Không chỉ Tả Thanh, ngay cả Khổ Hành Giả và Chúc Lão cũng bị chấn kinh rồi.
Ở Thần Cư này, người có thể lên lầu ba...
Có thể nói, coi như là đời này của Tả Thanh
cũng chưa từng thấy mấy lần người có thể
lên lầu ba, phải nói, nàng đã cực kỳ lâu chưa thấy qua rồi.
Mà trong hôm nay, nàng nhận được một mệnh lệnh, tiếp một người lên lầu ba.
Người này, chính là người bên cạnh nàng.
Mà bây giờ, đại nhân vật bên cạnh mình, rõ ràng mời một tiểu gia hỏa chỉ có Chủ Cảnh lên lầu ba!
Kỳ thật Dương Diệp cũng có chút kinh ngạc, bởi vì người trước mặt này, hắn xác thực nhận thức.
Người này đúng là Hoang Tộc tộc trưởng Hoang Đế!Hắn thật không ngờ, đối phương cũng tới nơi này!
Hoang Đế!
Bên cạnh Tả Thanh, Hoang Đế cười nói:
- Không đi sao?
Dương Diệp cười cười.
- Đi đi! Bất quá ta ngay cả lầu hai cũng thiếu chút nữa không có tư cách, đi lầu ba...
Nói xong hắn nhìn về phía Tả Thanh.
Hoang Đế cười nói:
- Chỉ là một cái lầu mà thôi, đi thôi!
Nói xong, hắn xoay người lên lầu ba.
Trước bàn rượu, Dương Diệp nhìn đám người Khổ Hành Giả ôm quyền.
- Hai vị, xin phép vắng mặt một chút.
Nói xong hắn đi theo.
Lúc lên lầu ba, Tả Thanh muốn nói lại thôi, như nhận được mệnh lệnh gì, nàng không có do dự, cung kính đi theo sau lưng Dương Diệp.
Lầu ba rất rộng rãi, nhưng chỉ có hai bàn rượu.
Trên bàn rượu, đã chuẩn bị xong một bầu rượu, trừ lần đó ra, còn có một chút Linh quả.
Toàn bộ là kỳ trân dị quả, đương nhiên, so với Thiên Dựng Quả còn kém một tí.
Thần Cư còn không có hào phóng đến tình trạng dùng Thiên Dựng Quả chiêu đãi người!
Thế giới này, chỉ có một người có thể hào phóng như vậy, cái kia chính là Tiểu Bạch!
Dương Diệp và Hoang Đế ngồi đối diện nhau, Tả Thanh cung kính đứng ở một bên.
Hoang Đế cũng không có bảo đối phương lui xuống.
Hoang Đế khẽ cười nói:
- Không nghĩ tới ngươi đến nơi này, để cho ta có chút bất ngờ.
Dương Diệp nói:
- Ta cũng không nghĩ đến tiền bối sẽ tới nơi này.
Hoang Đế uống một ngụm rượu, sau đó nói:
- Ta có thể tới nơi này, rất bình thường, ngươi tới nơi này, lại có chút không bình thường. Như thế nào, là Hư Linh Tộc tộc trưởng mang ngươi tới?
Nói xong hắn nhìn lướt qua bốn phía.
- Ta không có phát hiện sự hiện hữu của nàng, hơn nữa trên người ngươi có một cỗ lực lượng thần bí bao phủ.
Dương Diệp lắc đầu.
- Hiện tại ở địa phương này, chỉ có một mình ta.
Hoang Đế nhìn thoáng qua Dương Diệp, cười nói:
- Như vậy không tệ, đến mở mang kiến thức, tự mình học hỏi kinh nghiệm. Lại nói, hiện tại ngươi mạnh hơn trước không chỉ một chút. Hiện tại Hoang Doanh khả năng đã không phải đối thủ của ngươi rồi!
Dương Diệp uống một hớp rượu, sau đó nói:
- Tiền bối để cho ta đến lầu ba này, hẳn không chỉ vì nói với ta những thứ này chứ?
Hoang Đế nói:
- Chuyện giữa Hoang Tộc ta và Vĩnh Hằng Quốc Độ, sợ là phải có một chấm dứt.
Dương Diệp không nói gì.
Hoang Đế nhìn về phía Dương Diệp, cười nói:
- Được rồi, không nói những thứ này. Tìm ngươi đến, chủ yếu là muốn hỏi một sự kiện, lúc trước ngươi từ Hoang Tộc ta mang đi Lôi Trì, hiện tại như thế nào?
Lôi Trì!
Dương Diệp có chút lúng túng, lúc trước Hoang Đế dẫn hắn đi Lôi Trì luyện thể, nhưng hắn lén lút bảo Tiểu Bạch bứng cả Lôi Trì đi, việc này có chút không nói được a!
Hoang Đế cười nói:
- Có tiểu gia hỏa kia ở đây, chúng đi theo ngươi, là phúc khí của chúng, cho nên lúc trước đối với hành động của các ngươi, ta cũng không có nhúng tay quản.
Dương Diệp cười ngượng ngập.
- Chúng rất tốt.
Hoang Đế khẽ gật đầu.
- Vậy là tốt rồi!
Dương Diệp do dự một chút, sau đó hỏi.
- Tiền bối, chỗ này giống như rất đặc thù!
Hoang Đế cười nói:
- Ngươi muốn hỏi cái gì.
Dương Diệp nói:
- Còn xin tiền bối giải thích nghi hoặc.
Hoang Đế có chút trầm ngâm, sau đó nói:
- Thôi được, ngươi bây giờ, cũng coi như có tư cách biết rõ nơi đây. Nơi đây là Thủy Nguyên Chi Địa của Vĩnh Hằng Quốc Độ, cũng là Thủy Nguyên Chi Địa cuối cùng của một vũ trụ thượng đẳng.
- Cái cuối cùng?
Dương Diệp nhíu mày.
Hoang Đế cười nói:
- Là cái cuối cùng. Ở thời kỳ Thượng Cổ, quả thật có rất nhiều vũ trụ không kém Vĩnh Hằng Vũ Trụ, nhưng cuối cùng không còn nữa. Cái chỗ này tương đối đặc thù, bởi vì ở chỗ này, có rất nhiều bảo vật nơi khác không có, ví dụ như Vô Biên Thủy, ở thế giới bên ngoài sẽ không có, ngoại trừ Vô Biên Thủy, còn có một chút tồn tại thần bí, một ít người hoặc vật ở thời kỳ Thượng Cổ, thậm chí thời kỳ sớm hơn lưu lại.
Nói xong hắn khe khẽ gõ bàn.
- Có thể nói, ở chỗ này, chính là một bức ảnh thu nhỏ của vũ trụ vạn giới, phàm là gia tộc, người, thế lực, tông môn có thực lực, đều sẽ tới đây. Ngươi ở nơi này nhìn thấy, ở thế giới bên ngoài đều cực kỳ ít ỏi, thậm chí cả một giới cũng không hẳn có vật như vậy tồn tại. Ở chỗ này, mỗi một người ở bên ngoài đều là hi hữu.
Dương Diệp cười nói:
- Ta không phải hi hữu a!
Hoang Đế khẽ lắc đầu.
- Thực lực của ngươi bây giờ, không thể khinh thường. Đương nhiên, ngươi còn trẻ, còn có một giai đoạn phải đi.
Dương Diệp đang muốn nói cái gì, lúc này dưới lầu truyền đến tiếng bước chân, rất nhanh, một trung niên mặc trường bào màu tím đi tới, Tả Thanh nhìn người nọ, vội vàng thi lễ, sau đó cung kính lui qua một bên.
Trung niên nhìn thoáng qua Hoang Đế và Dương Diệp, sau đó một mình đi đến bàn bên cửa sổ, Tả Thanh vội vàng đưa tới một bình Thiên Niên Tửu.
- Các hạ là Hoang Đế?
Lúc này trung niên kia đột nhiên mở miệng.
Hoang Đế mỉm cười.
- Như thế nào?
Trung niên nhìn về phía Hoang Đế.