Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên Lôi Điêu, trên mặt Dương Diệp không có vẻ gì vui sướng sau khi chạy trốn, trái lại là sắc mặt vô cùngnghiêm trọng, trong mắt đầy vẻ lo âu. Cho dù hắn trốn thoát khỏi vòng vây của đám huyền giả nhân loại cùngđại quân huyền thú bao vây, nhưng hắn biết, phiền phức mới chính thức bắt đầu thôi. Trong. cuộc sống tươnglai, không chỉ có nhân loại huyền giả có ý đồ với hắn, cho dủ là huyền thú của Đề quốc Huyền Thú cũng sẽkhông bỏ qua hắn!

Hiện tại, hắn phải hành động kín đáo một chút!

Dương Diệp đột nhiên khẽ cười, nói:

- Phiền toái thì phiền toái, Dương Diệp ta lại sợ sao?

Đúng vậy, hắn vẫn cho rằng có áp lực mới có động lực, mà bây giờ Đề quốc Huyền Thú cùng huyền giả nhânloại đều đang chú ý tới hắn, áp lực này còn không lớn sao? Ở trước mặt áp lực này, Dương Diệp hắn phải liềumạng nâng cao thực lực, nếu không đừng nói là đi đối đầu với Bách Hoa cung, có thể mạng sống hay khôngcũng là một vấn đề!

Tử Điêu ở trên vai Dương Diệp cà cái đầu của mình vào gương mặt hắn, rõ ràng, nó đang ủng hộ Dương Diệp.

Dương Diệp quay đầu nhìn Tử Điêu, khẽ cười nói:

- Vật nhỏ, vừa rồi ngươi rất uy phong đáy.

Cảnh tượng vừa rồi không chỉlà những huyền giả nhân loại đó cùng huyền thú của Đế quốc Huyền Thú chấnđộng, Dương Diệp hắn cũng chắn động.

Cho dù trước đây hắn đã từng nhìn thấy Tử Điêu uy hiếp từng đàn huyền thú, nhưng lần này không giống vậy,phải biết rằng, những huyền thú kia đều là Vương cấp, mà những đàn huyền thú Vương cấp này ở trước mặt vậtnhỏlại thậm chí không dám phản kháng, uy áp huyết mạch này cũng thật sự quá kinh khủng!

Tử Điêu chớp chớp mắt, đầu lại cà cà vào gương mặt của Dương Diệp.

Dương Diệp mỉm cười, đang chuẩn bị nói gì đó, đột nhiên sắc mặt Dương Diệp biến đổi, hắn quay đầu lại nhìnvề phía sau, chỉ thấy máy trăm trượng phía sau có một chám đen đang nhanh chóng bay về phía hắn, điểm đencó tốc độ cực nhanh, hai mắt nhắm lại mở ra đã thấy điểm đen từ kích thước tớn chừng ngón cái biến thành nắmtay.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đồng tử của Dương Diệp co lại, bởi vì người này ít nhất là huyền thú Linh cấphoặc nhân loại cường giả cảnh giới Linh Giả.

Cường giả cảnh giới Vương giả trởlên làm sao có thể xuất hiện ở Thập Vạn Đại Sơn này được? Trong đầuDương Diệp đặc biệt nghi ngờ không hiểu, tuy nhiên hắn không có thời gian suy nghĩ ván đề này, bởi vì hiện tạihắn có chuyện quan trọng hơn, đó chính là chạy thoát thân! Không hề do dự, Dương Diệp khống chế Lôi Điêunhanh chóng bay xuống phía dưới.

Cho dù Dương Diệp hắn từng tiêu diệt cường giả cảnh giới Linh Giả, nhưng đó là do đối phương khinh địch, còncó được giúp đỡ của thuật phù cao cấp, hiện tại trên người hắn chỉ có một thuật phù cao cấp do Bảo nhi cho hắn,một thuật phù cao cấp hiển nhiên không giải quyết được đối phương, mà néu như một khi không giải quyết đượcđối phương, vậy hắn sẽ bị đối phương giải quyết!

Hắn đương nhiên không có quên bảo bối siêu cấp Huyết Sát Châu này, chỉ tà sau khi dùng Huyết Sát Châu thìsao? Nếu như một cường giả cảnh giới Linh Giả có ý định liều mạng với hắn, cho dù hắn dùng Huyết Sát Châu, lại thêm lực huyết sát do bản thân Huyết Sát Châu cắn trả, hắn khẳng định mình cũng sẽ bị thương nặng, mà ởtrong Thập Vạn Đại Sơn này một khi hắn bị trọng thương...

Cùng giống như trước đây, nếu không phải vào lúc không còn cách nào, hắn chắc chắn sẽ không vận dụngHuyết Sát Châu, mà một khi sử dụng, vậy lại nhát định phải bảo đảm có thẻ hại chết đối phương mới được!

Sau khi Lôi Điêu hạ xuống, Dương Diệp vẫy tay một cái, Lôi Điêu tập tức bị hắn thu vào trong vòng xoáy, sau đóhắn móc ra một Thần Hành Phù dán vào trên người mình, thân hình thoáng động và nhanh chóng lao về phía xal

Ở nơi Dương Diệp vừa biến mắt, một đại hán râu quai nón xuất hiện, người này lông mày rậm mắt to, trên thânnổi rõ cơ bắp cùng gân xanh, tràn ngập lực lượng. Nếu như Dương Diệp ở nơi này sẽ phát hiện ra đại hán râuquai nón lại chính là huyền thú hóa hình hắn gặp được lần đầu tiên ở Thập Vạn Đại Sơn khi những ky binhhoàng gia của Đé quốc Đại Tần cùng đuổi hắn và Tần Tịch Nguyệt!

Nam tử cường tráng râu quai nón hít nhẹ trong không trung, sau đó quay đầu lại nhìn về phía bên phải, hừlạnhmột tiếng, nói:

- Tiểu tạp chủng, để cho ngươi chạy trốn một lần đã làm cho ta mát hết mặt mũi ở trong đề quốc, Man Sư ta saocó thể để cho ngươi đang lẩn trốn được lần thứ hai chứ? Nếu để cho ta bắt được ngươi, ta không thẻ không lộtda rút gân ngươi!

Hắn vừa nói dứt lời, thân hình thoáng động và lao về phía Dương Diệp trốn chạy!

Ở dưới Thần Hành Phù cùng Tật Phong Ngoa gia tăng, tốc độ của Dương Diệp vẫn rất nhanh, nhưng dù saocảnh giới giữa hắn cùng với Man Sư chênh lệch quá lớn, cho nên sau khi chạy gần hai canh giờ, khoảng cáchgiã Dương Diệp cùng Man Sư càng lúc càng gân, chỉ có không đến ba mươi trượng, đồng thời khoảng cách nàyvẫn đang không ngừng thu nhỏ lại!

Dương Diệp rất nhanh đã nhíu mày, bởi vì hắn phát hiện, ngoại trừ cường giả Linh cấp phía sau lưng ra, xungquanh còn có vô số đạo khí tức đang không n gừng chạy về phía hắn, những khí tức không phải là khí tức nhânloại, là huyền thú!

Lúc này, Dương Diệp cảm thấy không bình thường, theo đạo lý mà nói, trong dãy núi Thanh Vân không có khảnăng xuất hiện cường giả Linh cấp, nhưng hiện tại lại xuất hiện, rõ ràng Đề quốc Huyền Thú đã phá hủy quy củcủa Thanh Vân Bảng, nhưng cường giả nhân loại lại không đi ra can thiệp, là nhân loại cùng huyền thú cùngđuổi giết hắn, hay đây là một phía Đề quốc Huyền Thú truy sát?

Nếu như là cái sau, vậy còn được, nhưng nếu như là cái trước, chuyện lại không dễ xử lý!

- Nhân loại, chết cho ta!

Đúng lúc này, sau lưng Dương Diệp đột nhiên vang lên một tiếng hét phẫn nộ, bắt chợt một nắm đám với kìnhphong mạnh mẽ xuất hiện ở phía sau Dương Diệp.

Sắc mặt Dương Diệp biến đổi, hắn đột nhiên dừng lại và xoay người đánh về phía nắm đắm này.

- Bành!

Một tiếng nổlớn bắt đầu vang vọng ở nơi đây, bất chợt Dương Diệp trực tiếp bay ngược ra ngoài, sau khi baychừng mười trượng, đầu ngón chân của Dương Diệp nhhẹ nhàng điểm một cái trên không trung, sau đó xoayngười nhanh chóng lao về phía xa.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong mắt Man Sư hiện lên sự kinh ngạc, rõ ràng hắn không nghĩ tới kẻ trướcmắt này là nhân loại cảnh giới Tiên Thiên lại có thể đỡ của hắn một quyền mà còn có thể chạy trốn được, phảibiết rằng, một đòn lúc trước của hắn đã kèm theo hơn nửa lực lượng, đối phương tại có thể đỡ được hơn nửa lực lượng của hắn, điều này đại biểu cho cái gì? Đại biểu người trước mắt này chỉ có thực lực cảnh giới TiênThiên, mức độ cường hãn của thân thể hắn tại không dưới một ít yêu nghiệt huyền thú Vương cấp của Đé quốcHuyền Thú!

Man Sư thu hồi tâm tư, thân hình thoáng động, lại đuổi theo, không quan tâm thế nào, nhân loại trước mắt nàynhất định phải chết, hắn nhát định phải mang về con huyền thú thần bí mầu tím này, đây chính tà tời Hổ Tôn căndặn!

Lúc này Dương Diệp đã thi triển tốc độ của mình cực hạn, thân thể hắn đi qua nơi nào đều mang theo từng tiếngvù vù. Lúc trước đỡ một chiêu của huyền thú Linh cấp phía sau, hắn lại biết được huyền thú Linh cấp phía saunày mạnh hơn Phượng Vũ của Bách Hoa cung không biết bao nhiêu lần. Nếu như theo thực tực bình thường,hắn căn bản không phải là đối thủ của đối phương!

Chênh lệch cảnh giới giữa bọn họ thật sự rát lớn, về điểm ấy, không phải huyền kỹ nào cũng có thể bù đắp được,đương nhiên, trừ khi nắm giữ huyền kỹ Thiên cấp trong truyền thuyết, nếu có huyền kỹ Thiên cấp và đánh bấtngờ, có lẽ có thể có cơ hội! Nhưng hiện tại... hắn vẫn phải chạy thoát thân!

Tử Điêu là kẻ “không tim không phổi”, nó hoàn toàn không để ý tới huyền thú Linh cấp phía sau này Dương Diệp,nó ngồi ở trên vai Dương Diệp, móng nhỏ không ngừng nhéo lấy lỗ tai của Dương Diệp, trong mắt lóe ra sựhưng phấn, dáng vẻ như vậy giống như đang bảo Dương Diệp chạy nhanh hơn, nhanh hơn nữa...

Thấy tốc độ của Dương Diệp càng lúc càng nhanh, Man Sư hừlạnh một tiếng, chân phải chợt đạp xuống đấtmượn lực lao nhanh hơn!

Mà vào lúc này, Dương Diệp đang chạy như điên lại đột nhiên ngừng lại, sau đó xoay người rút kiếm chém mộtcái.

Dương Diệp đột nhiên dừng lại, làm cho Man Sư đang lao nhanh về phía trước chợt sửng sốt, tiểu tử trước mắtnày muốn chết sao? Nhưng trong đầu hắn vừa xuất hiện ý nghĩ này, một đạo kiếm khí màu vàng đã bắn nhanh vềphía hắn.

Nhìn đường kiếm khí màu vàng này, trong mắt Man Sư hiện lên một sự xem thường, quyền phải đập thẳng tới!

- Bành!

Một tiếng năng tượng nổ mạnh vang lên, kiếm khí màu vàng lập tức tiêu tan.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Man Sư càng thêm xem thường, nhưng vào lúc này, Man Sư dường như cảmgiác được điều gì khiến đồng tử co tại kịch liệt, hắn đang chuẩn bị rời đi nhưng vẫn muộn rồi, chỉ thấy chỗ cổhọng của hắn đột nhiên tràn ra một dòng máu tươi...

Đó là do Ấn Kiếm của Dương Diệp tạo ra, lúc trước kiếm khí màu vàng chẳng qua là một ngụy trang, thuật điềukhiển kiếm và Ấn Kiếm mới là sát chiêu thật sự của hắn, lần này hắn không nương tay, thuật điều khiển kiếm lạithêm Ân Kiếm, đồng thời còn dùng tới kiếm ý cùng huyền khí ngũ hành, nhưng hắn chung quy vẫn thất bại!

Bởi vì khi Ân Kiếm vừa đâm rách lớp da ở cỗ họng của Man Sư, Man Sư dùng cằm kẹp chặt lấy Ấn Kiếm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK