Thấy nam tử áo đen tên Lâm Tụ Nhiên phóng ra kiếm ý, vô số người có mặt đều khiếp sợ trong lòng, kiếm ý chính là vật trong truyền thuyết, trên Thanh Vân Bảng lần trước cũng rất ít huyền giả dự thi lĩnh ngộ được kiếm ý, mà bây giờ đã xuất hiện hai huyền giả lĩnh ngộ được kiếm ý rồi.
Thế này có để cho người khác sống không? Lúc này, vô số huyền giả dự thi đều buồn bực mà nghĩ.
Trên tường thành, thấy thanh niên áo bào đen phóng ra kiếm ý, Thanh Vân Tử khẽ chau mày lại, sau đó nhìn thoáng qua Tô Thanh Thi và Ngọc Hoành ở bên cạnh, thấy sắc mặt hai người bọn họ bình tĩnh, có vẻ như đã biết từ trước vậy, chân mày lập tức nhíu chặt hơn.
Dương Diệp của đài luận võ số chín cũng có chút bát ngờ, có điều càng có vẻ hứng thú nhiều hơn, bởi vì cho tới giờ hắn cũng chưa từng thầy ai lĩnh ngộ được kiếm ý, mà bây giờ trước mặt đã có một người, hắn muốn xem thử đối phương sẽ vận dụng kiếm ý này ra sao.
Trên đài luận võ, Tần Du Nhiên chỉ hơi sững sờ, sau đó liền hoàn hồn lại rồi nói:
- Xem ra ngươi muốn để ta tiễn ngươi xuống dưới!
Người thanh niên áo bào đen cầm một kiếm sắt màu đen trên tay, từ từ đi về phía Tần Du Nhiên, vừa đi vừa nói:
- Trong ấn tượng của ta, kẻ cuồng vọng thường có kết cục không tốt, ta nghĩ ngươi cũng không ngoại lệ. Ngươi được xưng là cường giả sô hai của thê hệ trẻ nam vực, máu của ngươi đủ tư cách đề nuôi kiếm của ta!
- Ha ha.
Tần Du Nhiên giận quá hóa cười, nói:
- Máu của ta đủ tư cách nuôi kiếm của ngươi? Thử xem?
Thanh niên áo bào đen gật đầu, dừng bước, nhắm mắt lại rồi lập lức mở mắt ra, tức thì, giữa sân xoẹt qua vô số đường kiếm, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đài luận võ bị vô số đường kiếm bao phủ lấy, đương nhiên, trong số đó có cả Tần Du Nhiên của đề quốc Đại Tần vẫn vô cùng tự tin!
Ngay sau đó, đường kiếm biến mất, lộ ra hai người trên đài luận võ. Khi thấy hai người, phải nói là khi nhìn thấy Tần Du Nhiên, vô số huyền giả dự thi và đám người Thanh Vân Tử trên tường thành đều lộ ra ánh mắt kinh hãi.
Chỉ thấy lúc này quần áo trên người Tần Du Nhiên đã không còn nữa, trên người trần như nhộng, giống như bị thiên đao vạn quả, hiện tên từng vết máu, trên mặt Tần Du Nhiên cũng có những vết kiếm chỉ chít, lúc này Tần Du Nhiên không chỉ bị hủy đi gương mặt, còn giống như một người máu vừa bò ra từ trong ao máu vậy!
Tuy là như vậy nhưng lúc này Tần Du Nhiên vẫn chưa chết!
Bên dưới, sắc mặt Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung cùng với Lãnh Tâm Nhiên của cung Băng Tuyết và cả Dương Diệp đều có chút đờ ra, một cuộc tấn công trong chớp mắt như vậy thật sự là có chút đáng sợ!
Tần Du Nhiên vẫn chưa chết, trong mắt Lâm Tu Nhiên lóe tên vẻ bất ngờ, trầm tư một chút, giống như nghĩ đến điều gì, sau đó nói:
- Năm đó Tần Thủy Hoàng có một bộ Nhuyễn Cốt Giáp được chế luyện từ xương ống chân và da của huyền thú Linh cấp Thôn Thiên Mãng, nghe nói Nhuyễn Cốt Giáp này có thể hòa vào da, bảo vệ khớp xương và kinh mạch toàn thân, chắc hẳn là lúc này trong cơ thể ngươi đang mặc bộ huyền bảo Địa cấp thượng phẩm Nhuyễn Cốt Giáp này!
Lúc này Tần Du Nhiên không hề tức giận, cổ tay khẽ cử động, một trường thương đen nhánh xuất hiện trong tay hắn, trường thương chậm rãi giơ tên, chỉ vào Lâm Tu Nhiên ở phía xa, nói:
- Kiếm ý cộng thêm Huyền kỹ năng Địa cấp trung phẩm tại sắc bén như vậy, xem ra ngươi là muốn một chiêu giải quyết ta, đáng tiếc ngươi không làm được, cho nên tiếp theo ngươi phải chết!
Dứt tời, từ trường thương trong tay Tần Du Nhiên phát ra một tuồng sức mạnh vô hình mạnh mẽ!
Là thương ý!
Nhìn thấy cảnh tượng này, vô số người có mặt tại kinh ngạc một lần nữa, có điều đây cũng là chuyện trong dự liệu, ở nam vực Tần Du Nhiên nổi tiếng chỉ sau Nguyên Đồng, đối phương tinh ngộ một loại cảnh giới ý niệm cũng là chuyện rất bình thường.
Cảm nhận được thương ý này, khóe miệng Lâm Tu Nhiên cong lên một nụ cười lạnh, nói:
- Thương ý tầng một? Có chút không đáng chú ý!
Hắn ta nói xong khẽ động kiếm sắt màu đen trong tay, sau đó kiếm ý càng sắc bén hơn lại tung ra tần nữa.
Trên không, thương ý của Tần Du Nhiên tập tức bị kiếm ý này đánh tan!
Kiếm ý tầng hai!
Nhìn cảnh tượng này, đám người Thanh Vân Tử trên tường tập tức biến sắc, nếu như chỉ là kiếm ý một tầng thì cũng có thể nói là Lâm Tu Nhiên có thiên phú không tệ, nhưng nếu như là hai tầng vậy thì không phải là không tệ mà là vô cùng yêu nghiệt. Kiếm ý hai lớp đã có thể tạo thành uy hiếp đối với Tần Du Nhiên cùng với đám người Văn Nhân Nguyệt rồi!
Khi Nguyên Đồng sau lưng Thanh Vân nhìn thấy Lâm Tu Nhiên phóng ra kiếm ý hai tầng, ánh mắt lộ ra một sự hứng thú, nói:
- Kiếm ý tầng hai?
Nói vậy là thú vị hơn nhiều rồi.
Đối với hắn ta mà nói, thiên tài yêu nghiệt càng nhiều càng tốt, bởi vì chỉ có như vậy cái danh Vũ Thần của hắn ta mới có thể càng thêm vững chắc!
Ngọc Hoành bên cạnh khẽ gật đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười, thầm nghĩ:
- Không hổ danh là người mà Túy sư bá tựa chọn. Với thiên phú như vậy, thực lực như vậy, ngày sau nhất định có thể trở thành trụ cột của Kiếm Tông ta!
Ngọc Hành nói xong tại như nghĩ tới điều gì đó, hắn tiếc nhìn Dương Diệp, dừng lại mấy giây trên người Dương Diệp rồi lại rời đi.