Trong không trung, Hoang Đế quay đầu nhìn lại. Ở Vô Biên Thủy bên kia có một tiểu nữ hài đang chậm rãi đi về phía bên này!
Tiểu nữ hài này có hình dáng không khác mấy với Kỳ Bỉ Thiên!
Cũng là tiểu nữ hài nhỏ nhắn xinh xắn, tản ra từng gợn ánh sáng u ám.
Nhìn thấy tiểu nữ hài này, Hoang Đế nheo mắt lại:
- Tộc trưởng Hư Linh tộc... Thiên Tú!
Thiên Tú!
Trước mặt Dương Diệp, đám người Cổ Ma cũng nhìn về phía Thiên Tú.Trong mắt đám người Cổ Ma có thêm sự đề phòng, nhưng hoàn toàn không có chút sợ hãi nào!
Đây là Thế giới Thủy Nguyên Địa!
Chỉ cần Kỳ Bỉ Thiên không ra tay, bọn họ thật sự chưa từng sợ ai!
Thiên Tú đi tới trước mặt Dương Diệp cùng Tiểu Bạch, toàn thân Dương Diệp tản ra sát ý nồng đậm. Khi Thiên Tú tiếp cận, hắn trực tiếp giơ kiếm chém về phía Thiên Tú!
Thiên Tú nhìn Dương Diệp nhưng không hề né tránh!
Khi kiếm của Dương Diệp trực tiếp hạ xuống còn cách đỉnh đầu Thiên Tú có một trượng lại đột nhiên ngừng lại!
Trong mắt đỏ như máu của Dương Diệp nhìn chằm chằm vào Thiên Tú, dần dần, hắn thu kiếm lại, sau đó xoay người tiến về phía đám người Cổ Ma!
Nhưng đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên đặt ở trên vai hắn!
Đó là tay của Thiên Tú!
Bị cái tay này giữ lại, Dương Diệp lập tức không thể nhúc nhích!
Thiên Tú quay đầu nhìn về phía Tiểu Bạch, Tiểu Bạch bay đến trước mặt nàng, sau đó bỗng chốc lại khóc òa. Chẳng bao lâu, móng nhỏ của nàng chỉ vào trán của mình, nơi đó vẫn còn có một vết thương.
Thiên Tú từ từ nhắm hai mắt lại, một bàn tay khác của nàng nắm chặt lại.
Sau một lúc lâu, nàng mở mắt nhìn về phía Tiểu Bạch, mỉm cười:
- Ta giúp ngươi giết sạch bọn họ!
- Dựa vào ngươi sao?
Đúng lúc này, Cổ Ma đột nhiên lạnh lùng nói.
Thiên Tú bỗng nhiên quay đầu lại, trong phút chốc, một tia sáng u ám chợt lóe lên ở nơi đây!
Đồng tử của Cổ Ma đột nhiên cô lên!
Giờ phút này, thần sắc hắn đầy vẻ nghiêm trọng!
Hắn không dám có chút sơ suất nào, hai tay cầm đao chợt bổ về phía trước, một đao này hạ xuống, Vô Biên Thủy ở hai bên lập tức dâng lên trăm trượng cao!
Lực lượng mạnh mẽ giống như có thể nghiền nát tất cả!
Mà lúc này, đường ánh sáng u ám đã đến!
Xuy!
Ở trong ánh mắt của vô số người, đao quang kia lập tức bị đường ánh sáng u ám này chém nát, ngay sau đó, một bóng người chợt lóe lên!
Tốc độ nhanh tới mức rất nhiều người đều không nhìn thấy gì!
Rất nhanh, ở đó đã trở nên yên tĩnh!
Bởi vì Thiên Tú đã xuất hiện ở trước mặt Cổ Ma, cùng lúc đó, một tay nàng giữ lấy cổ họng của Cổ Ma!
Cổ Ma nhìn chằm chằm Thiên Tú, đao trong tay hắn điên cuồng rung động, một ma ý ngập trời điên cuồng từ trong thanh đao chấn động ra! Nhưng những ma ý này đều bị một tia sáng u ám chống đỡ!
Đôi môi của Thiên Tú mở ra:
- Quy Khư!
Vừa dứt lời, ở trong ánh mắt của vô số người, cơ thể Cổ Ma đột nhiên bị một tia sáng u ám bao vây, thoáng cái đã dần dần trở nên mờ ảo!
- Không!
Vành mắt Cổ Ma muốn nứt ra, phát ra một tiếng gầm thét giận dữ thê lương.
Mà lúc này, mấy cường giả Mệnh cảnh còn lại ở phía sau Cổ Ma đa trực tiếp xông về phía Thiên Tú!
Thiên Tú quay đầu nhìn về phía mấy cường giả Mệnh cảnh này, trong phút chốc, không gian trước mặt nàng trực tiếp nứt ra. Ngay sau đó, rất nhiều ánh sáng u ám giống như từng thanh đao nhanh chóng hiện ra!
Xuy xuy xuy xuy!
Ở đó, không gian dễ dàng bị xé rách!
Những cường giả Mệnh cảnh thầm khiếp sợ, tất cả đều lui về phía sau. Nhưng một người trong đó lui lại chậm hơn đã trực tiếp bị một tia sáng u ám trong đó chém trúng, lập tức hóa thành hư vô!
Phía xa, Hoang Đế nhíu mày:
- Lực pháp tắc đại đạo!
Trong những ánh sáng u ám này ẩn chứa lực pháp tắc đại đạo!
Tuy nhiên hắn cũng không biết đó là loại pháp tắc đại đạo nào!
Cách đó không xa, cơ thể của tông của Ma Đao trong tay Thiên Tú đã dần dần nứt ra, cứ như vậy đến khi hoàn toàn biến mất!
Đó là sjw áp chế không cần suy nghĩ!
Giết chết trong nháy mắt không cần suy nghĩ!
Giờ phút này, những cường giả Mệnh cảnh còn lại hoàn toàn ngây người!
Thiên Tú chém giết Tông chủ Ma Đao tông, nàng không lại ra tay mà ngẩng đầu nhìn về phía Kỳ Bỉ Thiên ở trên không trung:
- Ngươi có cần giúp không?
Nghe thấy Thiên Tú nói vậy, Kỳ Bỉ Thiên lại lắc đầu:
- Không có việc gì, ngươi để ý hắn một chút! Sát vực của hắn vừa hình thành nên không có cách nào khống chế được, hắn có khả năng sẽ bị sát ý hoàn toàn ăn mòn!
Thiên Tú lắc đầu:
- Không cần, cứ để cho hắn phóng ra!
Vừa dứt lời, nàng vung tay phải lên. Đường ánh sáng u ám trước đó bao phủ lấy Dương Diệp đột nhiên biến mất, hắn nhanh chóng khôi phục lại tự do!
Sát ý!
Bây giờ tình cảnh của Dương Diệp thật ra không quá tốt, sát niệm cùng sát ý của hắn quá mạnh mẽ, đặc biệt là sát niệm quá lớn!
Điều này đã vượt qua phạm trù cảnh giới bản thân hắn!
Dưới tình huống này, Dương Diệp rất có thể bị sát ý cùng sát niệm của bản thân cắn nuốt! Nếu muốn tránh được mối họa này thì chỉ có hai biện pháp. Biện pháp đầu tiên chính là bây giờ Thiên Tú ra tay, trấn áp sát ý cùng sát niệm của Dương Diệp, để cho kiếm ý của hắn đi ra, như vậy Dương Diệp lại có thể bình thường. Còn có một cách khác tương đối nguy hiểm, đó chính là để cho hắn phóng thích ra! Điên cuồng phóng ra sát ý cùng sát niệm của mình!
Lấp kín không bằng khơi thông!
Đây là cách làm của Thiên Tú, tuy nhiên điều này cũng có nguy hiểm, bởi vì sát ý cùng sát niệm này quá mạnh mẽ, không áp chế mà để cho hắn điên cuồng phóng ra, tệ nhất là hắn sẽ bị mình phóng ra tới chết, nhưng hắn cũng có khả năng đạt được thành tựu!
Sau khi Dương Diệp đã hết bị ràng buộc, hắn trực tiếp lao về những cường giả Mệnh cảnh kia. Ngoài ra, An Nam Tĩnh cũng vọt tới.
Bây giờ Dương Diệp không phải rất bình thường, nàng rất lo lắng nên phải theo sát!
Trên vai Thiên Tú, Tiểu Bạch dùng móng nhỏ chỉ vào Dương Diệp phía xa, trong mắt đầy vẻ lo lắng.