- Kẻ này có quan hệ rất tốt với Thiên trưởng lão ngoại môn, chúng ta có thể bảo Thiên trưởng lão thử xem!
Lúc này, Ngọc Hành đột nhiên nói.
- Cũng chỉ đành vậy thôi!
Ngọc Lâm thấp giọng thở dài.
Đúng lúc này, Tô Thanh Thi đi vào đại điện, Tô Thanh Thi nhìn Ngọc Lâm, nói:
- Thanh Vân bảng Lần này ta muốn đề cử một người tham gia!
Ngọc Lâm có chút bất ngờ, nói:
- Thanh thi, chẳng lẽ Kiếm Tông ta còn thiên tài thanh niên nào nữa?
Tô Thanh Thi lắc đầu, nói:
- Hắn là Dương Diệp!
Nghe vậy, mọi người ngẩn ra, Ngọc Hành phục hồi lại tinh thần, nói:
- Thanh thi, Dương Diệp hắn nguyện ý gia nhập lại Kiếm Tông à?
Tô Thanh Thi lại lắc đầu, nói:
- Không, hắn chỉ nguyện ý đại biểu cho Kiếm Tông tham gia Thanh Vân bảng lần này mà thôi.
Nghe thấy lời nói của Tô Thanh Thi, Ngọc Hành và Ngọc Lâm cảm thấy thất vọng, Ngọc Lâm cười khổ nói:
- Thanh thi, nếu ta nhớ không lầm, Dương Diệp mới là Phàm Nhân cảnh? Cho dù hắn hiện tại đã trở thành Tiên Thiên cảnh, đồng thời còn lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng với cảnh giới hiện tại của hắn, đi tham gia Thanh Vân bảng căn bản không có một chút hy vọng nào, ngươi chắc biết điều này chứ!
- Thực lực của hắn ta đã tự mình thử nghiệm, đủ để đánh một trận với cường giả Vương Giả cảnh rồi!
Tô Thanh Thi nói:
- Hơn nữa kiếm ý của hắn đã đạt tới đệ nhị trọng!
Mọi người đều cả kinh!
Ngọc Lâm nghiêm túc nói:
- Thanh thi, hắn thật sự đã là kiếm ý đệ nhị trọng rồi à?
Tô Thanh Thi gật đầu.
Thấy Tô Thanh Thi gật đầu, mọi người đầu tiên là hưng phấn, sau đó thì giống như nghĩ tới gì đó, vẻ hưng phấn trên mặt biến thành chua chát. Trong đây, Ngọc Lâm là cảm thấy đau khổ nhất. Một thiên tài kiếm đạo như vậy mà bởi vì một quyết định của hắn, không chỉ không trở thành đệ tử của Kiếm Tông, mà còn có ác cảm với Kiếm Tông, hơn nữa vì thế mà đắc tội với Bách Hoa cung, điều này thật đúng là tiền mất tật mang!
Không khí trở nên trầm mặc, mọi người lúc này không cồn tâm tư thảo luận chuyện nhân tuyển tham gia Thanh Vân bảng nữa. Mọi người đều suy nghĩ làm sao mới có thể khiến Dương Diệp quay về Kiếm Tông. Dương Diệp lĩnh ngộ kiếm ý, điều này đã chứng tỏ thiên phú của hắn, hiện tại đối phương trong thời gian ngắn ngủi đã đạt tới kiếm ý đệ nhị trọng, điều này chứng tỏ thiên phú kiếm đạo của đối phương hơn xa tưởng tượng của bọn họ!
Nếu Kiếm Tông dùng lực lượng của một tông môn để bồi dưỡng, thành tựu tương lai của người này nhất định không kém gì Túy đạo nhân, người thủ hộ Kiếm Tông!
Trầm mặc một lúc, Ngọc Lâm mở miệng lên tiếng:
- Lúc trước chuyện là do ta quyết định, hiện tại xem ra, ta thật sự không thích hợp làm chấp kiếm trưởng lão này nữa rồi. Từ giờ trở đi, chức chấp kiếm trưởng lão do Ngọc Hành đảm nhiệm, chờ tông chủ xuất quan rồi, ta sẽ sẽ tự mình tới thỉnh tội với hắn!
Nếu nói Dương Diệp chỉ đơn thuần là lĩnh ngộ được kiếm ý, Ngọc Lâm tuy hối hận với quyết định lúc trước, nhưng cũng sẽ không bởi vậy mà tự phạt, mọi người tuy trong lòng có chút oán hận, nhưng cũng sẽ không trách tội hắn, bởi vì hắn lúc trước làm vậy cũng là vì Kiếm Tông.
Nhưng hiện tại, hiện tại hắn lại không thể không tự phạt.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, bao gồm cả Ngọc Hành cũng vậy. Trầm mặc là tương đương với thừa nhận, đúng vậy, mọi người đều thừa nhận quyết định này của Ngọc Lâm.
Bất kể Ngọc Lâm lúc trước đưa ra quyết định đó là xuất phát từ mục đích gì, nhưng trục xuất thiên tài lĩnh ngộ kiếm ý ra khỏi Kiếm Tông là sự thật, tội này phải có người gánh vác, mà Ngọc Lâm tất nhiên là người gánh vác này.
Tô Thanh Thi thấp giọng thở dài, nàng ta còn chưa nói hết toàn bộ thực lực của Dương Diệp, nếu nói ra chỉ sợ Ngọc Lâm sẽ càng hối hận thêm. Kỳ thật đừng nói người của Kiếm Tông ở đây hối hận, việc này cho dù là phát sinh ở Nguyên Môn và nhị cung thì đối phương khẳng định cũng sẽ hối hận không thôi. Thiên tài lĩnh ngộ kiếm ý, người như thế là trụ cột của tông môn trong tương lai.
Trục xuất khỏi tông môn tương đương với tự bẻ gãy một cột trụ của tông môn!
- Thanh thi, lúc trước ngươi đã cứu Dương Diệp và muội muội của hắn, theo ngươi thấy, liệu có có cơ hội khiến hắn gia nhập Kiếm Tông ta nữa hay không?
Ngọc Hành hỏi.
Tô Thanh Thi lắc đầu, nói:
- Tính tình của Dương Diệp cực kỳ cao ngạo, Kiếm Tông ta lúc trước đối đãi với hắn như vậy, muốn hắn gia nhập Kiếm Tông căn bản là chuyện không thể. Có điều ta vẫn sẽ cố gắng thử xem, người này cực kỳ nặng tình, Kiếm Tông ta nếu dùng bài tình cảm với hắn thì vẫn có cơ hội.
- Dùng bài tình cảm?
Ngọc Hành nói:
- Thanh thi ngươi nói nghe thử xem nào.
Tô Thanh Thi nhìn mọi người rồi nói:
- Chắc hẳn mọi người đã biết ân oán giữa Dương Diệp và Bách Hoa cung, mẫu thân của Dương Diệp đến nay vẫn phải ở Bách Hoa cung chịu khổ, nếu Kiếm Tông ta giúp hắn cứu mẫu thân ra, chắc chắc hắn sẽ có hảo cảm nhất định với Kiếm Tông, với tính tình trọng tình nghĩa của hắn, bảo hắn gia nhập lại Kiếm Tông chắc là có thể!
Lúc này, Ngọc Lâm ở bên cạnh nhíu mày nói:
- Thanh thi, ngươi chắc biết cung quy của Bách Hoa cung, đừng nói mẫu thân của Dương Diệp chỉ là một đệ tử bình thường, cho dù là cung chủ vi phạm cung quy thì kết cục cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu. Cung quy đó có thể nói là căn bản lập cung của Bách Hoa cung, nếu Kiếm Tông chúng ta xuất thủ tương trợ Dương Diệp cứu mẫu thân hắn, vậy thì thật sự là đắc tội to với Bách Hoa cung rồi.
- Muốn có thì phải trả giá, giữa Dương Diệp và Bách Hoa cung, các ngươi tự lựa chọn đi!
Tô Thanh Thi hờ hững nói.
Rất nhiều người ở đâu đều bắt đầu do dự, vì Dương Diệp mà đắc tội với Bách Hoa cung, đây không phải là việc nhỏ, đặc biệt là với tình huống hiện tại của Kiếm Tông, nếu làm không khéo thì sẽ mang đến nguy cơ diệt tông cho Kiếm Tông.
- Không có biện pháp khác à?
Ngọc Hành hỏi. Vì Dương Diệp mà đắc tội với Bách Hoa cung, đây thật sự không phải là việc nhỏ, bọn họ cũng không dám tự tiện quyết định.
Tô Thanh Thi nhìn mọi người một cái, nói:
- Chư vị sư huynh, mọi người ngẫm lại tình cảnh hiện tại của Kiếm Tông đi. Kiếm Tông ta hiện tại đã không còn sức nối nghiệp nữa rồi, cho dù Thanh Vân bảng lần này Kiếm Tôngta có người vào bảng, nhưng vậy thì sao? Đừng nói là Nguyên Môn và nhị cung, cho dù là thực lực của các tông khác chúng ta cũng không so được. Quan trọng nhất là thanh danh hiện tại của Kiếm Tông ở Nam vực, Kiếm Tông hiện giờ tuy vẫn là một trong sáu thế lực lớn, nhưng là nằm ở vị trí lót nồi!
Trừ mấy thành thị chung quanh Kiếm Tông ra, Kiếm Tông chúng ta ở toàn bộ Nam vực còn có bao nhiêu sức ảnh hưởng? Kiếm Tông ta ở trong mắt các đệ tử của tông môn khác là tồn tại thế nào? Trước kia là Nguyên Môn và học viện hoàng gia của đế quốc Đại Tần khinh thường đệ tử của Kiếm Tông ta, mà hiện tại không chỉ là Nguyên Môn và đế quốc Đại Tần, cho dù là nhị cung và nhị tông cũng khinh thường Kiếm Tông ta.
Còn nữa, trước kia những thế gia dựa vào Kiếm Tông thường xuyên đưa thiên tài trong tộc bọn họ tới Kiếm Tông, mà hiện tại, bọn họ còn làm vậy không? Nếu các ngươi điều tra cẩn thận thì sẽ phát hiện, những thế gia này thà đưa thiên tài trong tộc đến Nguyên Môn và nhị cung làm một đệ tử ngoại môn chứ cũng không muốn đưa tới Kiếm Tông làm đệ tử nội môn!
Nhất kiếm phá vạn pháp, đây là những từ trước kia Nam vực dùng để khen ngợi Kiếm Tông, mà hiện tại thì sự khen ngợi này đã biến thành châm chọc rồi!
Một hơi nói xong, Tô Thanh Thi hít một hơi thật sâu, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một tia bi ai và bất đắc dĩ. Kiếm Tông từng rất huy hoàng, kiếm của đệ tử Kiếm Tông nổi tiếng thiên hạ, cho dù là Nguyên Môn nhìn thấy cũng phải né tránh, mà hiện tại.
Không khí trong phòng lại trở nên trầm mặc, trên mặt mọi người đều cảm thấy nóng rực, mấy vấn đề này bọn họ không phải không biết, nhưng từ trước tới giờ mọi người đều lựa chọn trốn tránh, không chủ động thừa nhận sự thực này. Mà hiện tại bị Tô Thanh Thi nói toạc ra, mọi người trừ cảm thấy mặt nóng ra thì còn bất lực.
- Kiếm Tông chúng ta hiện tại cần thanh danh, cần một người khai hỏa thanh danh cho Kiếm Tông, để người Nam vực biết rằng Kiếm Tông ta chưa từng suy vong. Kiếm Tông ta vẫn có thể nhất kiếm phá vạn pháp. Mà các ngươi cho rằng trong đệ tử thế hệ trẻ tuổi hiện giờ của Kiếm Tông có ai có thể làm được à? Mộ Dung Yêu rất mạnh, thiên phú cũng rất yêu nghiệt, nhưng nàng ta có thể khiến đệ tử thiên tài của các tông môn khác kinh sợ hay không? Mà Dương Diệp cho dù hiện tại không thể, nhưng hắn lại là một người có tiềm lực nhất, bởi vì hắn đã lĩnh ngộ được kiếm ý, đệ tử Kiếm Tông lĩnh ngộ được kiếm ý có nghĩa là gì thì mọi người chắc rõ nhất!
Tô Thanh Thi tiếp tục nói.
Một lúc sau, Ngọc Lâm nói:
- Thanh Thi, ngươi nói rất có đạo lý, nhưng việc này chúng ta không thể quyết định. Dù sao nếu thật sự trở mặt với Bách Hoa cung, vậy Bách Hoa cung và Quỷ tông nếu liên thủ, Kiếm Tông ta thật sự sẽ gặp nguy hiểm. Ngươi chắc cũng biết, Kiếm Tông ta hiện ta thật sự không thể chịu nổi sóng gió.
Ngọc Hành ở bên cạnh cũng nói:
- Không nghi ngờ gì nữa, Dương Diệp thật sự có thực lực như vậy, nếu hắn vẫn là đệ tử của Kiếm Tông, cho dù là phải đắc tội với Bách Hoa cung thì ta cũng tán thành. Nhưng hiện tại hắn đã không phải là đệ tử của Kiếm Tông. Còn nữa, nếu Kiếm Tông ta xuất thủ cứu mẫu thân của Dương Diệp, rất có khả năng sẽ dẫn tới khai chiến giữa Kiếm Tông và Bách Hoa cung, nếu khai chiến với Bách Hoa cung, đến lúc đó Quỷ tông nhất định sẽ nhúng tay vào, khi đó Kiếm Tông ta hai mặt thụ địch, loại tình cảnh này ta thật sự không muốn nhìn thấy!
Những người khác cũng chậm rãi gật đầu, tuy mọi người đều hy vọng Dương Diệp có thể gia nhập Kiếm Tông, nhưng khiến cả Kiếm Tông vì hắn mà đắc tội với Bách Hoa cung, thậm chí khai chiến với Bách Hoa cung, vậy không nghi ngờ gì nữa là không đáng, hai tông khai chiến, hậu quả đó Kiếm Tông không thể gánh vác!
Tô Thanh Thi nhìn mọi người một cái, không nói gì, xoay người ra khỏi đại điện.
Nàng ta không trách bất kỳ ai cả, nàng ta biết, những người này đều là suy nghĩ cho Kiếm Tông, chỉ là không muốn lấy cả Kiếm Tông ra đặt cược. Chỉ là Kiếm Tông nếu cứ tiếp tục như vậy, thật sự còn có hi vọng sao...