vô cùng dữ tợn.
Nhưng trong một khoảnh khắc với tốc độ ánh sáng, Lâm Nhất hít sâu một hơi, mười lăm sợi long văn tím vàng lần nữa nhúc nhích. Hắn thừa nhận áp lực như núi, mồ hôi trên trán rỉ ra, kiếm ý ngân vang liên hồi, trái tim cũng điên cuồng nảy trong lòng ngực, nhiệt huyết toàn thân hắn ào ào tuôn ra, trong lồng ngực trào dâng một luồng khí thế hào hùng.
Ngay khi hai đại sát chiêu sắp chôn vùi chân thân của Lâm Nhất, trong đầu hắn chợt hiện ra hình ảnh Thương Long Chi Chủ thi triển chiêu thức. Phong thái kỳ vĩ mà thần thánh kia thoáng chốc đã trảm kiếm chiêu của Lâm Nhất vô tung vô ảnh.