Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên cầu đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn rung trời, thoáng cái, một bóng người trực tiếp bị chấn động bay ra ngoài!

Bóng đen này chính là Dương Diệp!

Sau khi bay đủ mấy trăm trượng, Dương Diệp dừng lại. Phía xa lão già lạnh lùng nhìn Dương Diệp:

- Dương Diệp, ta cho ngươi một cơ hội, bây giờ ngươi lập tức rời khỏi rời đây, nếu không...

Phía xa, Dương Diệp lau máu tươi trên khóe miệng, dữ tợn nói:

- Rời đi à? Rời mười tám đời tổ tông nhà ngươi đấy. Ngày hôm nay, các ngươi không giao ra đám người Tiểu Bạch thì lão tử đưa tất cả các ngươi đi quy thiên!

Vừa dứt lời, thân hình của Dương Diệp run lên, trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang xông về phía lão già kia.

Phía xa, trong mắt lão già kia đã có sát ý!Hắn đường đường là cường giả Mệnh cảnh lại bị Dương Diệp sỉ nhục như vậy, sao có thể không tức giận cho được!

Lập tức, lão già đã không nghĩ tới bất kỳ hậu quả nào gì nữa, trực tiếp xông về phía Dương Diệp.

Ầm ầm...

Trên cầu lại có những tiếng nổ lớn không ngừng vang vọng lên!

Dương Diệp cùng lão già giao chiến cũng khiến một ít cường giả tới đây. Khi thấy là Dương Diệp, vẻ mặt những người này đều khó coi!

Tên sát tinh này lại tới!

Bọn họ tất nhiên không phải kiêng kỵ Dương Diệp, mà kiêng kỵ người phía sau Dương Diệp!

Rất nhiều người đều có chỗ dựa, đi ra lăn lộn mà không có hậu trường thì cơ bản đều sớm chết, nhưng hậu trường của Dương Diệp khó tránh khỏi quá lớn đi!

Tiểu nữ hài kia đã thiếu chút nữa phá hủy thế giới này!

Trên cầu, cuộc chiến đấu vẫn đang tiếp tục!

Áp chế!

Thực lực của Dương Diệp tuy vô cùng khủng khiếp, nhưng ở trước mặt cường giả Mệnh cảnh vẫn có chút không đủ!

Cảnh giới áp chế!

Ầm!

Trên cầu, theo một tiếng nổ lớn vang lên, Dương Diệp trực tiếp bay ra ngoài mấy ngàn trượng!

Trong không trung, lão già chậm rãi rơi xuống trên cầu, ở trên toàn thân lão có từng khí tức hủy trời diệt đất không ngừng chấn động ra!

Sắc mặt của lão nhân lạnh lùng nhìn Dương Diệp:

- Dương Diệp, bây giờ ngươi cút đi còn kịp đấy. Nếu không, cho dù vị phía sau ngươi xuất hiện, cũng không thể nào cứu được ngươi đâu!

Phía xa, Dương Diệp liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, hắn ngẩng đầu nhìn về phía lão già, cười gằn nói:

- Đi à? Không, bây giờ vừa bắt đầu thôi. Tới đây, tới đây, tiếp tục tới đi!

Vừa dứt lời, Tru trong tay Dương Diệp bắt đầu chấn động mãnh liệt!

Không chỉ có vậy, máu trong toàn thân Dương Diệp bắt đầu sôi trào!

Lực huyết mạch!

Giờ phút này, Dương Diệp hoàn toàn phóng ra lực huyết mạch của mình.

Phía xa, lão già lạnh lùng nhìn Dương Diệp:

- Là bản thân ngươi tự tìm chết, vậy không trách được ta!

Dứt lời, thân thể hắn chậm rãi bay lên không trung, hai tay hắn vẫy một cái. Xung quanh có rất nhiều Vô Biên Thủy phóng lên cao và nhanh chóng ngưng tụ thành từng mũi tên dài. Trong phút chốc, hai tay lão già nhẹ nhàng đẩy về phía Dương Diệp.

Xuy xuy xuy xuy xuy...

Rất nhiều mũi tên nước lướt qua phía chân trời, bao chùm xuống chỗ của Dương Diệp!

Trên cầu, hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại, thoáng cái, ở quanh người hắn có rất nhiều kiếm ý cùng kiếm khí đột nhiên hiện ra!

Phương Thốn Kiếm Vực!

Theo Phương Thốn Kiếm Vực xuất hiện, ở những mũi tên nước xung quanh hắn lập tức bị những kiếm khí cùng kiếm ý kia nghiền nát!

Mà vào lúc này, lão già trên cầu cách không liền đánh ra một quyền về phía Dương Diệp!

Ầm!

Những kiếm khí cùng kiếm ý xung quanh Dương Diệp trực tiếp biến mất! Dương Diệp bị chấn động liên tiếp lùi lại phía sau!

Lão già vẫn chưa dừng tay, trong phút chốc, một lực lượng cường đại cuốn qua trên cầu!

Giờ phút này, cả cây cầu đều bị kích thích đến run lên!

Phía xa, đồng tử của Dương Diệp đột nhiên co lại, hai tay hắn cầm kiếm chém về phía trước mặt mình.

Lấy kiếm thành vực!

Một kiếm này đã được hắn dốc hết tất cả lực lượng!

Một kiếm hạ xuống, một tiếng nổ lớn mạnh mẽ đột nhiên vang vọng ở trên cầu, ngay sau đó, hai bóng người trực tiếp bay về hai đầu cầu!

Đó chính là lão già cùng Dương Diệp!

Nhưng chẳng bao lâu, lão già kia ngừng lại!

Lão già cúi đầu nhìn xuống trước ngực mình, ở đó có một vết kiếm cực sâu, máu tươi đang không ngừng tràn ra!

Vừa rồi, nếu như hắn chậm một chút thì có khả năng đã bị một kiếm kia phân thây!

Sắc mặt lão già tái mét, ngẩng đầu nhìn qua phía chân trời:

- Người này có thiên phú kinh người, nếu hôm nay không loại bỏ được hắn, ngày khác chắc chắn sẽ trở thành mối họa của Thủy Nguyên Địa ta!

Phía chân trời im lặng trong chớp mắt, sau đó có một giọng nói đột nhiên vang lên:

- Vậy thì giết đi!

Nhận được câu trả lời, lão già nhìn về phía xa Dương Diệp và cười gằn nói:

- Dương Diệp, hôm nay ngươi phải chết.

Dường như nghĩ đến điều gì, lão già đột nhiên chộp vào trong không trung, không gian ở trước mặt hắn đột nhiên vỡ ra. Trong phút chốc, ở trong tay lão già xuất hiện một vật nhỏ lông xù!

Đó chính là Tiểu Bạch!

Lúc này, trên gương mặt Tiểu Bạch đầy vẻ khủng hoảng, thân thể nhỏ bé không ngừng run lên.

Khi thấy Dương Diệp, nàng bỗng chốc lại òa khóc!

Lão già cười gằn nhìn Dương Diệp:

- Dương Diệp, ngươi rất quan tâm nghiệt súc này?

Vừa dứt lời, trong tay phải của hắn đột nhiên xuất hiện một lôi điện bao phủ lấy Tiểu Bạch!

Xuy xuy xuy.....

Tiểu Bạch lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, nàng điên cuồng run rẩy, trong mắt lộ rõ sự khủng hoảng chưa từng thấy!

Nhưng lão già vẫn chưa dừng tay, ở trong tay lão già xuất hiện một thanh đoản kiếm và gằn giọng nói:

- Dương Diệp, nhìn kỹ đây!

Vừa dứt lời, chủy thủ trong tay hắn rạch nhẹ lên trên trán của Tiểu Bạch.

Xuy!

Giữa chân mày của Tiểu Bạch trực tiếp tách ra, một vòi máu bắn ra...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK