Ở bên ngoài rừng trúc, một quyền của Tử Tu đánh bay con báo săn có hình dáng lớn hơn hắn gấp mấy chụclân, sau đó đi từng bước vệ phía sâu trong rừng trúc.
Bởi vì Túy đạo nhân, Đề quốc Huyền Thú đương nhiên không dám vi phạm quy tắc mà huyền thú phái Vươngcấp trở lên đuổi theo giết Dương Diệp. Nhưng điều này không có nghĩa là Đề quốc Huyền Thú sẽ bỏ qua choDương Diệp, không thể phái huyền thú Linh cấp, nhưng Vương cáp thì sao? Nếu như huyền thú Vương cáp giếtchết Dương Diệp, vậy cho dùủ là Túy đạo nhân cũng không thể nói gì!
Vì vậy, hắn tới. Bất kế thế nào, Đề quốc Huyền Thú quyết không thê bỏ qua, cũng không dám đề cho Tử Điêu bịnhân loại không chê, bởi vì Tử Điêu thân bí kia có uy hiếp thật sự quá lớn đổi với tộc huyện thú bọn họ!
Tử Tu cũng không muốn đối địch với Dương Diệp và cả Tử Điêu thần bí này, nhưng lần này hắn không có cáchnào, ngoại trừ Tử Điêu có uy hiếp quá lớn đối với Đế quốc Huyền Thú ra, còn bởi vì lần này kẻ phát ra mệnhlệnh cho bọn họ là thú hoàng của Đề quốc Huyền Thúi
Đúng vậy, lần này, cao tầng của Đề quốc Huyền Thú thật sự đã xuất hiện.
Đột nhiên, Tử Tu dừng bước, bởi vì lúc này Dương Diệp đã ở trước mặt hắn.
Tử Tu nhìn Dương Diệp, trầm giọng nói:
- Ngươi không nên ở lại Thập Vạn Đại Sơn!
Dương Diệp khẽ cười, nói:
- Xem ra Đề quốc Huyền Thú các ngươi nhát quyết muốn đầy ta vào chỗ chết!
- Giao ra Tử Điêu thần bí này thì ta sẽ thả ngươi rời đi!
Tử Tu trầm giọng nói.
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Bây giờ ngươi rời đi, ta tha cho ngươi một mạng, ngươi thấy thế nào?
Tử Tu híp mắt lại, không nói gì, đúng vậy, hắn đã không cần thiết phải nói gì nữa, thân hình hắn thoáng động,bắn mạnh về phía Dương Diệp, tay phải nắm chặt thành quyền và kèm theo tiếng xé gió chói tai vang lên, đánhthẳng về phía mặt của Dương Diệp!
Mà khi Tử Tu đi tới cách Dương Diệp ba trượng, đột nhiên, đồng tử của Tử Tu co lại kịch tiệt, thân thể đột nhiêndừng lại, nhưng vẫn quá muộn. Một tiếng xé gió rất nhỏ vang tên, bát chợt, chỉ thấy một gợn sóng mà mắt thường rất khó nhìn thấy đã lặng lẽ xuất hiện ở trước mặt Tử Tu, trong phút chốc, trang phục ở phần ngực của Tử Tu đột ngột nổ tung, lộ ra cơ bắp hoàn mỹ của Tử Tu này!
Ở trước ngực Tử Tu xuất hiện một tia máu tươi kỳlạ!
Mà thứ tạo thành tất cả những điều này đương nhiên là Ẩn Kiếm kèm thêm Ngự Kiếm Thuật của Dương Diệp,tuy nhiên vẫn có chút đáng tiếc, bởi vì Ân Kiếm vừa phá vỡ được phòng ngự của Tử Tu, đã bị tay phải của Tử Tunắm chặt, cũng không tiến thêm được phân nào nữa!
Tử Tu nắm thật chặt Ân Kiếm và ngắng đầu nhìn về phía Dương Diệp, trong mắt hắn tràn ngập sự nghiêm trọng,nói:
- Kiếm thật quỷ dị, kiếm kỹ cũng quỷ dị, cho tới nay, ta đã coi thường ngươi rồi!
Đúng vậy, nêu không phải thân thể hắn cực kỳ cường hãn, hơn nữa linh thức hắn cực kỳlinh mẫn, lại thêm hắnphản ứng cực kỳ nhanh, sợ răng hắn sẽ bị một kiêm quỷ dị này xuyên tim!
Dương Diệp không nói nhảm, cỗ tay hắn thoáng động, Tử Linh Kiếm xuất hiện ở trong tay hắn, lần này đổi tạithành hắn lao nhanh về phía Tử Tu, hắn không có nương tay, tăng tốc độ của mình lên tới cực hạn, trong nháymắt hắn đã đi tới trước mặt Tử Tu, sau đó kiếm ý tầng ba điên cuồng tuôn ra, hắn nắm Tử Linh Kiếm trong taychợt bổ xuống Tử Tu!
Ở giây phút nhìn tháy Tử Tu, trong lòng Dương Diệp lại lập tức dâng lên một ngọn lửa vô danh, bởi vì vật nhỏ,hắn vẫn nương tay đối với tộc huyền thú, cũng không chủ động gây sự với huyền thú. Nhưng Đề quốc HuyềnThú này tại nhiều lần muốn gây phiền phức cho hắn cùng với vật nhỏ!
Nếu như vậy, hắn còn nương tay làm gì? Cho nên, lần này hắn trực tiếp thi triển ra kiếm ý tầng ba với mục đích là một đòn giết chết Tử Tu trước mắt này.
Nếu đã trở mặt, vậy thì hoàn toàn trở mặt là được, dù sao Dương Diệp hắn cũng không chê ít nội đan huyền thúVương cấp!
Khi cảm nhận được kiếm ý tầng ba của Dương Diệp, sắc mặt Tử Tu lập tức biến hóa kịch tiệt, tuồng kiếm ý vôhình này làm cho hắn rõ ràng cảm nhận được khí tức tử vong!
Tử Tu không dám có chút sơ suất nào, hắn hét to một tiếng và nắm Án Kiếm trong tay, ngăn cản một kiếm củaDương Diệp trực tiếp lao tới, lực lượng bởi vì hắn thật sự quá lớn, Ấn Kiếm đi qua nơi nào, tự nhiên đem khôngkhí trực tiếp xé rách nghiền nát, phát ra từng tiếng không khí nỗ mạnh khủng khiếp!
- Ầm!
Hai luồng lực lượng khủng khiếp vừa tiếp xúc, một tiếng nỗ lớn lập tức bắt đầu vang vọng ở nơi đây, đồng tửcủa Tử Tu co lại, một cảm giác đau xót xuất hiện trên tay phải của hắn, cùng lúc đó, mặt đất chỗ hắn đứng lại cóthể sụp xuống, lúc hắn rơi xuống, cổ tay của Dương Diệp thoáng động, Tử Linh Kiếm đâm chếch lên!
Tử Linh Kiếm ẫn chứa kiếm ý khủng bó, không nghỉ ngờ đã đánh bay Ấn Kiếm trong tay Tử Tu, sau đó, trongmắt Dương Diệp hiện lên một tia ngoan độc, cổ tay nhát thời chuyển động, Tử Linh Kiếm cắt ngang về phía cổcủa Tử Tu!
Nhìn thấy Tử Linh Kiếm cắt ngang đến, trong mắt Tử Tu lần đầu xuất hiện vẻ kinh hãi, rõ ràng, hắn không nghĩtới kiêm ý tâng ba dưới lực lượng của Dương Diệp lại có thê vượt qua hắn!
- Ầm!
Tử Tu gầm lên giận dữ, thân thể run lên, sau đó đột nhiên phồng to lên, toàn thân bắt đầu biến đổi, trong thờigian không đến một lần hít thở, hình thể Tử Tu của vốn là nhân loại lại biến thành một quái vật khổng lồ giốngnhư ngọn núi nhỏ!
Lúc này Tử Tu là một con vượn cực lớn với thân cao bảy tám trượng, rộng khoảng ba trượng, toàn thân đều làmàu đen tồi tăm, khác với huyền thú khác, bản thê của Tử Tu cực kỳ giỗng nhân loại, đương nhiên, hình thể nàyso với nhân loại lại chênh lệch một trời một vực.
- Xuy!
Co dù Tử Tu khôi phục Lại bản thể, nhưng kiếm của Dương Diệp vẫn dễ dàng như trở bàn tay đâm vào trong cổhắn, chỉ có điều thanh kiếm kia so với thân thẻ khổng Lồ của hắn tại giống như một cây tăm vậy, tuy nhiên trongTử Linh Kiếm ẩn chứa lực lượng khủng khiếp, vẫn khiến cho cái cổ của Tử Tu trực tiếp xuất hiện một lỗ to lớn,máu tập tức phun ra như suối!
- Gào!
Chỗ cổ đau đớn tàm cho Tử Tu ngửa đầu phát ra một tiếng gầm thét giận dữ, sau đó giơ tay phải cực lớn lêntrực tiếp đánh về phía Dương Diệp ở trước mặt hắn!
Đồng tử của Dương Diệp co lại, vội vàng quay Tử Linh Kiếm lại, chắn ở trước người!
- Bành!
Lực lượng khủng khiếp trực tiếp đánh Dương Diệp bay ngược ra ngoài, qua bốn mươi máy trượng mới rơi xuốngmặt đất, sau đó lại trượt trên mặt đất tới vài chục trượng, cuối cùng đập vào một cây trúc cực lớn, sau khi đậpgãy cây trúc này, Dương Diệp mới ngừng lại được!
Truong con mắt lớn của Tử Tu lộ ra sự dữ tợn, chân phải giẫm xuống đất, mặt đất lập tức chấn động mạnh, bảnthể của hắn mượn lực đẩy từ mặt đất tới, bắn về phía Dương Diệp.
Lúc này Dương Diệp đã đứng lên, cảm thấy toàn thân đau đớn từ trên xuống dưới, trong mắt Dương Diệp cũngra sự nghiêm trọng, Nhân Viên Kim Cương này có lực lượng thật sự khủng khiếp, nếu như không phải thân thểcùng thực lực của hắn đều đã từng được nâng cao trên diện rộng, chỉ sợ một đòn túc trước kia cũng có thể khiếncho hắn trực tiếp không đứng dậy nồi!
Nhìn Tử Tu này giống như một ngọn núi nhỏ ép qua, Dương Diệp hít sâu một hơi, bất chợt huyền khí màu vàngtrong cơ thể điên cuồng tràn về phía Tử Linh Kiếm trong tay, ở dưới huyền khí màu vàng không ngừng tràn vào,trên thân Tử Linh Kiếm lại bạo phát ra ánh sáng màu vàng cùng ánh sáng màu tím chói lòa!
Tử Linh Kiếm trong tay Dương Diệp nhắm thẳng vào bản thẻ của Tử Tu, chân phải chợt đạp xuống đất, cả ngườivà kiếm bắn mạnh về phía bản thể của Tử Tu.
Huyền khí màu vàng cùng kiếm ý tầng ba gia tăng, đây là công kích mạnh nhất của Dương Diệp, lúc này tốc độcùng lựclượng của Dương Diệp đã đạt được đỉnh phong, ở dưới tình huống như vậy, Tử Linh Kiếm trong tayDương Diệp đã có lực lượng khủng khiếp, nó đi qua nơi nào, không gian đều xuất hiện rung chuyền rõ ràng,không gian dường như lập tức sẽ bị đâm vỡ vậy!
Cảm nhận lực lượng khủng khiếp của Tử Linh Kiếm trong tay Dương Diệp, bản thể Tử Tu hơi nheo mắt, lập tứckhông dám sơ suất gầm tên một tiếng, trong bàn tay còn lại có một tầng vảy giáp mày đen lập tức hiện ra, sau đótát mạnh về phía Dương Diệp.
Lúc này Tử Tu cũng không giữlại, thi triển ra hết con át chủ bài bảo toàn tính mạng của mình, phải biết rằng, vảygiáp này lại tương đương với một món huyền bảo Địa cấp của nhân loại, hơn nữa thân thể của bản thân hắn rátmạnh mẽ, lúc này phòng ngự của hắn đã đạt đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi.
- Keng!
Mũi của Tử Linh Kiếm đâm vào lớp vảy giáp trên bàn tay của Tử Tu, một tiếng kim loại va chạm bắt đầu vangvọng, giống như tiếng sấm!
Nhìn thấy Dương Diệp không phá được phòng ngự của mình, Tử Tu lập tức vui mừng, nhưng ngay vào lúc này,Dương Diệp lại hét to một tiếng:
- Phá cho ta!
Dương Diệp vừa dứt lời, Tử Linh Kiếm trong tay hắn chợt xoay tròn, chỉ nghe vù một tiếng, Tử Linh Kiếm đã lậptức phá vỡ được vảy giáp này, sau đó Dương Diệp và kiếm cùng xuyên qua lòng bàn tay của Tử Tu.