- Một mực đi xuống dưới, sẽ có một truyền tống trận, thông qua truyền tống trận, ngươi có thể đi ra. Bất quá cần phí tổn truyền tống, rất đắt đấy, ba mươi viên Tử Tinh Tinh truyền tống một lần.
Ba mươi viên Tử Tinh Tinh!
Dương Diệp có chút trầm ngâm, sau đó nói:
- Bao nhiêu Giới Tinh có thể đổi một viên Tử Tinh Tinh?
Trung niên cười nói:
- Một trăm viên! Hơn nữa rất khó đổi được.
Dương Diệp lắc đầu, xong đời.Mình bây giờ một nghèo hai trắng, coi như đến đó cũng không ra được!
Thời điểm trò chuyện với trung niên, Dương Diệp biết được, trung niên tên Bắc Kiếm, đến từ một nơi tên là Duyl Kiếm sơn trang.
Dù sao hắn là chưa từng nghe qua!
- Ngươi đến từ Vĩnh Hằng Quốc Độ?
Bắc Kiếm hỏi.
Dương Diệp gật đầu.
- Tiền bối biết Vĩnh Hằng cQuốc Độ?
Bắc Kiếm gật đầu.
- Biết một ít, lại nói Vĩnh Hằng Quốc Độ các ngươi có một Cổ Kiếm Tông, trong Cổ Kiếm Tông có một Tông Chủ trẻ tuổi, nghe nói...
Nói đkến đây, hắn nhìn về phía Dương Diệp.
- Tên kia không phải là ngươi chứ?
Dương Diệp ngượng ngập cười cười, sau đó nhẹ gật đầu.
Phốc!
Bắc Kiếm trực tiếp phun rượu trong miệng ra, có chút kinh ngạc nói:
- Thật là ngươi?
Dương Diệp gật đầu.
Một lát sau, Bắc Kiếm lắc đầu cười cười.
- Ngươi cái tên này…
Dương Diệp cười nói:
- Tiền bối hiểu rõ Cổ Kiếm Tông?
Bắc Kiếm nghiêng người dựa vào mép thuyền.
- Không nhiều, bất quá nghe nói qua, dù sao Cổ Kiếm Tông cũng xuất hiện một ít Đại Kiếm Tu. Bất quá bây giờ, Cổ Kiếm Tông có chút không được. Ta nói như vậy, ngươi không ngại chứ?
Dương Diệp lắc đầu.
- Thực lực bây giờ của Cổ Kiếm Tông chúng ta xác thực không bằng lúc trước. Tiền bối nói là thật!
Bắc Kiếm cười nói:
- Bất quá chứng kiến tiểu huynh đệ ngươi, ta cảm thấy, lại qua hơn mười năm, Cổ Kiếm Tông các ngươi sẽ quật khởi lần nữa, danh chấn toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới! Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tiểu huynh đệ phải còn sống đi ra ngoài!
Sống đi ra ngoài!
Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, bốn phía hoàn toàn mờ mịt, từ nơi này nhìn, còn có thể chứng kiến cây cầu kia, mà hai bên cầu thì không có phần cuối.
Mình có thể từ chỗ này còn sống ra đi sao?
Lúc này Bắc Kiếm chỉ xa xa nói.
- Nơi kia chính là Đảo Thiên Đường rồi!
Dương Diệp thu hồi suy nghĩ, quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có một hòn đảo nhỏ, không lớn, cả hòn đảo tản ra ánh sáng màu xanh đậm, mới nhìn còn rất đẹp mắt!
Rất nhanh, thuyền cập bến, Dương Diệp và trung niên Kiếm Tu xuống thuyền.
Nhưng lúc này, cách đó không xa đi tới một nam tử mặc áo bào đen, nam tử áo đen nhìn thoáng qua Dương Diệp và Bắc Kiếm, sau đó trực tiếp xuất hiện ở trên thuyền.
Chỉ chốc lát, thuyền cùng nam tử áo đen biến mất.
Bắc Kiếm cười nói:
- Chúng ta đi thôi!
Trên đường, Bắc Kiếm cười nói:
- Nhìn ngươi rất nghi hoặc, ta giải thích với ngươi một chút. Đảo Thiên Đường này, kỳ thật là một địa phương trao đổi lẫn nhau, ân, nói đơn giản, chính là người tới đây, lưu lại cảm ngộ võ đạo, hoặc võ kỹ cường đại của mình, ở chỗ này, ngươi lưu lại cảm ngộ võ đạo và võ kỹ càng tốt, ngươi có thể đạt được chỗ tốt tương ứng, cũng chính là cảm ngộ võ đạo và võ kỹ cường đại của người khác. Đương nhiên, ngươi có thể đạt được dạng gì, toàn bộ xem chính ngươi. Trừ lần đó ra, nơi đây còn có một vài chỗ phục vụ đặc thù khác, ví dụ như bồi luyện, hoặc là cái khác, ha ha...
Rất nhanh, hai người tới trước một cung điện, được Bắc Kiếm dẫn dắt, hai người tiến vào cung điện, trong cung điện, người không phải quá nhiều, ngẫu nhiên mới có thể thấy được một hai người, nhưng trong cung điện này, gian phòng lại không phải ít.
Dương Diệp quan sát bốn phía, có chút tò mò.
Rất nhanh, Bắc Kiếm mang theo Dương Diệp tiến vào một gian đại điện, tiến vào đại điện, Bắc Kiếm nhìn thoáng qua Dương Diệp, cười nói:
- Chúc ngươi may mắn!
Nói xong, tình cảnh trước mặt Dương Diệp trực tiếp biến ảo, thời gian dần trôi qua, bốn phía Dương Diệp đen nhánh, bất quá không có kéo dài bao lâu, ở trước mặt hắn xuất hiện một cột sáng.
Lúc này một giọng nói vang lên.
- Các hạ chính là Kiếm Tu, có thể lưu cảm ngộ kiếm đạo, hoặc kiếm kỹ. Nếu như các hạ không muốn, quay người rời đi là được.
Dương Diệp nói:
- Có bao nhiêu Kiếm Tu đã tới nơi đây?
Thanh âm kia vang lên.
- Hai mươi chín vị. Trong đó mười chín vị người lưu lại cảm ngộ kiếm đạo, mười vị lưu lại kiếm kỹ.
Hai mươi chín vị!
Dương Diệp trầm mặc một lát, sau đó hắn đi tới trước cột sáng, hai mắt chậm rãi đóng lại, trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm do ý kiếm ngưng tụ thành, sau một khắc, hắn bổ ra một phát!
13 đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật!
Thời điểm Dương Diệp thi triển ra 13 đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, cột sáng kia đột nhiên bạo phát ra quang mang lộng lẫy, nhưng rất nhanh, tia sáng kia ảm đạm xuống.
Dương Diệp khó hiểu.
Lúc này một giọng nói vang lên.
- Thật có lỗi, kiếm kỹ này không có tư cách lưu ở nơi đây.
Không có tư cách!
Nghe vậy, Dương Diệp có chút lúng túng.
Tuy mới vừa rồi hắn ra 13 đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật không có gia trì Kiếm Vực, bất quá uy lực không nhỏ a!
Nhưng không có tư cách ở lại chỗ này!
Trong tràng rơi vào trầm mặc.
- Mười hơi sau, các hạ sẽ rời đi nơi này!
Lúc này thanh âm kia lại vang lên.
Hiển nhiên, đây là muốn đuổi người!
Dương Diệp trầm mặc một lát, sau đó bước ra một bước, một cỗ lực lượng thần bí lập tức xuất hiện ở bốn phía.
Cả thế giới hắc ám, Dương Diệp có thể rõ ràng cảm nhận được hết thảy, kể cả người nói chuyện kia!
Kiếm Vực!
Lúc này cột sáng trước mặt Dương Diệp phát sáng lên.
Hào quang càng lúc càng thịnh!