Cuộc thi đấu vòng loại đã gần kết thúc thì các trận chiến đấu lại càng trở nên tàn khốc, vì để tranh đoạt một vị trí trong cuộc thi đấu hạng nên giữa bọn họ đã gần như dốc hết sức mình.
Trong trận đấu của các tổ khác, Lâm Nhất đại khái cũng xem qua, Ô Tiếu Thiên là một đối thủ mạnh toàn thắng chưa thua trận nào.
Cơ Vô Dạ thì trái lại có chút không ổn, đã bị thua hai trận, nếu như không may mắn mà gặp phải Tam Vương Thất Anh của khoá Quần long thịnh yến lần này thì coi như đã đặt dấu chấm hết tại đây.
Ánh mắt quét qua, tầm mắt của Lâm Nhất chạm đến Bạch Lê Hiên.
Vận may của Bạch Lê Hiên hơi kém, trước đó hắn gặp phải Nam Cung Vãn Ngọc cho nên đã quyết đoán nhận thua.
Chuỗi thắng liên tiếp cũng vì thế mà đứt đoạn, nhưng mà với thực lực của hắn ta thì cũng hoàn toàn có thể vào được vòng thi đấu hạng cuối cùng. Huống hồ, Thương Long kiếm quyết của hắn ta vẫn chưa hề phát huy hết thực lực, ngoài đó ra, Lâm Nhất còn có một loại trực giác mách bảo.
Trong tay Bạch Lê Hiên còn có con át chủ bài chưa được lấy ra, đây cũng là nguyên nhân mà hắn ta dứt khoát nhận thua khi gặp phải Nam Cung Vãn Ngọc, hắn ta không hề muốn để lộ vũ khí bí mật của mình.
Dã tâm của hắn ta, vô cùng lớn.
Sau mấy chục chiêu, Bạch Lê Hiên trên đài Thăng Long đã dùng một kiếm hất bay binh khí của đối phương, dành được phần thắng.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, khẽ gật đầu coi như chào hỏi xong.
“Nhìn tình hình, Lâm Nhất và Bạch Lê Hiên lọt vào vòng thi đấu hạng cũng không có vấn đề gì lớn nữa rồi. Nhất là Lâm Nhất, tiềm lực của hắn còn lâu mới bộc lộ ra hết, cứ thế này, rất có khả năng sẽ lọt được vào mười lăm thứ hạng đầu”.
Trong vị trí của đế quốc Đại Tần, nhưng trưởng lão của các Tông khác đều hướng đến Mai hộ pháp chúc mừng.
Trên mặt Mai hộ pháp lộ ra ý cười, bất kể là Lâm Nhất hay là Bạch Lê Hiên, ông ta đều đã dốc nhiều tâm sức vào bọn họ. Đến nay biểu hiện của hai người này đều cực kỳ nổi trội trong Quần long thịnh yến, sâu trong đáy lòng ông ta đã kích động đến khó mà có thể hình dung được nữa.
Ai mà ngờ được, một đệ tử Tông môn của đế quốc Đại Tần lại có thể có được phong mang chói lọi như vậy trong Quần long thịnh yến.
Sau khoá Thịnh yến này, khí vận của Lăng Tiêu Kiếm Các chắc chắn sẽ càng thịnh vượng, rất có khả năng sẽ vượt xa khỏi đế quốc Đại Tần.
Rất nhanh, vòng thứ 8 và thứ 9 của cuộc thi đấu vòng loại đã kết thúc, những tuyển thủ có mặt ở đó mỗi người đều chỉ còn lại một trận đấu cuối cùng.
Kết cuộc đã định, nhưng trận chiến cuối cùng của vòng loại này lại cũng chẳng có ai dám lơ là.
Cho dù là các tuyển thủ đã nắm chắc chiếc vé vào vòng thi đấu hạng thì cũng không muốn phải thua trận, đánh đến tận lúc này, đệ tử của các Tông môn gần như đều đã rõ tính quan trọng của khí Huyền Hoàng.
Đến lúc này, những tuyển thủ còn có thể duy trì được chiến thắng liên tiếp, ngoài Tam Vương Thất Anh ra thì số còn lại cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Chỉ còn có Lâm Nhất, Ô Tiếu Thiên, Nhan Tử Thanh và đao khách hắc bào thần bí Chúc Thanh Sơn, những hắc mã còn lại thì hoặc là đã thất bại hoặc là đã nhận thua.
Còn về Nguyệt Vi Vi, nàng ta chạm mặt với Khương Tử Diệp của Càn Vân Tông.
Vốn dĩ đây là cuộc chiến mà tất cả mọi người đều vô cùng mong đợi, vậy mà Nguyệt Vi Vi lại cười tươi rói mà chủ động nhận thua.
Trái lại khiến rất nhiều người phải ngỡ ngàng, dù gì Nguyệt Vi Vi cũng vô cùng thần bí, rất nhiều người đều cho rằng nàng ta có khả năng để quyết đấu một trận với Khương Tử Diệp.