Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong rừng rậm hoàn toàn yên tĩnh, một hắc ảnh toàn thân đen nhánh từ trong một cây đại thụ đi ra, hắc ảnh chậm rãi đi hai bước, sau đó ngồi chồm hổm xuống, tay nhẹ nhàng sờ soạng mặt đất một chút, một lát sau, hắc ảnh nhíu mày nói:

- Vì cái gì khí tức của Dương Diệp tiêu thất ở đây, lẽ nào hắn chui xuống đất sao?

Vừa mới dứt lời, con người của hắc ảnh đột nhiên kịch liệt co rụt lại, sau đó thân hình run lên, quỷ dị tiêu thất ở tại chỗ, xuất hiện ở ngoài ba trượng, chẳng qua khi hắn xuất hiện ở xa xa, cổ của hắn chẳng biết lúc nào nhiều hơn một vết máu nhợt nhạt!

Trên cây, nhìn thấy Ấn Kiếm và Ngự KiếmThuật đánh lén thất bại, Dương Diệp đáng tiếc lắc đầu, sau đó không ở dừng lại, bay về phía xa xa.

Khoảng cách gần như vậy, lấy Ngự KiếmThuật cùng Ấn Kiếm quỷ dị cũng bị đối phương tránh khỏi, bởi vậy có thể thấy được, thực lực của sát thủ Vương Giả cảnh kia kinh khủng bao nhiêu!

Tên kia sờ lên vết máu ở trên cổ, ánh mắt ngưng trọng.

Đúng lúc này, hai hắc ảnh đồng dạng xuất hiện ở hai bên của hắn, khi thấy vết máu trên cổ, hắc ảnh bên phải cười lạnh nói:

- Lãnh Ngân, không nghĩ tới người lại bị một Tiên Thiên cảnh thương tổn, thật mất mặt!

Một hắc ảnh khác nhìn thoáng qua hắc ảnh trào phúng Lãnh Ngân nói:

- Lãnh Phong, bây giờ không phải thời điểm chúng ta nội chiến. Tuy mặt trên phái ba người chúng ta tới ám sát một gã Tiên Thiên cảnh, tâm lý ba chúng ta cũng không thoải mái, thế nhưng người phải hiểu được, nếu như chúng ta thành công còn tốt, thế nhưng nếu như thất bại, như vậy ở trong tổ chức, sợ rằng chúng ta sẽ không ngóc đầu tên được!

- Thất bại?

Khóe miệng Lãnh Phong cong lên khinh bỉ nói:

- Ám sát một Tiên Thiên cảnh ta sẽ thất bại? Lãnh Quân, người quá để mắt Dương Diệp kia rồi. Thanh Vân Bảng đệ nhất, kiếm ý, Kiếm Tâm Thông Minh thì như thế nào? Ở trước mặt ta, cái này chỉ là phù vân. Các ngươi cũng không cần đuổi theo giết hắn, một mình ta đi là đủ!

Dứt lời, thân hình hắn khẽ động, tiêu thất ở tại chỗ! Nhìn thấy Lãnh Phong rời đi, Lãnh Quân lắc đầu, sau đó nhìn về phía Lãnh Ngân nói:

- Đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Sao người tại bị thương?

Lãnh Ngân cười khẽ một tiếng, sau đó nói:

- Lãnh Quân, thảo nào qua nhiều năm như vậy, ở trong Huyết Sát, tỷ lệ ám sát của người thành công cao nhất. Trước đây ta có chút không rõ, bởi vì chúng ta và người, còn có Lãnh Phong thực lực đều không khác nhau, thế nhưng mỗi một nhiệm vụ, ngươi cơ bản chưa từng thất bại, mà ta cùng với Lãnh Phong thì không như vậy. Hiện tại ta rốt cục hiểu. Bởi vì thái độ của ngươi, đối mặt một Tiên Thiên cảnh, ngươi cũng có thể cẩn thận như vậy, phần thái độ này, ta cùng Lãnh Phong không bằng!

Lãnh Quân lạnh nhạt nói:

- Hắn cũng không phải Tiên Thiên cảnh bình thường, kiếm ý tầng bốn, Kiếm Tâm Thông Minh, đồng thời thân thể có thể so với Huyền Thú Vương cấp, có thể thôi thúc Đạo khí. Thực lực như vậy, ta cũng không dám khinh thường.

- Quả thật là không nên khinh thường hắn!

Lãnh Ngân khẽ gật đầu nói:

- Lúc trước, ta thiếu chút nữa chết vì khinh địch. Không hổ là Thanh Vân Bảng đệ nhất, không hổ là Kiếm Hoàng tương lai của Nam vực!

- Hắn là làm sao thương tổn được người?

Lãnh Quân đột nhiên hỏi.

Lãnh Ngân cười quỷ dị, cũng không trả lời, thân hình khẽ động, tiêu thất ở tại chỗ.

Thấy Lãnh Ngân rời đi, trong mắt Lãnh Quân lóe lên hàn ý, một lát sau mới hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng tiêu thất ở tại chỗ!

Ở trong rừng rậm mênh mông, Dương Diệp không ngừng lao đi, hắn đương nhiên không phải đơn giản chạy trốn, đối mặt những sát thủ kia, hắn phải tìm một thời cơ thích hợp xuất thủ. Không thì lấy thân pháp quỷ dị cùng các loại kỹ xảo ám sát của những sát thủ kia, hắn đừng nói phản giết, có thể sống hay không cũng là một vấn đề!

Đột nhiên, Dương Diệp ngừng lại, nhìn lướt qua xung quanh, khẽ gật đầu, chỗ hắn đứng, vừa túc có thể dùng đánh lén ám sát, bởi vì ở chung quanh hắn đều là cỏ dại rậm rạp chằng chịt, những cỏ dại này cao chừng một trượng, đừng nói một người, 10 người chui vào, bên ngoài cũng nhìn không ra!

Dương Diệp trầm ngâm một chút, sau đó cánh tay khẽ động, hộp kiếm xuất hiện ở trong tay, tâm niệm vừa động, 36 thanh huyền kiếm từ trong hộp hóa thành kiếm quang bay vào trong cỏ dại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK