Lý Tư ngẳng đầu liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi phải biết rằng đạt được càng nhiều nội đan Huyền thú vương cấp, ở trong lúc rút thămthi đấu vòng thứ hai, ngươi lại càng không dễ dàng gặp phải những thiên tài yêu nghiệt có thực lực vô cùngcường hãn, ngượclạ, nếu như thu được nội đan Huyền thú vương cấp càng ít, lại càng dễ dàng gặp đượcnhững đệ tử thiên tài này!
Dương Diệp nghe vậy lại nhíu mày, nói:
- Tiền bối, như vậy không phải rất không công bằng đối với những tán tu kia cùng huyền giả thực lực thấp sao?
- Công bằng sà?
Lý Tư mỉm cười, nói:
- Tiểu huynh đệ, trên đời này cũng không có công bằng tuyệt đối.
- Cũng đúng!
Dương Diệp cũng mỉm cười, nói:
- Rất lâu rồi, trên đời này vốn không có cái gọi là công bằng!
- Thanh Vân Bảng là sân khấu của cường giả, người không có thực lực tới tham gia, muốn thông qua nó một lần bay lên trời là không hiện thực. Nhưng là từ Thanh Vân Bảng lần thứ nhất đến bây giờ, vẫn có rất nhiềungười thực lực không đủ tới tham gia Thanh Vân Bảng, hy vọng có thểmượn sân khấu này một lần bay lêntrời. Nhưng kết quả rất nhiều người trẻ tuổi vốn có tiền đồ tốt đẹp lại chết ở trên võ đài này, con người ấy, vì sao lại không thể nhìn thẳng vào thực lực của mình, mà cứ đi làm những chuyện bọn họ không thểlàm chứ?
Lý Tư nói.
Dương Diệp nói:
- Tiền bối nói tất nhiên có lý, nhưng ta cho rằng trên đời này có rất nhiều chuyện, cho dù chúng ta biết rõ đi tàmcó khả năng sẽ chết, nhưng chúng ta vẫn phải đi làm, bởi vì trên đời này có rất nhiều thứ khiến cho chúng ta cóthể dùng tính mạng bảo vệ cùng phấn đấu, đúng không?
Lý Tư liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó gật đầu một cái nói:
- Tiểu huynh đệ nói có lý, thật sự trên đời này có rất nhiều thứ đáng để chúng ta hy sinh tính mạng vì nó.
Lý Tư nói đến đây lại vung tay phải tên, một tấm lệnh bài sắt bay về phía Dương Diệp, nói:
- Đây là chứng nhận thân phận đẻ tham gia vòng thứ hai, ngàn lần không được đánh mất, ba ngày sau, hi vọngtiểu huynh đệ có thể thu được một thứ tự tốt ởtrên Thanh Vân Bảng!
Tiếp nhận lệnh bài sắt, Dương Diệp hơi thi lễ với Lý Tư, sau đó xoay người rời đi.
Vào lúc Dương Diệp mới vừa đi, một người trung niên mặc khôi giáp màu vàng xuất hiện ở bên cạnh Lý Tư.
- Thế nào?
Người trung niên mặc khôi giáp màu vàng nhìn Lý Tư, lên tiếng hỏi.
Lý Tư nói:
- Tâm tính không sai, thực lực không tệ, tuy nhiên vì hắn mà đắc tội Bách Hoa cung thì vẫn không đáng! Cho dùĐại Tần ta cuối cùng có một ngày ra tay với những tông môn thế gia này, nhưng bây giờ còn chưa được. Cho nên đề nghị của ta là bỏ qua hắn!
Người trung niên mặc khôi giáp màu vàng lắc đầu, nói:
- Ngươi tốt nhất vẫn nên suy nghĩ lại thì thỏa đáng hơn!
Trong mắt Lý Tư lóe lên một tia kinh ngạc, quay đầu lại nhìn về phía người trung niên nói:
- Vì sao?
Người trung niên mặc khôi giáp màu vàng trầm ngâm một lát, sau đó nói:
- Ta cũng không nói rõ được, chẳng qua ta cảm giác hắn không đơn giản. Còn nữa, theo gian hàng trong dãy núiThanh Vân báo lại, hắn đã giao đấu cùng với Du Nhiên mà không chỉ không bại, còn lành lặn trở ra, ngoại trừgiao đấu với Du Nhiên, hắn còn giao đấu cùng Nguyên Đồng, cho dù hắn rơi xuống hạ phong, nhưng hắn vẫn antoàn trở ra. Còn nữa, hắn có thể trốn thoát ra khỏi sự vây bắt giữa huyền giả nhân loại cùng huyền thú của Đềquốc Huyền Thú, ngươi cảm thấy nguyên nhân thật sự chỉ bởi vì con huyền thú thần bí kia của hắn sao?
Lý Tư im lặng. Bọn họ đương nhiên là biết tất cả những chuyện phát sinh trong dãy núi Thanh Vân. Khi biết các loại sự tích của Dương Diệp, bọn họlại bắt đầu điều tra về Dương Diệp, ở dưới sự điều tra của con vật không lồ Đề quốc Đại Tần này, thân phận của Dương Diệp, cùng với ân oán giữa hắn và Bách Hoa cung trong đềuhiện rõ trước mắt.
Hắn cũng thấy thoả mãn về Dương Diệp, người này tuổi còn trẻlại tính ngộ kiếm ý, thành tựu sau này nhất địnhsẽ không tâm thường, nêu như hăn có thê gia nhập Đề quốc Đại Tân, vậy Đề quốc Đại Tân sau này lại sẽ cóthêm một vị cường giả. Nhưng đáng tiếc, kẻ địch của Dương Diệp là Bách Hoa cung, tây tính cách của DươngDiệp, muốn cho hắn gia nhập Đề quốc Đại Tần, cam tâm bán mạng cho Đề quốc Đại Tần, vậy cũng chỉ có thểgiúp đỡ hắn cứu mẫu thân hắn ra.
Chẳng qua, vì hắn mà đối địch với Bách Hoa cung, trong cuộc trao đôi này Đề quốc Đại Tần thật sự không có lời! Nói tóm lại, lúc này Dương Diệp thê hiện ra giá trị còn chưa đủ đê Đề quốc Đại Tân vì hắn đi đắc tội BáchHoa cung!
Lý Tư vẫn lắc đầu, nói:
- Ngươi chắc hẳn hiểu rõ quan hệ giữa Đại Tần ta cùng tông môn, nếu như Đại Tần ta không có lý do hợp lý,tùy tiện ra tay với bất kỳ một thếlực nào trong sáu thếlực đớn, bọn họ nhất định sẽlập tức liên kết tại với nhau,sẽ gây ra uy hiệp khó có thê giải quyết được cho Đại Tân ta!
Nam tử mặc khôi giáp màu vàng trầm ngâm một lát, sau đó nói:
- Hắn con nắm giữ một con huyền thú thần bí! Con huyền thú này có lực uy hiếp cực lớn đối với tộc quần huyềnthú của Thập Vạn Đại Sơn!
Lý Tư khẽ cười, nói:
- Ngươi biết sau khi Túy đạo nhân của Kiếm Tông xuát hiện, vì sao không tìm tiểu tử này đòi con huyền thú thần bí này sao?
- Vì sao?
Lý Tư không trả tời, trái lại là tại hỏi:
- Ngươi cảm thấy vị Đề quốc Huyền Thú kia sẽ để nó tới uy hiếp Đề quốc Huyền Thú à?
Nam tử mặc khôi giáp màu vàng lắc đầu.
- Cho nên, con huyền thú thần bí này căn bản là một tai họa, bát kỳ một thế lực nào nhận được nó, đều sẽ bị Đế quốc Huyền Thú điên cuồng trả thù! Đây là nguyên nhân khác Túy đạo nhân của Kiếm Tông không có ý định lầycon huyền thú thần bí kia!
Lý Tư nói:
- Đặc biệt là Đề quốc Đại Tần ta, nếu như Đề quốc Đại Tần ta nhận được nó, ta dám cam đoan vị của Đề quốc Huyền Thú kia sẽ lập tức phá hủy tất cả hiệp nghị với nhân loại ta, sau đó vạn thú cùng rời khỏi núi.
- Ý của ngươi là lúc này Dương Diệp đã bị vị trong Thập Vạn Đại Sơn kia để mắt tới sao?
Nam tử mặc khôi giáp màu vàng cau mày nói.
Lý Tư khẽ gật đầu, nói:
- Đây cũng là nguyên nhân ta thật sự buông tha hắn, hắn có tiềm lực trở thành một cường giả, nhưng đó là chuyện sau này. Phải biết rằng, lúc này kẻ địch của hắn cũng không chỉ là Bách Hoa cung mà thôi, còn có Nguyên Môn, Quỷ Tông, cùng với Đề quốc Huyền Thú của Thập Vạn Đại Sơn! Nếu như hắn không số mệnh cực
tốt, chỉ dựa vào công hội Phù Văn Sư thì không bảo vệ nỗi cái mạng nhỏ của hắn đâu!
- Nếu như hắn đoạt được vị trí đứng đầu Thanh Vân Bảng?
Nam tử mặc khôi giáp màu vàng đột nhiên nói.
- Vậy Đại Tần ta sẽ bất chắp tất cả mọi giá lôi kéo hắn!
Lý Tư nói:
- Chẳng qua có khả năng sao? Thanh Vân Bảng lần này nhát định là sân khấu của các đệ tử Nguyên Môn cùng học viện Hoàng gia của Đề quốc Đại Tần ta, và cả hai cung nữa.
- Hi vọng là như vậy.
Nam tử mặc khôi giáp màu vàng khẽ nói.
Sau khi rời khỏi hoàng cung Đại Tần, Dương Diệp đi tới công hội Phù Văn Sư, vừa tới đến công hội Phù Văn Sư, Dương Diệp đã bị sư phụ Lâm Sơn kéo đến một gian trong đại sảnh. Trong đại sảnh, có rất nhiều lão đầu đang tàu.
- Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đã chọc phiền toái tớn thế nào không?
Nhìn vẻ mặt Dương Diệp vẫn mờ mịt, Lâm Sơn trầm giọng nói.
- Phiền phức sao?
Dương Diệp thoáng ngần người ra, sau đó không hiều nói:
- Sư phụ, ta có phiền phức gì?
- Ngươi có phải có một con huyền thú thần bí hay không?
Lâm Sơn trầm giọng hỏi.
Tử Điêu đã bị tộ nên Dương Diệp không cần giấu diếm, tập tức khẽ gật đầu, nói:
- Có tiên quan tới vật nhỏ sao?
- Đương nhiên tà có tiên quan rồi!
Lâm Sơn cười gượng, nói:
- Tiểu tử, ngươi đừng tưởng rằng ngươi bình yên từ Thập Vạn Đại Sơn trở về, có thể không cần ?o nghĩ. Ngươi sử dụng đầu ngón chân suy nghĩ một chút, nếu như ngươi tà thú hoàng trong Thập Vạn Đại Sơn, ngươi sẽ để một huyền thú có uy hiếp cực lớn đối với Đề quốc Huyền Thú rơi vào tay của một nhân toại sao?
- Sẽ không!
Dương Diệp thành thật trả tời nói.
- Ngươi nếu đã biết tà không, ngươi còn muốn dẫn theo nó trở về làm gì?
Lâm Sơn có chút tức giận nói:
- Ngươi có biết thú hoàng này khủng khiếp tới mức nào không? Thực tực của hắn tại có thể so với Túy đạo nhân
của Kiếm Tông đấy!
- Sư phụ, ta không phải đã bình yên trở về sao?
Dương Diệp cười gượng, nói:
- Còn nữa, nếu thú hoàng gì đó tà cường giả loại cắp bậc đó, cũng sẽ không đi đối phó với loại tôm tép như ta!
Lâm Sơn cười lạnh, nói:
- Tiểu tử, ngươi có biết hay không, khi biết ngươi tại có
loại huyền thú thần bí này, trái tim sư phụ của ngươi thiếu
chút nữa đã cho ngươi bị hù dọa tới vỡ cả ra rồi, khi đó, ta đã chuẩn bị tinh thần đi dãy núi Thanh Vân nhặt xác cho ngươi. Thú hoàng thật sự khinh thường phải ra tay với ngươi, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không để cho con huyền thú thần bí này rơi vào trong tay của bất kỳ một thế lực nào, bởi vì như vậy sẽ tạo thành uy hiếp cực fớn đối với Đế quốc Huyền Thú của hắn, bây giờ ngươi là người công hội Phù Văn Sư, tiểu tử ngươi hiểu chưa?
Dương Diệp cau mày nói:
- Túy tiền bối không phải đã giao hẹn cùng Đế quốc Huyền Thú, bọn họ sẽ không tới tìm ta gây phiền toái sao? Lẽ nào bọn họ tại đổi ý?
- Đổi ý hay không thì ta không biết!
Lâm Sơn nói:
- Ta chỉ biết, nếu như ngươi tiếp tục để cho con vật nhỏ thần bí này đi theo ngươi, phiền toái của ngươi nhát định sẽ càng fúc càng nhiều, càng túc càng lớn. Được rồi, tiểu tử, ngươi thả vật nhỏ kia ra cho chúng ta xem thử đi, chúng ta cũng muốn xem thử rốt cuộc †à huyền thú lai lịch gì, tự nhiên lại có thể uy hiếp tộc quần huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn!