Mục lục
Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lãnh Hạo Vũ và Lâm Chí Viễn khẽ biến sắc, khi nhìn thấy hoa văn trước ngực Chương Viễn, trong mắt họ đều thoáng qua vẻ kinh ngạc. Thế lực cấp bậc chuẩn bá chủ chung quy vẫn không phải bá chủ chân chính.  

 

Tuy Lâm Chí Viễn là nhân tài trên bảng Long Vân, nhưng hắn ta xếp hạng ở cuối cùng, chưa đủ tư cách không thèm để đệ tử nòng cốt của Thiên Kiếm Tông vào mắt.  

 

“Xin lỗi vì vừa rồi đã đắc tội, tại hạ không có ác ý gì với Thiên Kiếm Tông, xin hỏi các hạ tên là gì?”  

 

Lâm Chí Viễn đổi sắc mặt, cuối cùng vẫn chịu thua, chắp tay xin lỗi.  

 

Chương Viễn bình thản, cười nhạt: “Tại hạ Chương Viễn. Ta nói này hai vị, chúng ta còn chưa đến Biển Trăng Khô, ngay cả bóng dáng của cổ mộ cũng chưa thấy, lúc này đâu đến mức phải ra tay đánh nhau chứ? Nếu chúng ta đã đến đây trước, hai vị nhường một chút thì có sao đâu? Coi như là nể mặt Thiên Kiếm Tông, hai vị tiền bối cũng không muốn xảy ra xung đột với chúng ta ở đây đâu đúng không?”  

 

Sơn mạch Viêm Vân vô cùng rộng lớn, nhường hay không nhường hoàn toàn là vấn đề mặt mũi.  

 

Chương Viễn hiểu rõ nên ánh mắt hắn ta lướt thẳng qua hai người, nhìn vào hai ông lão cảnh giới Thiên Phách ở đằng sau.  

 

Người trẻ tuổi nóng tính, để ý thể diện, nhưng đối với những lão giả này thì chưa chắc sẽ bốc đồng như thế.  

 

Nếu như trong cổ mộ thì việc tranh giành là nên làm, nhưng lúc này không có lý do gì đáng để ra tay đánh nhau cả.  

 

“Các hạ nói có lý, chỉ là nơi cắm trại hoàn toàn không đáng để cao thủ cảnh giới Thiên Phách ra tay, mất thân phận lắm. Chương huynh, huynh thấy cách này thế nào?”  

 

Lãnh Hạo Vũ im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng, hắn ta tươi cười nói tiếp: “Hai phe phái một người ra, cả hai đều tung một chiêu. Người thắng sẽ ở lại, còn người thua... Ta nghĩ là nên cút xa một chút sẽ tốt hơn. Nếu Chương huynh không ngại thì đích thân ra tay cũng được”.  

 

Hắn ta vẫn cười rất tươi, nhưng hàm ý trong lời nói lại không nể mặt chút nào, đặc biệt là câu cuối cùng tràn đầy thách thức.  

 

Nếu ngươi không để ý thì đích thân ra tay cũng được.  

 

Hắn ta đang ép Chương Viễn ra tay, hoàn toàn không sợ thân phận đệ tử nòng cốt Thiên Kiếm Tông của Chương Viễn, nói thẳng ra rằng ai thua thì cút!  

 

Ai thua thì cút!  

 

Khuôn mặt tươi cười kết hợp với những lời hùng hổ này khiến hắn ta trông rất đáng sợ.  

 

Lời thách thức đột nhiên xuất hiện này làm cho bầu không khí vừa nhẹ nhàng lại lập tức trở nên căng thẳng.  

 

Nếu là người khác dám nói chuyện kiểu này với đệ tử nòng cốt của Thiên Kiếm Tông thì chắc chắn sẽ là không coi ai ra gì, nhưng dù sao Lãnh Hạo Vũ cũng là nhân tài xếp hạng tám mươi bảy trên bảng Long Vân, không thể không khiến người ta kiêng dè.  

 

Lâm Nhất đứng nhìn từ xa, trầm tư suy nghĩ, hắn cũng muốn xem Chương Viễn sẽ ứng đối ra sao.  

 

Đệ tử nòng cốt của thế lực cấp bậc bá chủ đối đầu với nhân tài trên bảng Long Vân, ai mạnh ai yếu quả thật làm người ta mong chờ.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
L
01 Tháng mười hai, 2023 00:51
Không ai làm tiếp bộ Độc tôn truyền kỳ hả mọi người
BÌNH LUẬN FACEBOOK