Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điều này lại giống như lò xo, ngươi mạnh, nó lại yếu, ngươi yếu nó lại mạnh!

Bước chân của Dương Diệp đã không còn vững nữa. Hắn cầm theo kiếm, một thanh kiếm đỏ như máu đi tập tễnh về phía xa, bởi

vì, hắn cảm nhận được ở bên kia có năng lượng dao động!

Nếu ở xung quanh hắn mà có người, nhất định sẽ kinh hãi đến rơi cằm!

Quá thảm!

Giờ phút này, toàn thân Dương Diệp từ trên xuống dưới đều đầy những vết thương đầm đìa máu, đặc biệt trên mặt đã hoàn toàn bị hủy! Hoàn toàn thay đổi!

Mặc dù có Hồng Mông tháp, nhưng bởi vì hắn chủ động xuất kích, hơn nữa không ngừng xuất kích, bởi vậy cho dù là Hồng Mông tháp là tồn tại nghịch thiên như vậy cũng không có cách nào chữa trị vết thương cho hắn, bởi vì chữa trị vĩnh viễn không nhanh bằng vết thương mới!

Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên dừng bước. Trong phút chốc, hắn chợt nghiêng người, đồng thời kiếm trong tay hắn chém nghiêng xuống!

Nhanh chuẩn độc!Bây giờ kiếm của hắn thật sự thực hiện được ba chữ này đến mức cao nhất của mình!

Theo một kiếm này của hắn hạ xuống, hắn nghiêng người giống như có thứ gì đó bị chém xuống. Rất nhanh, một tiếng kêu thảm thiết thê lương xuất hiện ở bên phải cách hắn mấy trăm trượng. chẳng bao lâu, tiếng kêu thảm thiết kia càng lúc càng nhỏ, cho đến khi hoàn toàn biến mất!

Dương Diệp cầm theo kiếm tiếp tục đi tới!

Mà ở chỗ cổ họng của hắn chẳng biết đã xuất hiện thêm một rãnh máu từ lúc nào. Nếu như vừa rồi hắn tránh chậm một chút, huyết quản ở cổ họng của hắn có khả năng lại phải vỡ ra!

Vừa rồi, hắn đã làm đến mức tận cùng!

Ở đây, tốc độ Ám Sinh Linh cực nhanh, kỳ lạ, thật sự vô cùng khủng khiếp, cho dù là hắn cũng không có cách nào hoàn toàn né tránh được. Nếu như hắn ở trạng thái hoàn mỹ còn có thể, nhưng bây giờ, hắn đã bị thương rất nặng!

Dương Diệp cầm theo thanh Tru đỏ như máu này và tiếp tục đi tới, hắn không thể dừng lại, không phải không muốn dừng mà là không thể dừng, hắn chỉ có thể tiếp tục di chuyển thì những Ám Sinh Linh xung quanh mới có thể kiêng kỵ!

Một khi hắn dừng lại, những Ám Sinh Linh xung quanh sẽ cùng xông lên!

Vẫn là câu nói kia, lúc này hắn không tàn nhẫn, không hung ác, không điên cuồng, vậy kẻ địch của hắn sẽ tàn nhẫn, sẽ điên cuồng!

Thật ra, bây giờ Dương Diệp cảm giác cũng không quá thảm nữa!

Bởi vì từ lúc mới bắt đầu đến bây giờ, hắn thật sự chiến đấu rất sung sướng!

Từ sau khi kiếm ý cùng kiếm tâm được lột xác, hắn rất ít khi chiến đấu thoải mái như vậy. Đặc biệt là cuộc chiến sinh tử này!

Ở bên ngoài, hắn muốn chiến đấu thoải mái thì chỉ có thể tìm cường giả Mệnh cảnh!

Đương nhiên, cuộc chiến đấu vẫn chưa kết thúc. Hắn biết rõ, tuy chiến đấu vui vẻ, nhưng có thể sống tiếp mới là quan trọng nhất!

Tiếp tục đi tới!

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Dương Diệp thậm chí bước đi cũng có chút khó khăn!

Mà vào lúc này, mấy khí tức không rõ ràng đột nhiên bắn nhanh về phía hắn!

Dương Diệp ngừng lại, trong phút chốc, một đường kiếm quang giống như một mặt trăng khuyết đột nhiên sáng lên ở nơi đây...

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết đột nhiên vang lên!

Tuy nhiên, một cánh tay lại từ trong kiếm quang sáng chói bay ra ngoài!

Vĩnh Hằng Quốc.

Ở trên một đỉnh núi, vô số phi kiếm không ngừng từ trên đỉnh núi phóng lên cao!

Dẫn đầu là một nữ tử mặc váy màu đỏ tươi.

Đó chính là Huyết Nữ!

Mà sau lưng Huyết Nữ là đám người Minh Nữ.

Bao vây tiêu diệt Cổ Kiếm tông!

Lúc này, các thế lực Vĩnh Hằng Quốc đã bắt đầu bao vây tiêu diệt Cổ Kiếm tông, nhưng có một điều đáng để nói là tuyệt đối không có cường giả Mệnh cảnh rời núi!

Rõ ràng, bọn họ kiêng kỵ người phía sau Dương Diệp.

Mặc dù không có cường giả Mệnh cảnh, nhưng lấy thực lực của mấy gia tộc Vĩnh Hằng Quốc và Hồn giáo bây giờ, muốn tiêu diệt những đệ tử Cổ Kiếm tông này vẫn không phải là vấn đề lớn!

Phải nói là mọi người đều biết rất rõ ràng!

Cách Huyết Nữ không xa là một vị đại yêu với hình thể cao lớn tới trăm trượng.

Đây là một vượn màu đen!

Nó còn có một thân phận là yêu soái của Chiến giới!

Ở trước mặt vị yêu soái cao lớn trăm trượng này, không thể nghi ngờ Huyết Nữ có vẻ cực kỳ nhỏ bé.

Một người một yêu không nói một lời nào!

Vị yêu soái này đột nhiên ra tay, đánh ra một quyền!

Long trời lở đất!

Mà lúc này, một biển máu đột nhiên che phủ cả chân trời.

không trung vạn dặm biến thành một biển máu!

Ầm ầm ầm...

Phía chân trời vang vọng những tiếng nổ lớn giống như tiếng sấm vậy, mỗi một tiếng động vang lên, biển máu sẽ mờ đi vài phần...

Mà lúc này, mấy con yêu tướng Chiến giới đã lao về phía đệ tử Cổ Kiếm tông bên dưới.

Trên đỉnh núi đều là thây phơi khắp nơi!

Ám thế giới.

Tay phải của Dương Diệp cầm kiếm chống đỡ, toàn bộ cánh tay trái của hắn đã biến mất, không chỉ có vậy, trên người của hắn có máu tươi tuôn ra như suối!

Máu cũng sắp chảy cạn rồi!

Cho dù là Hồng Mông tháp cũng không có cách nào chữa trị.

Dù sao, thứ chảy ra là máu chứ không phải nước!

Lúc này, Dương Diệp đột nhiên toét miệng cười, nụ cười này có chút dọa người.

Hắn không để ý tới tình hình trên người mình mà đột nhiên đứng dậy, trong phút chốc, một đường kiếm quang chợt lóe lên ở nơi đây!

Xuy!

Trong chớp mắt khi Dương Diệp hạ xuống, sau lưng hắn vang một tiếng kêu thảm thiết. Ngay sau đó dường như có thứ gì đó ngã xuống!

Dương Diệp liếm máu trên Tru, có chút điên cuồng nói:

- Tiếp tục tới đi!

Vừa dứt lời, Dương Diệp đột nhiên cầm kiếm xông về phía xa!

Mà vào lúc này, máu vốn tràn ra khỏi cơ thể của Dương Diệp bắt đầu chấn động, không chỉ có vậy, máu trong cơ thể Dương Diệp cũng đột nhiên yên tĩnh trở lại.

Trong phút chốc.

Ầm ầm...

Tất cả máu trong cơ thể Dương Diệp bắt đầu nổ tung từng tấc một!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK