Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng rất nhanh, hắn bỏ đi ý tưởng không thiết thực kia.

Ăn cướp?

Ở địa phương quỷ quái này, ngoại trừ thanh niên đạo tu lúc trước, hắn còn chưa thấy qua người yếu hơn hắn! Mà cho dù là thanh niên đao tu kia, sau lưng người ta cũng đi theo một siêu cấp cường giả!

Đi ăn cướp ai đây?

Không bị người ăn cướp cũng đã rất tốt!

Lúc này Khổ Hành Giả đột nhiên nói:

- Tiểu huynh đệ có muốn cùng một chỗ uống chén rượu không? Thiên Niên Tửu nơi này rất không tồi.

Thiên Niên Tửu!Dương Diệp trừng mắt nhìn.

- Tiền bối mời khách sao?

Khổ Hành Giả cười ha ha.

- Được, ta mời khách!

Dương Diệp ôm quyền.

- Vậy tiểu đệ ta liền từ chối thì bất kính rồi!

Khổ Hành Giả quay đầu nhìn thoáng qua thuyền phu.

- Chúc Lão, có muốn đi uống một chén không?

Thuyền phu có chút do dự, lúc này Khổ Hành Giả cười nói:

- Chúc Lão, Thiên Niên Tửu này cực kỳ khó được, lần này Thần Cư kia chịu lấy ra, đối với người yêu rượu như chúng ta mà nói là một cơ hội, bỏ lỡ lần này không biết phải chờ tới khi nào a!

Thuyền phu như hạ quyết tâm buông mái chèo, đi xuống thuyền.

Khổ Hành Giả mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Dương Diệp.

- Tiểu huynh đệ, chúng ta đi thôi!

Cứ như vậy, được Khổ Hành Giả dẫn dắt, ba người tiến vào cung điện, ở mặt phía bắc có một trúc lâu, tổng cộng ba tầng.

Thần Cư!

Cái này là Thần Cư mà Khổ Hành Giả nói!

Ba người mới vừa vào Thần Cư, một nữ tử xinh đẹp đi ra đón, nữ tử thật sự có thể dùng khuynh quốc khuynh thành để hình dung, tư thái cao gầy, khí chất xuất chúng, chủ yếu nhất là thực lực của đối phương!

Dương Diệp căn bản không cảm giác được cảnh giới của đối phương!

Nữ tử nhìn thoáng qua Dương Diệp, trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc, nhưng rất nhanh nàng nhìn về phía Chúc Lão, cười nói:

- Không nghĩ tới Chúc Lão quang lâm bản cư, nhanh mời!

Khổ Hành Giả cười nói:

- Tả Thanh, chỉ mời Chúc Lão không mời ta sao?

Tả Thanh cười nói:

- Diệp tiền bối nói đùa, lão nhân gia ngài khó được xuất hiện một lần, đến, hai vị lên lầu hai a.

Khổ Hành Giả cười cười, sau đó nhìn về phía Chúc Lão.

- Vẫn là Chúc Lão mặt mũi lớn, có thể lên lầu hai.

Chúc Lão nhìn thoáng qua Khổ Hành Giả.

- Nói giống như ngươi không thể lên vậy!

Khổ Hành Giả cười cười, không nói gì.

Dưới sự dẫn dắt của Tả Thanh, ba người lên lầu hai, ở lầu hai đã bày một bàn rượu, ba người ngồi xuống.

Tả Thanh nhìn thoáng qua Dương Diệp, Dương Diệp cười nói:

- Ta không thể ngồi sao?

Tả Thanh lắc đầu cười cười.

- Tự nhiên có thể, bất quá…

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Khổ Hành Giả và Chúc Lão.

Khổ Hành Giả cười nói:

- Đây là một vị tiểu huynh đệ ta mới quen, cảm thấy hắn không tệ, cho nên mời hắn đến uống hai chén.

Tả Thanh có chút do dự.

- Khổ tiền bối, quy củ của lầu hai lão nhân gia ngài là hiểu được…

Khổ Hành Giả mỉm cười.

- Chút mặt mũi này cũng không cho sao?

Tả Thanh cười khổ.

- Khổ tiền bối, ngài hẳn biết, quy củ, vãn bối nhất định phải theo quy củ làm việc.

Trên mặt Khổ Hành Giả đã không còn dáng tươi cười, hắn nhìn về phía Dương Diệp.

- Tiểu huynh đệ, xin lỗi, chúng ta đi lầu một uống rượu được không?

Dương Diệp suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Khổ tiền bối, ở lầu hai này uống rượu, cần điều kiện gì sao?

Khổ Hành Giả khẽ gật đầu.

- Người bọn hắn công nhận.

- Phải như thế nào mới có thể coi như được bọn họ công nhận?

Dương Diệp lại hỏi.

Khổ Hành Giả lắc đầu.

- Tiêu chuẩn của bọn hắn ta cũng không biết.

Nói xong hắn nhìn về phía Tả Thanh.

- Tả Thanh cô nương có thể nói một chút không?

Tả Thanh có chút dừng lại, sau đó nói:

- Hoặc là mạnh, hoặc là phú.

Nói xong nàng nhìn thoáng qua Dương Diệp.

Dương Diệp cười khổ, cái này đã rất thẳng thắng a!

Mạnh mẽ?

Hắn một Chủ Cảnh có thể mạnh đến mức nào? Phú? Nói thật, hắn bây giờ rất nghèo.

Dương Diệp lắc đầu, định rời khỏi, nhưng lúc này, một quả trái cây đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.

Nhìn thấy trái cây này, ánh mắt Chúc Lão và Khổ Hành Giả trợn to.

Thiên Dựng Quả!

Thiên Dựng Quả thành thục!

Lúc này Dương Diệp gãi đầu nói.

- Nguyên bản ta nghĩ, uống rượu dù sao cũng phải có ít đồ nhắm? Hiện tại xem ra, ai…

Nói xong hắn ôm Thiên Dựng Quả quay người rời đi.

Thiên Dựng Quả nhắm rượu!

Biểu lộ của Tả Thanh đã cứng ngắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK