Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Các ngươi đi đi!

Dương Diệp liếc mắt nhìn ba người, sau đó lạnh nhạt nói.

Nghe vậy, ba người nhìn nhau một chút, do dự một lúc và lộ ra vẻ mặt cảm kích, Hoàng Thanh nói:

- Dương huynh đệ, tuy rằng thực lực ba người chúng ta không mạnh nhưng vẫn có thể giúp Dương huynh đệ một chút bận bịu, bốn người chúng ta liên thủ với nhau chứ?

Hiển nhiên, ba người cho rằng Dương Diệp đến giúp đỡ.

Đối với thái độ của ba người, Dương Diệp tương đối hài lòng, tuy rằng hắn không phải thật tâm đến giúp đỡ, thế nhưng đối phương lại nói sẽ hỗ trợ, hiển nhiên, ba người không phải loại người vong ân phụ nghĩa, lắc lắc đầu, nói:

- Nhanh chóng rời khỏi nơi này, ta có biện pháp của mình.

Hoàng Thanh đang chuẩn bị nói gì đó, Hải Tuyết đứng bên cạnh ngăn cản, Hải Tuyết liếc mắt nhìn Liệt Diễm Sư đang đứng yên tĩnh, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói:

- Đại ân không quên, ngày sau sẽ báo đáp!

Nói xong, nàng kéo hai người đang cảm thấy khó hiểu rời đi thật nhanh.

- Đúng là nữ tử thông minh!

Nhìn thấy ánh mắt cùng cử động của Hải Tuyết, Dương Diệp thấp giọng cảm thán một câu.

Vào lúc ba người biến mất ở phương xa, Dương Diệp lúc này mới nhìn sang Liệt Diễm Sư bên cạnh, bộ lông toàn thân Liệt Diễm Sư có màu đỏ rực, hình thể cực kỳ cao to, thậm chí còn lớn hơn cả tiểu Ngân và tiểu Hôi. Lúc này Liệt Diễm Sư miệng phun hỏa tinh, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tử Điêu trên bả vai Dương Diệp, bốn chân của nó không ngừng ma sát với mặt đất, làm như muốn tiến lên nhưng cũng không dám!

Huyền thú, đặc biệt Huyền thú mạnh mẽ, khi chúng nó đối mặt với Huyền thú mạnh mẽ hơn, hoặc gặp phải thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm, chúng nó đều có bản năng cảm giác được, mà lúc này, con Liệt Diễm Sư cảm nhận được nguy hiểm trên người Tử Điêu.

Dương Diệp nhìn về phía Tử Điêu, cười cợt, nói:

- Tiểu gia hỏa, xem ngươi rồi!

Tử Điêu chỉ trỏ đầu nhỏ, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã đi tới đỉnh đầu Liệt Diễm Sư, ngay khi Tử Điêu chuẩn bị bộc phát uy thế, đột nhiên, trước mắt Dương Diệp tối sầm lại, Dương Diệp biến sắc, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy trên bầu trời lúc này có con con quái vật lớn khoảng hai mươi trượng đang bay thẳng về phía Tử Điêu!

Huyền thú phi hành!

Thân hình Dương Diệp hơi động, hắn đi tới bên cạnh Tử Điêu, cũng ôm Tử Điêu vào lòng, lần thứ hai sử dụng tới Tật Phong bộ lướt đi vài chục trượng, hắn tỏ rõ vẻ nghiêm túc nhìn về phía Huyền thú phi hành cực kỳ to lớn kia.

Con Huyền thú phi hành cũng không có đuổi bắt Dương Diệp cùng Tử Điêu, chậm rãi hạ xuống, khi cách mặt đất vài trượng, Dương Diệp mới phát hiện hình dạng của con Huyền thú phi hành, hắn nhận ra con Huyền thú phi hành kia, là Huyền thú phi hành tên là Lôi Điêu trong Thập Vạn Đại Sơn.

Lôi Điêu hình thể to lớn, nửa ngày có thể bay hơn mười ngàn dặm, nếu như trong khí trời sấm sét, tốc độ của nó càng nhanh hơn, bởi vì nó có thể mượn lực lượng lôi điện! Cho tới sức chiến đấu, sức chiến đấu hơi yếu, nhưng bởi vì có khả năng phi hành, vì lẽ đó huyền giả nhân loại Linh giai trở xuống và Huyền thú Linh giai không có chút biện pháp nào với nó cả!

Đột nhiên, tròng mắt Dương Diệp co rụt lại, huyền khí trong cơ thể hắn không tự chủ được vận chuyển cực nhanh, bởi vì hắn lúc này mới phát hiện, trên cái lưng to lớn của Lôi Điêu còn có một thanh niên dáng người khôi ngô đang đứng!

Người thanh niên kia mặc áo choàng màu tím, vóc người cao lớn lạ thường, thế nhưng hình dáng cực kỳ tuấn tú, nếu như không nhìn hình thể to lớn, người khác sẽ cảm thấy hắn tỏa ra khí chất văn nhã như thư sinh.

Khi Lôi Điêu đáp xuống đất, Liệt Diễm Sư lập tức nằm sát mặt đất, đương nhiên, không phải đang thần phục con Lôi Điêu kia, nó thần phục thanh niên đứng trên lưng Lôi Điêu.

Huyền thú Linh giai hoá hình?

Thấy cảnh này, trong đầu Dương Diệp sinh ra ý niệm như vậy, thế nhưng hắn nhanh chóng phủ định. Thanh Vân sơn mạch không thể xuất hiện Huyền thú Linh giai, bởi vì cường giả sáu thế lực lớn Nam vực cũng không phải trang trí. Nếu không phải Huyền thú Linh giai, người trước mặt là thế nào? Dương Diệp có thể khẳng định một điểm, đối phương tuyệt đối không phải nhân loại!

Thanh niên áo bào tím chậm rãi bước ra khỏi người Lôi Điêu, đi tới cách Dương Diệp không xa, thanh niên áo bào tím nhìn Dương Diệp một chút, sau đó không nhìn thẳng Dương Diệp, hắn nhìn vào Tử Điêu trong lòng Dương Diệp, khi nhìn thấy Tử Điêu, trong mắt thanh niên áo bào tím sinh ra thần thái nghiêm túc, hắn há miệng phát ra một đạo sóng âm nói chuyện với Tử Điêu!

Lúc này Tử Điêu không có nghịch ngợm gây sự, nó nhìn thanh niên áo bào tím, tiểu trảo của Tử Điêu chỉ vào Liệt Diễm Sư bên cạnh thanh niên, sau đó chỉ chỉ Dương Diệp, ý tứ rất rõ ràng.

Thanh niên áo bào tím biến sắc, nhìn Dương Diệp một chút, sau đó chậm rãi lắc lắc đầu.

Thấy thanh niên áo bào tím lắc đầu, đột nhiên Tử Điêu nổi giận, tiểu trảo vung lên, một tia sáng tím bắn thẳng về phía thanh niên áo tím

Thanh niên áo bào tím biến sắc, tay phải nắm lại và đánh thẳng vào tia sáng tím của Tử Điêu!

- Bành!

Tia sáng tím biến mất.

Tử Điêu nổi giận, thân hình bay lên bầu trời, một luồng áp lực vô hình bao phủ thanh niên áo bào tím và hai con Huyền thú phía dưới.

Khi cảm nhận được luồng áp lực này, tròng mắt thanh niên áo bào tím co rụt lại, không kìm lòng được lui về phía sau vài tiếng, hắn hét to một tiếng, tay phải của thanh niên áo bào tím đặt ngang vai, ngay sau đó hai tay xoay tròn và một luồng khí thế kinh khủng dâng trào bao phủ chung quanh, cũng chống lại uy thế đáng sợ của Tử Điêu. Nhưng mà Tử Điêu bộc phát uy thế càng ngày càng mạnh, làm cho thanh niên áo bào tím không ngừng lùi lại. . .

Cho tới khi thanh niên áo bào tím lui tới bên cạnh Lôi Điêu và Liệt Diễm Sư, lúc này thân thể hai con Huyền thú co rút nằm phủ phục dưới đất, thân thể chúng run rẩy giống như tận thế xuất hiện.

Nhìn thấy Tử Điêu cùng thanh niên áo bào tím đã bắt đầu động thủ, đương nhiên Dương Diệp cũng không nhàn rỗi, chân phải của hắn đạp một cái, thân hình lao nhanh về phía thanh niên áo bào tím, khi đi tới trước người của thanh niên áo bào tím, Dương Diệp không chút do dự rút kiếm ra chém!

Nhìn thấy Dương Diệp lao nhanh về phía trước, thanh niên áo bào tím hừ lạnh một tiếng, trong mắt sinh ra một tia khinh bỉ, tay trái nắm lại và quay về đánh thẳng vào Dương Diệp.

- Coong!

Tử Linh kiếm trong tay Dương Diệp run lên kịch liệt, chợt, một luồng lực lượng to lớn truyền từ Tử Linh kiếm lan tới cánh tay của hắn, Dương Diệp cả kinh, kinh ngạc vì phòng ngự của thanh niên áo bào tím thật mạnh, bởi vì một kích của hắn lại không có thể đánh tan phòng ngự của đối phương, tuy rằng hắn không có sử dụng toàn lực. . .

Thanh niên áo bào tím kinh ngạc nhìn Dương Diệp một chút, nói:

- Lực công kích không tồi, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi!

Nói xong, tay trái của hắn hơi co rụt lại, chuẩn bị đánh một đòn vào người Dương Diệp.

Nhưng vào lúc này, một tia sáng tím không có dấu hiệu đã xuất hiện ở trước mặt hắn, tia sáng xuất hiện quá đột ngột làm cho thanh niên áo bào tím biến sắc, công kích này thực sự quá mức quỷ dị, xuất hiện không có nửa điểm dấu hiệu!

Bất đắc dĩ, thanh niên áo bào tím thu khí thế vừa rồi trở lại, thân thể của hắn không ngừng lui về phía sau tránh né tia sáng tím.

Ngay khi thanh niên áo bào tím vừa lui về phía sau mấy trượng, lại có một tia sáng tím xuất hiện ở trước mặt hắn, lần này, trong mắt thanh niên áo bào tím lộ ra thần thái nghiêm túc và khiếp sợ! Không chỉ có như vậy, một luồng áp lực vô hình càng áp chế thân thể của hắn, tuy rằng luồng áp lực này không đến nổi làm hắn thần phục như hai con Huyền thú bên cạnh, nhưng cũng làm cho hắn cảm thấy không khỏe, có cảm giác như bị trói tay trói chân!

Lần này thanh niên áo bào tím không hề né tránh, tay phải của hắn đánh về phía trước một cái, hắn đánh nát tia sáng tím, tuy rằng hắn đánh tan tia sáng tím nhưng cũng bị lực trùng kích đẩy lui về phía sau mười bước, hiển nhiên, lần này tia sáng tím cũng mạnh hơn lúc trước rất nhiều!

Cùng lúc đó, Dương Diệp cũng đi nhanh về phía thanh niên áo bào tím, cũng giống như lúc trước, hắn rút kiếm chém một cái, cũng giống như lần trước, lần này, hắn ngoại trừ không công kích bất ngờ ra, hắn đã dùng toàn lực tấn công.

Nhìn thấy Dương Diệp xuất hiện trước mặt lần nữa, thanh niên áo bào tím xem thường hừ lạnh một tiếng, hắn lại xuất quyền tấn công.

- Bành!

Dương Diệp rút lui sáu bước, thanh niên áo bào tím rút lui ba bước, nhưng mà sắc mặt thanh niên áo bào tím lúc này đã thay đổi, bởi vì trên nắm đấm của hắn xuất hiện vết máu.

Thanh niên áo bào tím nhìn về phía Dương Diệp, hắn đang chuẩn bị nói cái gì đó, nhưng mà lúc này lại có một tia sáng tím xuất hiện ở trước mặt hắn, không, phải nói có thật nhiều tia sáng. . .

Thanh niên áo bào tím nổi giận, chân phải của hắn đạp mạnh, mặt đất trực tiếp đổ nát, lại dùng thanh niên làm trung tâm, tất cả mặt đất trong phạm vi mười trượng đều vỡ nát, không chỉ có như vậy, từng vết nứt thô to như cánh tay không ngừng lan ra chung quanh.

Thân thể thanh niên mượn lực từ mặt đất bay lên cao, hắn giống như một viên đạn pháo đánh tan tất cả tia sáng tím xuất hiện trước mặt mình, sau đó tốc độ không giảm lao nhanh về phíaTử Điêu, hiển nhiên, hắn hiện tại cũng biết vấn đề nằm ở nơi nào, nếu như không thể giải quyết tiểu gia hỏa thần bí kia, hắn vĩnh viễn sẽ bị bó tay bó chân!

Nhìn thấy thanh niên áo bào tím tấn công Tử Điêu, một Dương Diệp biến sắc, đột nhiên sát ý thoáng hiện trong mắt, hắn không hề nghĩ ngợi đã lao nhanh về phía trước, trường kiếm trong tay bắn tia tia sáng trắng như tuyết và đâm về phía thanh niên áo bào tím.

Nhìn thấy thanh niên áo bào tím đi tới trước mặt, Tử Điêu trừng mắt nhìn, sau đó thân hình lóe lên, nó trực tiếp xuất hiện ở chỗ thanh niên áo bào tím vừa đứng…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK