Bên cạnh, Tư Tuyết Y, Thủy Nguyệt,… những người đến từ đế quốc Đại Tần đều lộ vẻ hưng phấn, cảm thấy kiêu ngạo từ tận đáy lòng. Hiện tại, không chỉ là Lâm Nhất, không chỉ là Lăng Tiêu Kiếm Các, mà trong trận Quần Long Thịnh Yến này, đế quốc Đại Tần đã được người người biết đến.
“Táng Hoa, ngươi có nghe thấy không…”
Lâm Nhất thở dài, dù đã quen với cảnh tượng như vậy, nhưng hắn vẫn khó giữ nổi bình tĩnh. Hắn nắm chặt kiếm Táng Hoa, thì thào tự nói, ta vốn là người mai táng hoa, mai táng hoa cũng là mai táng người.
Hắn từng hứa hẹn, một ngày nào đó, sẽ khiến toàn bộ người trong thiên hạ biết đến danh tiếng của Táng Hoa.
Quần Long tranh tài hôm nay, tất cầm kiếm dương danh!
“Hừ, một tên nhân tài mới nổi mà thôi, làm như đã giành được đầu bảng rồi ấy, tôm tép nhãi nhép!”
Tại vị trí của Thiên Yêu Các, nhìn thấy Lâm Nhất được hoan nghênh hơn cả Tam Tiểu Vương, trong mắt Viêm Long Tử lộ rõ sự khinh thường.
Trèo càng cao, té càng đau, sẽ đến lúc ngươi phải khóc!
Sắc mặt hắn ta cực kỳ lạnh lùng, trong lòng thầm nguyền rủa.
Không thể không nói, tiếng reo hò chào đón Lâm Nhất đã lên đến một độ cao vượt ngoài dự kiến của nhiều người. Các tuyển thủ trong bảng 100 đều vô thức quay đầu nhìn, biểu cảm của họ rất phức tạp, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình.
Đến khi Lâm Nhất vào vị trí, tiếng rồng ngâm trên vòm trời lại lần nữa vang lên.
Nhiều người có để tâm đều cảm thấy kỳ lạ, dường như… tiếng rồng ngâm này không chỉ là một dị tượng đơn giản. Tuy nhiên, chỉ bấy nhiêu thôi thì không ai đoán được rốt cuộc nó kỳ lạ ở chỗ nào.
Lâm Nhất nhìn quanh một lượt, có cảm giác bầu không khí tại Quần Long tranh tài đã hoàn toàn khác trước.
Trước kia, trong vòng tích điểm và vòng loại, rất nhiều nhân tài kiệt xuất lựa chọn khiêm tốn, rất ít khi xuất hiện, nhưng giờ thì rõ ràng là tất cả yêu nghiệt thuộc bảng 100 đều bộc lộ duệ khí, ánh mắt giao nhau lộ rõ sự sắc bén, đầy tính cạnh tranh, tuy chưa đến mức giương cung bạt kiếm, nhưng có thể nhìn ra không ai muốn yếu thế.
Không bao lâu sau, trọng tài chính của Thánh Minh, người đã xuất hiện bảy ngày trước, lại lần nữa hiện thân.
Ông ta nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định 100 tuyển thủ đều đã có mặt, ông ta mới bắt đầu tuyên bố quy tắc.
“Quy tắc của vòng xếp loại trong Quần Long Thịnh Yến lần này sẽ có một chút khác biệt so với trước kia, 100 tuyển thủ chia làm 4 tổ, mỗi tổ 25 người. Từ mỗi tổ chọn ra 5 người tiến vào bảng 20 ở vòng tiếp theo, đồng thời, từ mỗi tổ cũng sẽ chọn ra một danh ngạch hạt giống”.
Những lời của ông lão áo đen đã gây ra một hồi bạo động, quy tắc lần này quả thực có thay đổi rất lớn. Đặc biệt là việc phân chia tuyển thủ hạt giống, theo quy tắc trước đây, vốn không hề có danh ngạch này.
Sau khi ra hiệu cho mọi người yên tĩnh, ông lão áo đen lại tiếp tục bổ sung quy tắc.
Mỗi tổ 25 người đấu luân phiên, mỗi người đều phải đấu 24 trận, có nghĩa là tất cả các tuyển thủ trong cùng một tổ đều phải đấu với nhau. Nếu gặp phải người mà mình từng giao đấu trước đó, có thể nhận thua hoặc đấu tiếp một lần nữa.
Sau khi thi đấu kết thúc, chúng ta sẽ dựa trên lượng khí Huyền Hoàng trên người các tuyển thủ để xếp hạng. Năm người đứng đầu sẽ tiến vào vòng trong, tuyển thủ đầu bảng sẽ giành được vị trí tuyển thủ hạt giống.
Sau khi tiến vào bảng 20, tuyển thủ hạt giống sẽ được miễn một vòng chiến, trực tiếp tiến vào bảng 10. Mười sáu người còn lại phải tiếp tục chiến để tranh đoạt 6 vị trí còn lại trong bảng 10.
Nghe đến đây, Lâm Nhất liền hiểu ra.