Mở hai tay ra, Dẫn Linh Quyết yên lặng vận chuyển, linh khí từ bốn phía bị dẫn dắt từng chút một, từ từ tụ lại.
Hắn nhắm mắt cảm ngộ, căn cứ theo những ghi chép bên trong Dẫn Linh Quyết, phân ra thuộc tính linh khí.
Lần cảm ngộ này lại giúp hắn được mở rộng tầm mắt.
Hóa ra linh khí thiên địa lại có nhiều khác biệt như vậy, trước kia bản thân hắn hấp thu đều là linh khí nguyên thủy nên chẳng phân biệt được thuộc tính.
Ngoại trừ linh khí nguyên thủy còn có Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ và một số linh khí có thuộc tính biến dị.
Ví dụ như thuộc tính Lôi và Băng đều có thể tương ứng với các công pháp khác nhau.
Ngẫm nghĩ một lúc, sau đó Lâm Nhất dẫn dắt linh khí thuộc tính Mộc và Thủy rót vào chậu hoa từng chút một.
Nhưng tốc độ này lại khiến hắn không hài lòng cho lắm.
Nguồn linh khí khổng lồ cần trích ra từng chút một, lại còn không thể thẩm thấu hết toàn bộ.
Quả nhiên đúng như lời Đồng Hổ nói, là một công việc nhàm chán.
Lâm Nhất tốn hết hai canh giờ, gần như tiêu hao sạch nội kình trong cơ thể mới có thể thấy được một chồi non xanh mướt xuất hiện trong chậu hoa. Nó phát ra một chút ánh huỳnh quang cùng hương thơm thoang thoảng.
Lâm Nhất lộ vẻ vui mừng, xem như cũng có chút thành quả.
Nếu không có Dẫn Linh Quyết, hạt giống Bạch Tàn Hoa này ít nhất cũng phải mất nửa tháng mới có thể phát triển.
“Ồ… Nội kình Thuần Dương Công của ta dường như càng thêm cô đọng hơn”.
Khi nội kình trong cơ thể bắt đầu khôi phục, Lâm Nhất có hơi kinh ngạc nói.
Nội kình mới sinh ra càng thêm cô đọng hơn so với trước, loáng thoáng có thể thấy được hào quang màu vàng.
Nội kình Thuần Dương Công chảy trong cơ thể mang đến cảm giác vô cùng ấm áp.
Vốn dĩ sau khi Thuần Dương Công đạt đến viên mãn đỉnh phong, hẳn là không cách nào tiến triển thêm.
Thật thú vị… Môn công pháp này vốn phát triển dựa trên tàn bản Tiên Thiên, nói cách khác, Thuần Dương Công cũng có bản Tiên Thiên đầy đủ và dĩ nhiên là sẽ càng mạnh mẽ hơn.
“Không ngờ lại có được niềm vui ngoài ý muốn, vô tình phá vỡ được bình chướng của Thuần Dương Công”.
Từ trước đến nay chưa từng có võ giả trước khi tu luyện Luyện Dược sư lại đi tu luyện Dẫn Linh thuật.
Mà dù có luyện thì cũng rất khó có ai trùng hợp nắm giữ một công pháp viên mãn.
Thế nên có lẽ không nhiều người biết được bí mật này.
“Ha ha, đúng là thoải mái! Ta còn lo ngươi cảm thấy phiền muộn nên sau khi xong việc đã cố ý đến đây xem thử”.
Một âm thanh trong trẻo vang lên, thiếu môn chủ Bạch Vũ Phàm mỉm cười bước đến.
“Thiếu môn chủ!”
Lâm Nhất nghiêm mặt, vội vàng chắp tay chào.
“Lúc ở riêng không cần phải chú trọng phép tắc như vậy, đây là hoa gì?”
Bạch Vũ Phàm khá là thoải mái, khí chất trên người hắn ta tỏa sáng như ánh mặt trời lại không mang theo vẻ kiêu căng.
Rất dễ dàng để lại ấn tượng tốt cho người khác.
“Đây là Bạch Tàn Hoa, cực phẩm trong họ hoa tường vi”, Lâm Nhất giải thích.
Cả hai trò chuyện một lúc thì cuối cùng Bạch Vũ Phàm cũng nói ra mục đích của mình: “Chuyện xảy ra ở đại điện tông môn, ngươi chớ để trong lòng. Người khác không biết nhưng ta có thể cảm nhận được khi Hồ Tử Phong đến, ngươi cũng đã chuẩn bị ra tay”.