Chương tiếp theo được đăng tại website Tamlinh247.com.vn. Trong lúc chờ chương mới, bạn có thể tìm truyện khác đọc hoặc Tham gia Facebook Group để chém gió.
Lịch đăng truyện hàng ngày:
Buổi sáng: 8h-10h Buổi chiều: 14h - 16h Buổi tối: 21h-22h- Đệ tử Kiếm tông dùng thực lực Tiên Thiên cảnh chém giết cường giả Vương Giả cảnh. . . .
- Đệ tử Kiếm tông lấy thực lực Tiên Thiên cảnh lực kháng cường giả Linh Giả cảnh. . . .
- Đệ tử Kiếm tông lấy Tiên Thiên cảnh. . .
- . . . .
Trận chiến tại cửa thành, Dương Diệp một trận chiến thành danh, tên của Dương Diệp lúc này nhanh chóng truyền khắp đế đô, tất cả thiếu niên thiên tài tham gia Thanh Vân Bảng đều bắt đầu hỏi thăm Dương Diệp là người phương nào.
Tiên Thiên chém giết Vương Giả, hơn nữa còn ở nơi như đế đô, điều này làm cho vô số người cực kỳ hiếu kỳ thân phận cùng thực lực của Dương Diệp. Còn lấy thực lực Tiên Thiên cảnh lực kháng Linh Giả cảnh, ngoại trừ những người ở cửa thành ra, đa số người khác đều không tin, dù sao việc này rất bất hợp lí!
Tuy rằng lúc này tên của Dương Diệp đã nổi danh không thua gì Nguyên Môn Nguyên Huyền, thế nhưng Nguyên Môn và hai cùng cùng Đại Tần đế quốc vẫn không có xếp hằng vào danh sách nguy hiểm.
Tiên Thiên cảnh chém giết Vương Giả cảnh, ở Nam vực xem như thiên tài, nhưng đối với sáu thế lực lớn, đặc biệt là quái vật khổng lồ như Nguyên Môn và hai cung, cũng chỉ có thể xem như thiên tài mà thôi, căn bản không đủ làm bọn họ xem trọng, dù sao ở trong tông môn của bọn họ, thiên tài khiêu chiến vượt cấp nhiều lắm!
Nguyên Môn và hai cung không trọng thị, thế nhưng Quỷ tông và Hạo Nguyệt tông không thể không coi trọng. Đặc biệt là Quỷ tông, Kiếm tông xuất hiện thiên tài chém giết Vương Giả cảnh, chuyện này với bọn họ mà nói không phải tin tức tốt.
Ở trong tầng hầm tại thành niêm đế đô, Khô Cốt đặt một quyển trục trong tay xuống bàn đá, ánh mắt nhìn lướt qua Tu La và người khác, nói:
- Dương Diệp, người An Nam thành, mười sáu tuổi gia nhập Kiếm tông, không biết nguyên nhân gì mà không cách nào hấp thu huyền khí, bị trưởng lão ngoại mônKiếm tông giáng thành đệ tử tạp dịch. Nhưng hai năm sau, người này không biết gặp kỳ ngộ gì, đột nhiên trở thành huyền giả, không chỉ như vậy, còn xông đến Kiếm tông Kiếm Nô tháp tầng thứ hai mươi hai, tầng hai mươi hai đấy! Kiếm tông mấy trăm năm qua, dường như chỉ có Kiếm tông Túy đạo nhân từng xông tới tầng hai mươi hai! Tu La, Tiên Quân, các ngươi thấy thế nào?
Tu La mỉm cười xem thường, nói:
- Tầng hai mươi hai thì làm sao? Kiếm tông ngoại trừ yêu nữ Mộ Dung Yêu ra những người khác không có gì cả, bao quát cả Dương Diệp. Tiên Thiên chém giết Vương Giả? Kỳ trước năm mươi vị trí đầu trên Thanh Vân Bảng, có người nào không làm được.
Khô Cốt nhìn về phía thiếu niên Tiên Quân bên cạnh Tu La.
Nhìn thấy Khô Cốt nhìn về phía mình, thiếu niên mí mắt khẽ nhúc nhích, sau đó nói:
- Hắn không đơn giản!
Nghe vậy, Khô Cốt khẽ gật đầu, Tu La ở bên cạnh cau mày, trong mắt bắn ra một tia không vui, nói:
- Sư huynh, ta không có nhìn ra hắn có cái gì không đơn giản!
Tiên Quân nhìn Tu La một chút, sau đó nói:
- Đừng tưởng rằng ngươi lĩnh ngộ sát ý là có thể miệt thị thiên tài khác, nếu không có thực lực tuyệt đối, làm người tốt nhất nên biết điều một chút, không phải vậy ngày nào đó sẽ chết rất thảm.
Tu La đang chuẩn bị phản bác, Khô Cốt nói:
- Tiên Quân nói có đạo lý, Tu La, Dương Diệp người này thật sự không đơn giản, không phải nói hắn chém giết Vương Giả cảnh, mà là thành tích Kiếm Nô tháp của hắn! Ngươi có biết Kiếm tông Kiếm Nô tháp tầng thứ hai mươi mốt là cái gì không? Là Huyền thú Vương giai, ngươi vào nửa năm trước có thể chống lại Huyền thú Vương giai sao?
Mí mắt của Tu La co giật, tuy rằng hắn nửa năm trước không có lĩnh ngộ sát ý, thế nhưng thực lực của hắn cực mạnh, thế nhưng muốn nói chống lại Huyền thú Vương giai, hắn không tự lượng sức mình. . .
- Tuy rằng hắn biểu hiện rất bình thản!
Lúc này, Tiên Quân nói:
- Thế nhưng trực giác nói cho ta biết hắn không đơn giản, nhưng cũng chỉ không đơn giản mà thôi. Đối thủ của ta không phải hắn, nếu gặp phải trong Thanh Vân Bảng, giết là được rồi.
Ngữ khí nhẹ như mây gió.
Khô Cốt lắc đầu, nói:
- Nếu như người này là đệ tử Kiếm tông, giết cũng giết. Nhưng sau lưng của hắn là một tên thiên phù sư, nếu như Quỷ tông chúng ta đánh giết, nhất định sẽ đắc tội Lâm Sơn, đắc tội Lâm Sơn, thật sự không khôn ngoan, nếu như không phải không cần thiết, nếu gặp hắn trên Thanh Vân Bảng, thả hắn một con đường sống, hoặc là kéo hắn vào Quỷ tông chúng ta.
Tiên Quân hơi cau mày, nhưng vẫn gật đầu một cái, nói:
- Cũng được, tha cho hắn một mạng là được.
Khô Cốt gật đầu, lại nói:
- Nguyên Môn Nguyên Huyền kia, ngươi thấy thế nào?
Đôi mắt Tiên Quân híp lại, nói:
- Ta vừa vặn muốn gặp gỡ thiên tài siêu cấp vô địch Tiên Thiên cảnh. . . .
. . . .
Bách Hoa cư, Bách Hoa cư là sản nghiệp của Bách Hoa cung ở đế đô, bình thường đệ tử Bách Hoa cung sẽ ở lại nơi này.
Lúc này trong một tòa cung điện hoa lệ tại Bách Hoa cư, Thải Phượng thả quyển sách trong tay xuống và đưa cho đệ tử Bách Hoa cung, nói:
- Không nghĩ tới Dương Diệp lại có thể dùng thực lực Tiên Thiên cảnh chém giết Vương Giả cảnh, xem ra không thể thả cho hắn trưởng thành, không phải vậy ngày sau nhất định sẽ gây phiền toái không nhỏ cho Bách Hoa cung chúng ta, tuy rằng Bách Hoa cung chúng ta không sợ, nhưng nếu như có thể giảm chút phiền toái cũng không tệ. Tiểu Nguyệt, nếu như gặp hắn trong Thanh Vân Bảng, giết hắn, hoặc làm hắn tàn phế, rõ chưa?
Phía dưới, Văn Nhân Nguyệt khẽ gật đầu, trong nháy mắt nàng cúi đầu, bờ mi hơi run nhẹ, trong mắt lộ ra một tia hiếu kỳ. . . .
. . .
Sau khi chia tay Lâm Sơn, Dương Diệp mang theo Thanh Hồng và Man Tử và Tiểu Hắc về nơi tạm trú. Hắn lúc trước đã đắc tội Nhị hoàng tử, hơn nữa Man Tử cùng Tiểu Hắc đã trở thành người bình thường, bảo Thanh Hồng mang theo hai người bình thường rời khỏi đế đô, hắn thực sự không yên lòng.
Mới vừa tiến vào Tiên Khách cư, một tên tiểu nhị đã vội vã chạy tới đón, tiểu nhị tươi cười, nói:
- Khách quan, thật không tiện, Tiên Khách cư của chúng ta đã đầy khách, ngươi nên đi những nơi khác xem một chút!
Hiển nhiên, tiểu nhị cho rằng Dương Diệp là huyền giả tới dừng chân.
Dương Diệp lấy ra lệnh bài Tần Tịch Nguyệt đưa cho tiểu nhị, nhìn thấy lệnh bài, tiểu nhị biến sắc mặt, sau đó vội vàng cung kính thi lễ với Dương Diệp một cái, nói:
- Mời đi theo ta!
Đang lúc này, một tên đại hán chặn trước mặt tiểu nhị, tay phải của hắn nắm lấy cổ áo của tiểu nhị, hắn tức giận nói:
- Ngươi không phải vừa nói nơi này đầy khách rồi sao? Làm sao? Ngươi sợ lão tử không trả nổi tiền thuê sao?
Nói xong, hắn móc ra một cái kim tệ nặng nề vỗ vào mặt bàn.
- Bành!
Một tiếng vang trầm đục sinh ra, tiểu nhị lập tức đánh bay tên đại hán ra ngoài cửa.
Tất cả mọi người ở đây đều biến sắc, Dương Diệp cũng khiếp sợ và bất ngờ, không ngờ tiểu nhị Tiêu Khách cư lại là cường giả Vương Giả cảnh!
Tiểu nhị đưa tay vuốt quần áo bị đại hán kia vò nát, sau đó lại xoay người thi lễ với Dương Diệp một cái, nói:
- Mời đi theo ta!
Dương Diệp áp chế khiếp sợ trong lòng, gật gật đầu, mang theo ba người Thanh Hồng đi theo.
Tiểu nhị dẫn Dương Diệp tới gian phòng tại lầu hai Tiên Khách cư, sau đó xoay người nhìn Thanh Hồng, nói:
- Mời đi theo ta, hai vị bằng hữu bên cạnh cần trị liệu, không phải vậy sẽ có nguy hiểm đến tính mạng!
Nghe vậy, Thanh Hồng nhìn về phía Dương Diệp. Dương Diệp do dự sau đó lại gật đầu, nói:
- Đi thôi!
Nơi này là địa bàn của Tần Tịch Nguyệt, sẽ không có chuyện gì.
Thấy Dương Diệp gật đầu, Thanh Hồng không do dự, mang theo Man Tử cùng Tiểu Hắc đi theo tiểu nhị.
Sau khi mấy người rời đi, Dương Diệp đẩy cửa đi vào.
Vừa đi vào cửa, một làn gió thơm thổi vào mặt, chợt, một thân thể mềm mại ôm lấy hắn.
Thân thể mềm mại này không phải Tần Tịch Nguyệt còn có ai chứ?
Tần Tịch Nguyệt tàn ôm chặt lấy Dương Diệp, sau đó ngẩng đầu, dùng bờ môi đỏ mọng hôn lên môi Dương Diệp, cười nói:
- Không hổ là tiểu tình nhân của ta, vừa tới đế đô đã làm ra đại sự kinh thiên động địa như thế, ngươi hiện tại còn không biết, tên của ngươi đã truyền khắp toàn bộ đế đô đấy!
Bị Tần Tịch Nguyệt ôm và hôn như thế, bụng dưới của Dương Diệp lại bốc cháy hừng hực, hạ thân mơ hồ có xu thế ngẩng đầu, Dương Diệp vội vã đẩy nàng ra khỏi người, nói:
- Ngươi có thể bình thường một chút hay không?
Tần Tịch Nguyệt trừng mắt nhìn, làm như nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt nhìn xuống hạ thân Dương Diệp, sau đó che miệng nhỏ cười khúc khích, nói:
- Tiểu đệ đệ, bị tỷ tỷ ôm một chút đã có phản ứng như vậy, xem ra tỷ tỷ có sức hấp dẫn không nhỏ với ngươi mà!
Dương Diệp đỏ mặt, đang chuẩn bị nói cái gì đó, lúc này một tia sáng trắng lóe lên, Ân Huyên Nhi Nhi xuất hiện ở giữa trường, Ân Huyên Nhi Nhi nhìn Dương Diệp một chút, trong mắt mang theo khinh bỉ không chút che giấu, sau đó vừa nhìn về phía Tần Tịch Nguyệt, nói:
- Ngươi có sức hấp dẫn với hắn thì thế nào? Cũng chỉ có thân thể hấp dẫn hắn mà thôi, nhân gia đã có người trong lòng, hơn nữa người kia mặc kệ dung mạo hay vóc người đều hơn ngươi, ngươi nha, đời này không có cơ hội rồi!
Tần Tịch Nguyệt thu hồi nụ cười, nói:
- Chí ít thân thể ta còn có thể hấp dẫn hắn, dù sao cũng hơn ngươi, thân thể cũng không hấp dẫn hắn, không, phải nói ngươi cởi hết quần áo cho hắn nhìn, hắn cũng không thèm nhìn!
Rất mong nhận được sự ủng hộ của quý độc giả. Tất cả truyện đều được đăng tải miễn phí và mãi mãi như thế.
Tốc độ ra truyện phụ thuộc tác giả và người dịch, Admin không chủ động được, mong độc giả thông cảm. Xin chân thành cảm ơn !
Đọc Nội dung tiếp theo thì bạn truy cập website TamLlnh247.C0m.Vn !!!!
Nội dung đầy đủ được up tại Tamlinh247.c0m.VN nha !!
Tiếp tục ủng hộ Tamlinh247 ra thêm nhiều truyện mới phục vụ các bạn nha !