Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi Vân Tiêu Thánh Điện, nhất định phải giải quyết hai tộc này, bằng không thì hắn sao dám an tâm đi Vân Tiêu Thánh Điện?

Trước kia không thu thập đối phương, là vì Vân Hải Thành vừa mới ngừng chiến, cần nghỉ ngơi lấy lại sức, hơn nữa lúc kia hắn cũng không có đạt được mười Ảnh nhân khôi lỗi. Lúc kia giao chiến, cho dù thắng, cũng là thắng thảm. Nhưng hiện tại bất đồng, có được mười tên khôi lỗi Thánh giả, hắn căn bản không cần vận dụng lực lượng của Vân Hải Thư Viện cùng Vân Hải Thành!

Ở dưới sự dẫn dắt của hai tỷ muội Tiểu Thanh, Dương Diệp rất nhanh đi tới tổ địa của Mãng Tộc, U Lâm Sơn Mạch.

Vừa tới U Lâm Sơn Mạch, một trung niên cùng sáu lão giả xuất hiện ở trước mặt đám người Dương Diệp.

- Lãnh Thanh, Lãnh Hồng, các ngươi lại dám trở về!

Trung niên cầm đầu sắc mặt âm trầm nói.

- Hắn là Mãng Tộc tộc trưởng Vương Mãng!

Tiểu Thanh nói.

Nghe Tiểu Thanh nói, ánh mắt đám người Vương Mãng lập tức rơi vào trên người Dương Diệp, nhìn thấy Dương Diệp, Vương Mãng biến sắc nói:

- Ngươi, ngươi là Vân Hải Thành Dương Diệp!

Nghe được Vương Mãng nói, vài tên lão giả ở bên cạnh hắn cũng biến sắc.

Hai chữ Dương Diệp này, hiện tại ở Thanh Châu có thể nói không thua Lâu Thiên Tiêu chút nào. Không chỉ là Viện Trưởng trẻ tuổi nhất của Vân Hải Thư Viện từ trước tới nay, còn là người thứ nhất dùng thực lực Bán Thánh giết Thánh giả. Đương nhiên, càng quan trọng hơn là phong cách xử sự của Dương Diệp, huyết tinh, tàn nhẫn, vô tình!

Ở Thanh Châu, Dương Diệp còn có danh xưng Sát Thần!

Đối với những người điều tra qua Dương Diệp mà nói, ví dụ như Vương Mãng, hắn cảm thấy cái danh xưng Sát Thần này đối với Dương Diệp mà nói, tuyệt đối là cực kỳ phù hợp.

Dương Diệp ngoại trừ giết người như ngóe, còn một điều làm hắn kiêng kị, cái kia chính là hoàn toàn là một người điên!

Khi điều tra Dương Diệp, hắn phát hiện, Dương Diệp thường xuyên ngôn ngữ bất hòa liền trực tiếp động thủ. Mà lúc động thủ, hắn căn bản không thèm nghĩ hậu quả, ví dụ như thời điểm Dương Diệp đồ sát đệ tử ám viện của Vân Hải Thư Viện.

Hắn điên, người một nhà cũng giết ah!

Đáng sợ nhất là, tên điên này còn có thực lực cường đại!

- Ngươi nhận thức ta?

Dương Diệp hỏi.

Vương Mãng trầm giọng nói:

- Danh tiếng của Dương Diệp ngươi, ở Thanh Châu hôm nay như sấm bên tai, ta làm sao có thể không biết? Ta rất ngạc nhiên, các hạ mang theo phản đồ của Mãng Tộc đến là muốn như thế nào?

- Tính sổ!

Dương Diệp nhìn lướt qua đám người Vương Mãng nói:

- Lúc trước, Vân Hải Thư Viện ta cùng Thiên Lang Sơn Mạch phát sinh chiến tranh, đây vốn là chuyện giữa Vân Hải Thư Viện chúng ta cùng Thiên Lang Sơn Mạch, nhưng Mãng Tộc ngươi lại thò chân vào. Cái sổ sách này, ta cảm thấy chúng ta phải hảo hảo tính toán!

Tính sổ!

Nghe vậy, sắc mặt Vương Mãng trầm xuống:

- Dương Diệp, ta biết rõ ngươi có mười bộ khối lỗi Thánh giả thần bí, nhưng người cho rằng bằng mười bộ khối Cỗi Thánh giả có thể diệt Mãng Tộc ta cùng Kim Cương Viên Tộc?

Nói đến đây, Vương Mãng dừng một chút, lại nói:

- Dương Diệp, hôm nay bất kể là Vân Hải Thư Viện người hay Mãng Tộc ta, tất cả mọi người cần nghỉ ngơi lấy lại sức. Lần nữa phát phát động chiến tranh, đối với mọi người chúng ta không có lợi.

- Không diệt các ngươi, ta khó có thể bình an!

Dương Diệp nói.

Nghe vậy, sắc mặt đám người Vương Mãng triệt để âm trầm xuống. Vương Mãng giận quá mà cười nói:

- Vậy sao? Ta cũng muốn xem Dương Diệp ngươi diệt chúng ta như thế nào!

Nói xong, Vương Mãng đề cao thanh âm.

- Viên Vương, đã đến, vì sao còn không ra?

Vương Mãng nói xong, không gian ở cách đó không xa chấn động, sau đó một nam tử khôi ngô cùng bảy lão giả xuất hiện.

Mười bốn Thánh giả!

Sắc mặt Tiểu Thanh cùng Tiểu Hồng trầm xuống, Dương Diệp có mười khôi lỗi Thánh giả, tăng thêm các nàng mới mười hai Thánh giả, còn đối phương có mười bốn Thánh giả!

Đánh như thế nào?

- Dương Diệp, chúng ta không muốn cùng Vân Hải Thư Viện đổ máu!

Ánh mắt Viên Vương rơi vào trên người Dương Diệp nói:

- Như Vương Mãng nói, bất kể là Vân Hải Thư Viện ngươi hay Mãng Tộc, hoặc Viên Tộc ta, chúng ta đều cần nghỉ ngơi lấy lại sức. Phát động chiến tranh, đối với ngươi hay đối với chúng ta đều không có lợi, ngươi cảm thấy thế nào?

Dương Diệp trầm mặc hồi lâu, cuối cùng hắn lắc đầu nói:

- Mặc dù hiện tại mọi người bình an vô sự, nhưng ta tin tưởng, chỉ cần cho các ngươi cơ hội, các ngươi sẽ không chút do dự ra tay với Vân Hải Thư Viện ta. Mọi người chúng ta, ở trong tương lai không cách nào tránh khỏi một trận chiến, vậy vì cái gì ta không thừa dịp hiện tại có thực lực tiên hạ thủ vi cường?

Nói xong, Dương Diệp mạnh mẽ rút kiếm chém ra!

Ý kiếm vỡ vụn, một đạo kiếm khí lóe lên.

Tám mươi đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật điệp gia, gia trì kiếm ý Hư Vô cảnh!

Yên lặng một cái chớp mắt.

Hai mắt Vương Mãng trợn lên, không thể tưởng tượng nổi nói:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK