Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Dương Diệp, Đinh Thược Dược lập tức thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời trong lòng cũng dâng lên một cảm giác bất lực. Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, số lượng người, mưu trí đều không có ích lợi gì. Giống như lần này, nếu như Dương Diệp không đến, sợ rằng những người Nam Vực này sẽ bị tàn sát hầu như không còn!

- Là ngươi!

Ánh mắt Dương Diệp nhìn Tần Bất Phàm.

Tần Bất Phàm nói:

- Ta không phải là kẻ đã giết người của ngươi. Đương nhiên ta không phải sợ ngươi, chẳng qua không muốn đánh một trận oan uổng thôi.

Nếu như Dương Diệp không có Trấn Giới Thạch, hắn nắm chắc sẽ giết chết Dương Diệp, nhưng Dương Diệp có Trấn Giới Thạch, cho nên ở trong cùng một cấp, hắn không chắc sẽ giết chết được Dương Diệp.

Dương Diệp thu hồi ánh mắt, nhìn về phía người đàn ông áo đen bên cạnh, nói:

- Là người giết à?

Nhìn thấy Dương Diệp chẳng qua chỉ là một cảnh giới Tôn Giả, khóe miệng của người đàn ông áo đen cong lên, lộ vẻ xem thường, hắn đang muốn nói, Dương Diệp lại đột nhiên nói:

- Biểu tình của ngươi đã nói cho ta biết, cho nên ngươi để mạng lại đền bù đi!

Dứt lời, Ý Kiếm trong tay Dương Diệp đột nhiên được rút ra khỏi vỏ, một đường kiếm khí màu tím lập tức tới trước mặt người đàn ông áo đen với tốc độ cực nhanh. Người đàn ông áo đen quá khiếp sợ, hắn không nghĩ tới con kiến hôi cảnh giới Tôn Giả trước mắt này lại tự nhiên ra tay như vậy, càng không ngờ tới đạo kiếm khí này nhanh như vậy, làm cho hắn không có cơ hội né tránh. Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể dùng huyền khí bao trùm lên trên hai tay, sau đó đánh về phía đường kiếm khí màu tím kia!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Dương Diệp thầm nghĩ một tiếng đần độn. Đạo kiếm khí này của hắn là sáu lần Tԉảm Thiên Bạt Kiếm Thuật chồng lên nhau, đồng thời tăng thêm Một Đòn Tԉí Mạng tầng thứ nhất. Với loại mức độ công kích này đã có thể dễ dàng giết chết cường giả cảnh giới Hoàng Giả bình thường trong nháy mắt, vị huyền giả Nghịch Chủng trước mắt này tự nhiên lại dùng tay để che, không thể nghi ngờ gì, chính là đang tự tìm đường chết!

Khi đường kiếm khí màu tím kia cách bàn tay của người đàn ông áo đen có mấy cm, đồng tử hắn co lại kịch liệt, lộ vẻ khiếp sợ, hắn muốn rút về hai tay, nhưng đã muộn rồi.

- Xuy!

Kiếm khí màu tím gần như hoàn toàn không bị ngăn cản lại chém đứt hai tay của người đàn ông áo đen, sau đó tiến quân thần tốc đánh vào trước ngực hắn.

- Ầm!

Người đàn ông áo đen trực tiếp bay ngược ra mấy trăm trượng, cuối cùng nặng nề rơi xuống, đập xuống mặt đất thành một hố lớn.

Tất cả huyền giả Nam Vực ở đó đều trợn mắt há hốc mồm!

Tԉước đó, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy được thực lực của người đàn ông áo đen. Cường giả cảnh giới Hoàng Giả ở trong tay hắn lại không có sức đánh trả! Nhưng hắn vẫn bị một kiếm của Dương Diệp lại chém đứt hai tay...

Dương Diệp thật sự chỉ là cảnh giới Tôn Giả?

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Đinh Thược Dược thật sự thở phào nhẹ nhõm, không hề nghi ngờ gì, thực lực của Dương Diệp lại trở nên mạnh mẽ hơn rồi. Đồng thời trong lòng nàng cũng khiếp sợ không gì sánh được, bởi vì mặc dù Dương Diệp không có trở thành cảnh giới Hoàng Giả, nhưng thực lực của hắn lại càng lúc càng mạnh, hoàn toàn không yếu hơn cảnh giới Hoàng Giả! Hắn làm sao làm được vậy? Nếu như hắn đạt được cảnh giới Hoàng Giả, vậy thực lực lại sẽ thế nào?

- Ngươi mạnh hơn trước đây!

Lúc này, Tần Bất Phàm đột nhiên trầm giọng nói.

Dương Diệp không trả lời, chân phải chợt đạp xuống đất một cái, mượn lực của mặt đất làm cho cả người giống như đạn pháo bắn ra ngoài, còn chưa tới nửa hơi thở, Dương Diệp lại xuất hiện ở chỗ người đàn ông áo đen kia rơi xuống đất. Mà vào lúc này, trong hố đột nhiên phát ra một quyền ấn màu đen rất lớn.

Dương Diệp khẽ nhíu mày, Ý Kiếm trong tay quét ngang ra, Ầm một tiếng, quyền ấn kia bị cắt thành hai.

Mà lúc này, người đàn ông áo đen kia bay ra khỏi cái hố kia, lúc này trước ngực hắn có một vết kiếm sâu, có thể thấy được rõ ràng ngũ tạng lục phủ bên trong. Người đàn ông áo đen lộ ra vẻ mặt rất dữ tợn, bởi vì hắn không nghĩ tới mình lại bị một con kiến hôi cảnh giới Tôn Giả tổn thương, đối với cường giả siêu cấp mười vạn năm trước như hắn mà nói, không thể nghi ngờ đây là một sỉ nhục cực lớn!

Dương Diệp khẽ nhíu mày, bởi vì hắn phát hiện, cho dù hai tay của người đàn ông áo đen bị hắn chặt đứt, ngực bị hắn làm thương nặng, nhưng đối phương thoạt nhìn hình như cũng không có bị ảnh hưởng đặc biệt gì lớn!

Chẳng lẽ Huyền giả Nghịch Chủng lại thật sự không giết chết được sao? Thật sự nghịch thiên như thế sao?

- Ngươi đã thành công chọc giận...

Người đàn ông áo đen vừa mới bắt đầu nói, nhưng Dương Diệp ở trước mặt hắn lại một lần nữa hành động, kiếm vào vỏ rồi rút ra khỏi vỏ, một đường kiếm khí lập tức tới trước mặt của hắn!

Người đàn ông áo đen vừa mới bắt đầu nói, nhưng Dương Diệp ở trước mặt hắn tại một lần nữa hành động, kiếm vào vỏ rồi rút ra khỏi vỏ, một đường kiếm khí tập tức tới trước mặt của hắn!

- Ầm!

Lá chắn màu đen chấn động mạnh, người đàn ông áo đen phía sau liền lùi lại chừng mười trượng, Trong ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp, kiếm khí tự nhiên hóa thành ánh sáng nắng lượng màu xanh tiến vào trong lá chắn lớn màu đen kia!

- Ư? Không ngờ là Ma Năng Thuẫn!

Đúng lúc này, Tần Bất Phàm kinh ngạc kêu lên một tiếng, tùy tiện nói:

- Chà chà, có người nói tấm lá chắn này có thể hấp thu được công kích của cường giả Bán Thánh đấy. Tԉước đây, tấm lá chắn này quá yếu đối với chúng ta. Nhưng bây giờ, hì hì, ở thế giới này không có cảnh giới Thánh Giả, một đạo khí phòng ngự có thể chống đỡ cùng hấp thu công kích cường giả Bán Thánh, hì hì... Ngươi cho ta tấm lá chắn này, hôm nay ta cứu ngươi một mạng, ngươi thấy thế nào?

- Ngươi đâm đầu vào chỗ chết!

Người đàn ông áo đen không để ý tới Tần Bất Phàm, hắn gầm lên giận dữ, chân phải chợt đá vào trên Ma Năng Thuẫn này. Ầm một tiếng, Ma Năng Thuẫn hóa thành một đường ánh sáng màu đen trực tiếp đánh tới Dương Diệp!

Dương Diệp rút kiếm đâm một cái, mũi kiếm đâm vào trên Ma Năng Thuẫn.

- Keng!

Ý Kiếm chấn động mạnh, Dương Diệp lùi về phía sau hai bước, cảm giác cánh tay có chút tê dại. Điều này làm cho Dương Diệp có phần kinh ngạc, lực lượng thân thể hắn bây giờ hoàn toàn không kém hơn cường giả cảnh giới Hoàng Giả cửu phẩm, nhưng không nghĩ tới lực lượng của người đàn ông áo đen này cũng lớn như vậy.

- Ầm!

Người đàn ông áo đen đột nhiên xuất hiện ở phía sau Ma Năng Thuẫn, sau đó lại đá một cái vào trên Ma Năng Thuẫn, dưới lực lượng lớn, Dương Diệp bị ép cho liên tục lui lại, lui mãi tới ba trượng, Dương Diệp chợt đạp chân phải xuống đất, sau đó tay phải chợt xoay tròn, lực lượng mạnh mẽ trực tiếp đánh bay người đàn ông áo đen ở phía sau Ma Năng Thuẫn!

Nhìn tấm lá chắn màu đen lơ lửng trên không trung, trong mắt Dương Diệp nóng như lửa. Loại đạo khí mang tính phòng ngự này thậm chí có thể hấp thu được công kích của Bán Thánh, nếu như nhận được, không thể nghi ngờ chính là có thêm một con át chủ bài để đối đầu với cường giả Bán Thánh. Dương Diệp không hề do dự, một đòn đánh bay người đàn ông áo đen, sau đó thò tay ra chộp tới Ma Năng Thuẫn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK