Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi Tư Đồ Vinh đi tới trụ kiểm tra chuẩn bị ra tay trước, đột nhiên giữa trường có người kinh ngạc hô lớn:

- Quỷ tông đến rồi!

Nghe vậy, mọi người cùng nhau nhìn sang phương hướng truyền tống đài, người bên phía Kiếm tông cũng nhìn sang truyền tống đài, không giống với người khác, ánh mắt người Kiếm tông rất không thích.

Quỷ tông chỉ có bốn người, trên người mặc quần áo mang ấn ký đầu lâu màu đen. Đi đầu là lão nhân tóc đỏ dáng người khô gầy, còn có ba thanh niên mười bảy mười tám tuổi.

- Là Khô Cốt lão nhân, cường giả Tôn Giả cảnh!

Nhìn thấy bốn người, Mộ Dung Yêu đứng ở bên cạnh Dương Diệp trầm giọng nói.

- Khô Cốt lão nhân?

Dương Diệp nói:

- Không quen biết!

- Hắn là người cùng thời đại với chấp kiếm trưởng lão, thực lực cực mạnh, không biết bao nhiêu đệ tử Kiếm tông chúng ta chết trong tay của người này.

Mộ Dung Yêu nói:

- Nói chung sau này ngươi ra ngoài một mình mà gặp hắn sẽ nguy hiểm, ai, đừng gặp cho thỏa đáng, nhìn thấy liền đại biểu ngươi không sống nổi.

Dương Diệp tán thành gật đầu, cường giả Tôn Giả cảnh, hắn hiện tại có thể chống lại hay sao?

- Nhìn thấy thiếu niên đứng bên phải sau lưng Khô Cốt hay không, hắn chính là Tu La, các trưởng lão nói, hắn lĩnh ngộ sát ý, người này là kẻ địch lớn nhất của chúng ta!

Mộ Dung Yêu nhìn tên thiếu niên kia, vẻ mặt khá nghiêm túc, nhưng cũng không có kiêng kỵ và sợ hãi.

Dương Diệp cũng nhìn về phía gã thiếu niên này, người này tuổi tác gần với hắn, vẻ ngoài rất thanh tú, không có tướng mạo khó coi như các đệ tử Quỷ tông khác, làm cho người ta có cảm giác hắn rất hiền lành, thế nhưng Dương Diệp sẽ không tin tưởng đối phương là người hiền lành, người có thể lĩnh ngộ sát ý, nếu trên tay không dính đầy máu tươi, như vậy làm sao có thể lĩnh ngộ sát ý?

- Ngươi đừng xem hắn có vẻ ngoài của người hiền lành, kỳ thực lòng dạ của người này cực kỳ độc ác. Nghe đồn người này vì lĩnh ngộ sát ý, không chỉ có giết phụ giết mẫu, hắn còn diệt hơn một ngàn tám trăm người trong gia tộc của mình, nói chung người hơi có quan hệ với hắn, hắn đều giết. Cuối cùng bị cường giả Quỷ tông vừa ý mang về Quỷ tông, có người nói Quỷ tông không người nào dám làm sư phụ của hắn. . . .

Mộ Dung Yêu trầm giọng nói.

- Giết phụ giết mẫu?

Vẻ mặt của Dương Diệp hơi thay đổi, nếu như việc này là thật, vậy trình độ phát điên của người này làm cho người ta khó có thể tưởng tượng nổi. Loại người điên như thế đúng là cần phải cẩn thận.

Nhưng không biết tại sao, Dương Diệp trái lại cảm thấy Tu La bên cạnh hai người kia mới thật sự là nguy hiểm, hai người kia tuổi tác hơi lớn hơn Tu La một ít, so với Tu La, ngoại hình càng hiền lành, nhưng Dương Diệp cảm giác hai người này không đơn giản, thậm chí cảm giác trình độ nguy hiểm của hai người này còn hơn cả Tu La.

Bốn người Quỷ tông không nhìn mọi người, đi thẳng tới phía trước mấy người Kiếm tông, ánh mắt của lão nhân tóc đỏ nhìn lướt qua người của Mộ Dung Yêu, cuối cùng nhìn về phía Ngọc Hành, cười lạnh nói:

- Ngọc Hành, không nghĩ tới lần này lại là ngươi mang đội, làm sao, là sợ đệ tử Kiếm tông của ngươi chết oan chết uổng?

- Đương nhiên sợ!

Ngọc Hành châm chọc nói:

- Khô Cốt, nếu như Quỷ tông ngươi đường đường chính chính tới tham gia Thanh Vân Bảng, Kiếm tông ta tự nhiên là không cần sợ Quỷ tông của ngươi, thế nhưng Quỷ tông ngươi luôn dùng một ít thủ đoạn đê tiện bỉ ổi, Kiếm tông ta tự nhiên là sợ, dù sao bọn tiểu bối đánh không lại cường giả Linh Giả cảnh của Quỷ tông các ngươi, ngươi nói xem?

Khô Cốt liếc mắt nhìn mấy người Dương Diệp phía sau Ngọc Hành, khinh thường nói:

- Chỉ bằng mấy người này cũng đáng cho Quỷ tông vận dụng cường giả Linh Giả cảnh? Ngọc Hành, ngươi thật để mắt tới bọn họ.

Nghe vậy, đám người Tư Đồ Vinh đều giận dữ, nhưng cũng không dám nói chen vào.

- Khô Cốt, những năm trước ngươi phái người giết đệ tử Kiếm tông tham gia Thanh Vân Bảng, ngươi đừng nói không phải Quỷ tông, lần này cũng đừng nói âm mưu ám sát đệ tử Kiếm tông tham gia Thanh Vân Bảng không phải là Quỷ tông. Nếu như đệ tử Quỷ tông các ngươi không phải sợ hãi đệ tử Kiếm tông ta, cần gì phải triển khai những thủ đoạn bỉ ổi như vậy?

Ngọc Hành lạnh lùng nói.

- Sợ hãi đệ tử Kiếm tông?

Khô Cốt gằn giọng cười cợt, sau đó nói:

- Ngọc Hành, ngươi và ta không cần nói chuyện vô vị nữa. Trụ kiểm tra ngay trước mặt, đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất hai tông chúng ta cũng ở nơi này, sao không để bọn họ tỷ thí một chút? Khi đó cho mọi người xem là ai sợ ai?

- Ta cũng có ý đó!

Ngọc Hành nhìn ba người phía sau Khô Cốt một chút, nói:

- Các ngươi đi tới?

- Các ngươi tới trước, các ngươi đi tới!

Khô Cốt khách khí một chút.

Ngọc Hành xoay người nhìn Tư Đồ Vinh, trầm giọng nói:

- Không muốn lưu thủ!

Tư Đồ Vinh gật gật đầu, đương nhiên hắn sẽ không lưu thủ, đây chính là quan hệ đến danh tiếng của Kiếm tông. Hít sâu một hơi, huyền khí trong cơ thể Tư Đồ Vinh điên cuồng chuyển động, cổ tay hơi động, một thanh trường kiếm xuất hiện trên tay hắn, huyền khí rót vào trường kiếm, trường kiếm phát ra tiếng kiếm reo vang.

Mỗi một khắc, Tư Đồ Vinh đều rống lớn, trường kiếm cách không đâm vào trụ kiểm tra. Nhất thời, từng chuôi khí kiếm bay nhanh ra khỏi đỉnh trường kiếm và bắn vào trụ kiểm tra.

- Ầm!

Qua một giây sau, có hơn ba mươi đạo kiếm khí bắn thẳng vào trụ kiểm tra, thủy tinh dưới trụ kiểm tra không ngừng tỏa sáng, đôi mắt mọi người đang đếm thủy tinh, chín mươi mốt thủy tinh tỏa sáng.

- Chín mươi mốt. . . Thật mạnh, không hổ là người của sáu thế lực lớn, đúng rồi, không phải tán tu lúc trước nói muốn xem trình độ yêu nghiệt của đệ tử tông môn hay sao?

- Thật là mạnh, cho dù là cường giả Vương Giả cảnh bình thường cũng không đánh ra được chín mươi mốt viên, đệ tử tông môn quả nhiên là yêu nghiệt!

- Tán tu quả nhiên không thể so sánh với các đệ tử tông môn, ai, nếu lúc trước ta nổ lực thêm một chút, sau đó tìm tông môn gia nhập, ta hối hận a. . .

- . . .

Nghe được mọi người xung quanh bàn tán, vẻ mặt của Tư Đồ Vinh mang theo ý mừng, sau đó ánh mắt khiêu khích nhìn sang ba thiếu niên của Quỷ tông. Hắn không có chú ý tới, lúc này Tô Thanh Thi cùng Ngọc Hành lại cau mày, bởi vì Tô Thanh Thi cùng Ngọc Hành biết, Tư Đồ Vinh căn bản không dùng toàn lực, hắn ẩn giấu thực lực.

Chín mươi mốt viên đối với tán tu mà nói đã tính là cực tốt, thế nhưng đối với tinh anh những đệ tử tông môn mà nói, chỉ có thể nói là đạt tiêu chuẩn. Nếu như là bình thường, Tư Đồ Vinh lưu thủ, Tô Thanh Thi cùng Ngọc Hành sẽ tán thành, thế nhưng hiện tại, loại lưu thủ như thế là phi thường ngu xuẩn, bởi vì quan hệ đến danh tiếng Kiếm tông.

- Đây chính là thực lực đệ tử Kiếm tông hay sao? Thật sự làm cho người ta thất vọng!

Khô Cốt lão nhân châm chọc một câu, sau đó quay đầu nhìn ba người sau lưng hắn, nói:

- Ba người các ngươi ai lên trước?

Tu La đứng dậy, Tu La không hề liếc mắt nhìn Tư Đồ Vinh, đi thẳng tới trước mặt trụ kiểm tra, sau đó cong ngón tay búng một cái, một tia tơ máu bắn nhanh vào trụ kiểm tra, ngay sau đó là ánh sáng rực rỡ bộc phát, tổng cộng chín mươi ba viên!

- Trời ơi, lại là chín mươi ba viên, đây là thành tích tốt nhất hiện tại sao? Còn cao hơn đệ tử Kiếm tông hai viên, thật mạnh. . .

- Chín mươi ba viên, cường giả Vương Giả cảnh ngũ phẩm trở xuống cũng khó có thể làm được, người kia là ai? Không ngờ hắn có thực lực mạnh như thế!

- Ta nhận ra hắn, hắn tên là Tu La, có người nói hắn còn lĩnh ngộ sát ý, nếu như hắn dùng tới sát ý, sợ rằng sẽ đạt tới chín mươi lăm viên, thậm chí nhiều hơn!

- Sát ý!

Nghe được câu này, mọi người có mặt ở đây đều hít khí lạnh.

Gương mặt của Tư Đồ Vinh nóng rát, đây mới thật sự là mất mặt với mọi người! Sắc mặt của Ngọc Hành cùng Tô Thanh Thi hơi khó coi, tuy rằng mọi người không có nói thẳng Kiếm tông kém hơn, thế nhưng không thể nghi ngờ, Kiếm tông đã mất mặt rất lớn.

Tu La lúc này liếc mắt nhìn sang đám người Mộ Dung Yêu, sau đó nhìn lên người Tư Đồ Vinh, nói:

- Nếu như thế hệ trẻ của Kiếm tông đều là loại trình độ này, như vậy cũng quá vô vị.

Nói xong, hắn xoay người đi trở về.

- Chậm đã!

Đang lúc này, Mộ Dung Yêu đứng dậy, Tu La xoay người nhìn Mộ Dung Yêu, nói:

- Làm sao?

Mộ Dung Yêu không nói gì, đi tới trước trụ kiểm tra, tay phải đưa lên không trung, bàn tay nắm chặt, một đạo huyền khí ngưng tụ thành kiếm khí trong tay nàng, sau khi không ngừng rót huyền khí vào, khí kiếm càng ngày càng ngưng tụ, hai giây sau, kiếm khí như biến thành kiếm thật, sau đó là một đạo ánh kiếm chói mắt ngưng tụ trên không trung.

- Đi!

Cổ tay của Mộ Dung Yêu hơi động, chuôi kiếm khí này bắn nhanh ra ngoài!

- Ầm!

Lúc này có tiếng nổ lớn vang lên, trụ kiểm tra run rẩy nhẹ nhàng, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thủy tinh trên trụ kiểm tra đã tỏa sáng.

- Chín mươi lăm viên!

Giữa hiện trường không biết ai đã hô một câu như thế.

Mọi người tại đây hít khí lạnh, chín mươi lăm viên, đây mới thực là yêu nghiệt, đại biểu nàng có tư cách sánh ngang yêu nghiệt của Nguyên Môn cùng học viện hoàng gia.

Sắc mặt của Tư Đồ Vinh không dễ nhìn, cho dù hắn dùng toàn lực, hắn cũng không tự tin có thể thắp sáng chín mươi lăm viên, nhưng sư muội trước mặt lại thắp sáng chín mươi lăm viên, việc này chẳng phải nói rõ thực lực của sư muội đã vượt qua hắn?

Sắc mặt của Ngọc Hành cùng Tô Thanh Thi hơi đẹp hơn một chút, Kiếm tông cuối cùng cũng xem như không quá mất mặt với đám đông.

- Xem ra bản thân mình vẫn xem thường nàng!

Nhìn Mộ Dung Yêu đứng giữa mọi người, Dương Diệp thấp giọng nói. Vừa nãy Mộ Dung Yêu xuất ra một đòn có uy lực rất mạnh, chính hắn cũng không dám dễ dàng ngạnh kháng, hắn có lòng tin chặn được, nhưng nhìn dáng vẻ thong dong của Mộ Dung Yêu, hắn biết, Mộ Dung Yêu cũng không có xuất toàn lực, nếu như nàng xuất toàn lực, uy lực sẽ càng thêm khủng bố!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK