Nhìn thấy Dương Diệp không ngờ có thể chống lại uy áp của hắn, trong mắt Trụ Vương hiện lên một tia kinh ngạc và tán thưởng, tuy chỉ là không đến một phần trăm uy áp của hắn, nhưng phải biết rằng, một phần trăm uy áp này cho dù là một số Vương Giả cảnh cũng không thể chống cự, mà thiếu niên trước mắt này lại kiên cường chống đỡ được.
Tuy ánh mắt lộ ra của Trụ Vương ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng, nhưng uy áp vô hình mà Dương Diệp phải thừa nhận không chỉ không giảm đi, mà ngược lại càng lúc càng nặng hơn, điều này khiến cho ý thức của Dương Diệp cũng bắt đầu dần dần trở nên mơ hồ.
- Kiếm giả, phải có bản sắc, thà chết không cúi; tâm không tạp niệm, kiếm tâm sáng trong, nhất kiếm phá vạn pháp...
Đột nhiên, Dương Diệp nhớ lại một đoạn thoại mà tổ sư của Kiếm Tông lưu lại trên kiếm đá dựng trong luyện võ trường của Kiếm Tông, lúc này trong đầu hắn không ngừng nhớ lại đoạn thoại này. Rất nhanh, Dương Diệp chậm rãi khiến tâm cảnh trở nên sáng trong, gạt bỏ hết những suy nghĩ lung tung. Cùng lúc đó, đầu gối vốn sắp quỳ của hắn cũng từ từ trở nên thẳng hơn.
- Ồ, kiếm tâm thông minh!
Trong mắt Trụ Vương hiện lên một tia bất ngờ,. Lập tức, sắc mặt Trụ Vương trở nên nghiêm túc. Nếu thiếu niên trước mắt này chỉ lĩnh ngộ được kiếm ý, vậy thì cũng chỉ có thể khiến hắn hơi bất ngờ chút mà thôi, nhưng nếu là kiếm tâm thông minh, vậy thì cho dù là hắn, cũng phải coi trọng.
Kiếm tâm thông minh, cũng giống như kiếm ý, thuộc về cảnh giới mà kiếm tu ao ước, kiếm ý có thể gia tăng lực lượng của ngươi tu kiếm và áp chế trói buộc đối phương; mà kiếm tâm thông minh thì có thể khiến tâm kiếm đạo của người tu kiếm trở nên thuần khiết hơn, sẽ không bị bất kỳ sự vật nào mê hoặc, có thể thấy rõ bản chất của tất cả sự vật!
Cái gọi là một kiếm phá vạn pháp, cái ám chỉ chính là kiếm tâm thông minh, bởi vì người có kiếm tâm thông minh sẽ không bị vạn pháp xâm nhập!
Người lĩnh ngộ được kiếm ý Trụ Vương đã thấy nhiều rồi, nhưng người có kiếm tâm thông minh thì hắn chưa thấy qua, chỉ nghe nói tới một người, đó chính là Tiêu Dao Tử, tổ sư của Kiếm Tông, năm đó đánh khắp Nam vực không địch thủ, được gọi là 'Kiếm Thánh'.
Hiện tại, hắn lại gặp được một người, không chỉ như vậy, đối phương còn lĩnh ngộ cả kiếm ý, tư chất này cho dù là hắn cũng không khỏi phải động dung.
Huyên nhi ở bên cạnh sau khi khiếp sợ thì sắc mặt không khỏi lộ ra vẻ chua chát, kiếm tâm thông minh, vậy đại biểu sau này tất cả huyễn thuật và thuật pháp đều sẽ cũng không có bất kỳ tác dụng, không chỉ là huyễn thuật, cho dù là Huyền kỹ, người trước mắt này cũng có thể trong thời gian ngắn nhất tìm ra sơ hở của đối phương, sau đó một kiếm là phá.
Tóm lại, Dương Diệp lĩnh ngộ được kiếm ý và kiếm tâm thông minh chính là khắc tinh lớn nhất của cửu vĩ thiên hồ các nàng. Nếu trên người Dương Diệp không phải có tiểu tuyền qua thần bí đó, nàng ta sẽ không chút do dự trảm sát hắn ngay tại đây, bởi vì ở trước mặt hắn, tất cả huyễn thuật và thiên phú thần thông của cửu vĩ thiên hồ nàng ta đều trở thành khói bụi.
Thật lâu sau, Dương Diệp mở to hai mắt, một cỗ sóng khí vô hình đột nhiên tỏa ra trên người hắn. Trong mắt, một luồng kiếm quang không thể nhìn thấy chợt lóe lên, giống như là nhận thấy được gì đó.
Hai mắt Dương Diệp lại nhắm lại, một lúc sau, hắn mở mắt ra, sắc mặt đột nhiên xuất hiện biến thành mừng như điên.
Hắn quan sát bên trong cơ thể một phen, phát hiện không chỉ bản thân đã trở thành Tiên Thiên, quan trọng hơn là không gian của tiểu tuyền qua trong cơ thể hắn cũng thành lớn hơn rất nhiều, vốn chỉ có thể chứa năm mươi người, nhưng hiện tại lại có thể chưa tới một trăm người; trừ không gian của tiểu tuyền qua, ao huyền khí của hắn cũng biến thành lớn hơn nhiều, vốn chỉ to bằng thùng tắm, hiện tại thùng tắm này đã biến thành một cái ao dài năm thước, rộng năm thước.
Ngoài ra, hắn còn phát hiện, huyền khí màu vàng kim cũng đã biến đổi về chất, hiện tại huyền khí màu vàng kim so với trước kia thì càng thuần túy hơn, tuy từ ngoài mặt thì rất khó nhìn ra, nhưng Dương Diệp thì có thể cảm giác được! Đương nhiên, Dương Diệp không phát hiện, bên trong huyền khí màu vàng kim đó có một số huyền khí tỏa ra màu tím nhàn nhạt!
Tóm lại, hắn lần này không chỉ tấn thăng thành cường giả Tiên Thiên, mà ngay cả tiểu tuyền qua trong cơ thể cũng có đề thăng lớn! Dương Diệp thi lễ với Trụ Vương thân thể đang càng lúc càng trở nên hư ảo, nói:
- Đa tạ tiền bối!
Hắn không ngốc, biết người này lúc trước dùng uy áp để áp bức hắn, không phải là muốn gây bất lợi cho hắn, mà là đang giúp hắn, về phần nguyên nhân, hơn phân nửa là có liên quan tới hồ ly tinh kia.
Trụ Vương khẽ gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ tươi cười. nói:
- Chúc mừng ngươi tấn thăng Tiên Thiên, đồng thời lĩnh ngộ kiếm ý đệ nhị trọng!
Nếu chỉ lĩnh ngộ kiếm ý, vậy người trước mắt này vẫn không thể lọt được vào mắt hắn, nhưng đối phương đã có kiếm tâm thông minh thì lại khác, hoàn toàn có tư cách trở thành con rể của hắn.
- Kiếm ý đệ nhị trọng?
Dương Diệp ngẩn ra, lập tức hỏi:
- Tiền bối, kiếm ý chia trọng à?
- Đương nhiên, cường giả của Kiếm Tông không nói với ngươi à?
Trụ Vương có chút bất ngờ.
Dương Diệp cười chua chát, nói:
- Vãn bối đã không còn là đệ tử của Kiếm Tông!
Kiếm ý phân cảnh giới, sư phó Lâm Sơn của hắn chưa từng nói với hắn, hắn cũng không biết là sư tôn của Lâm Sơn không nói, hay là bản thân Lâm Sơn cũng không biết. Có điều theo hắn nghĩ, sư tôn Lâm Sơn của hắn hẳn là không biết, dù sao Lâm Sơn chủ tu đạo phù lục, đối với kiếm đạo chắc khá là xa lạ.
- Ngươi không phải đệ tử của Kiếm Tông?
Trụ Vương càng thêm bất ngờ, nói:
- Ngươi đã Lĩnh ngộ được kiếm ý sao có thể không phải là đệ tử của Kiếm Tông?
Dương Diệp cười cười lắc đầu, đúng là ai thấy hắn cũng cho rằng hắn là đệ tử của Kiếm Tông, thế là bèn kể ra chuyện giữa hắn và Kiếm Tông.
- Trục xuất ngươi khỏi Kiếm Tông?
Trụ Vương sau khi nghe Dương Diệp kể xong thì đầu tiên là bất ngờ, sau đó bật cười, nói:
- Người đuổi ngươi ra khỏi Kiếm tong quả thật là ngu không ai bằng, nếu Túy đạo nhân đó biết được, không biết là nên cao hứng hay là tức giận.
- Túy đạo nhân?
Dương Diệp khó hiểu.
- Một người kinh diễm tài tuyệt có thiên tư giống như ngươi!
Trụ Vương cười nói:
- Năm đó hắn bởi vì giết người của Nguyên Môn, do đó bị tông chủ của Kiếm Tông trục xuất ra khỏi Kiếm Tông, nhưng mà không tới mấy năm, người này cũng giống như ngươi lĩnh ngộ của kiếm ý, lại tự nghĩ ra Huyền kỹ Thiên cấp: Vô cực nhất kiếm. Lúc ấy Nam vực, thế hệ trẻ tuổi đều coi hắn là số một!
- Hắn có về lại Kiếm Tông không?
Đối với loại cường giả này, Dương Diệp rất có hứng thú.
- Cái này thì ta không biết!
Trụ Vương cười cười nói.
Lúc này, Tần Tịch Nguyệt ở bên cạnh nói:
- Lúc trước Kiếm Tông vì gọi hắn về Kiếm Tông, Thái thượng trưởng lão của Kiếm Tông ra mặt giáng tông chủ Kiếm Tông lúc trước đã đuổi hắn ra khỏi tông thành trưởng lão, nhưng một người thân cao khí ngạo như hắn, làm sao chịu quay về? Có điều hắn tuy không về Kiếm Tông, nhưng cũng thủ hộ Kiếm Tông, nghe nói là năm đó sư phó hắn trước lúc lâm chung đã dặn dò hắn.
Hắn tuy không có cảm tình gì với Kiếm Tông, nhưng đối với sư phó của hắn lại có tình cảm sâu đậm, bởi vì hắn năm đó vốn là sắp bị tông chủ của Kiếm Tông xử tử, về sau sư phó của hắn dùng tính mạng để bảo vệ hắn. Cho nên trước lúc sư phó hắn lâm chung, hắn đã đáp ứng yêu cầu của sư phó, thủ hộ Kiếm Tông.
Cũng chính bởi vì có hắn, Kiếm Tông nhân tài điêu linh đến bây giờ vẫn là một trong sáu thế lực lớn, không bị thế lực khác thâu tóm, bởi vì không có một thế lực nào lại không úy kỵ một cường giả Hoàng Giả cảnh biết kiếm ý!
- Xem ra Đại Tần ngươi nắm rất rõ những chuyện bí mất của các tông môn!
Huyên nhi ở bên cạnh Tần Tịch Nguyệt, cười lạnh nói.
Tần Tịch Nguyệt nhìn Huyên nhi một cái, không nói gì,
Dương Diệp không ngờ Kiếm Tông có cường giả Hoàng Giả cảnh lĩnh ngộ được kiếm ý, hơn nữa cũng có hoàn cảnh giống như hắn, đều là bị Kiếm Tông trục xuất. Nếu sau này hắn trở thành tuyệt thế cường giả, Thiên trưởng lão hoặc là Tô Thanh Thi yêu cầu hắn đến thủ hộ Kiếm Tông, hắn liệu có đáp ứng hay không?
Rất nhanh, Dương Diệp lắc đầu, hắn hiện tại không có thời gian để nghĩ tới những cái này, lập tức ôm quyền với Trụ Vương, nói:
- Xin tiền bối chỉ giáo!
Chuyện kiếm ý, hắn vẫn luôn muốn được làm rõ.
Trụ Vương khẽ gật đầu, nói:
- Kiếm ý phân làm chín trọng, trọng thứ chín thì gọi là đại viên mãn. Mỗi lần đề thăng một trọng, thực lực của ngươi sẽ đề thăng một cách rõ ràng. Ví dụ như trọng thứ nhất, kiếm ý có thể đề thăng thực lực của ngươi lên ba thành, mà trọng thứ hai thì có thể đề thăng sáu thành, cứ vậy mà tính tiếp. Không chỉ như vậy, sự áp chế và trói buộc của kiếm ý đối với địch nhân của ngươi cũng vậy, hiện tại ngươi đối chiến với đối thủ yếu hơn ngươi, ngươi căn bản không cần phải xuất thủ, xử dụng kiếm xử dụng kiếm có thể ép đối phương không thể sinh ra lòng phản kháng!
Cường hãn vậy à? Dương Diệp có chút khiếp sợ, hắn biết kiếm ý có thể áp chế và trói buộc đối thủ, nhưng không ngờ, khi kiếm ý đạt tới trình độ nhất định, không ngờ có thể trực tiếp khiến đối thủ mất đi sức chiến đấu. Hiện tại hắn chỉ có kiếm ý trọng thứ hai đã khủng bố như vậy, nếu là trọng thứ chín thì sao? Sẽ khủng bố tới trình độ nào?
Thật sự là khiến cho người ta phải chờ mong!
Cố nén sự kích động trong lòng, Dương Diệp lại hỏi:
- Tiền bối, sau kiếm ý trọng thứ chín thì sao?
- Sau trọng thứ chín...
Trụ Vương thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Vậy chắc là kiếm vực đâ rồi, lấy kiếm làm gốc, tự thành lĩnh vực. . .
- Tiền bối?
Trụ Vương nói rất khẽ, Dương Diệp căn bản là không nghe thấy.
Trụ Vương lắc đầu nói:
- Ngươi đừng có mơ ước xa với, hiện tại tạo dựng căn cơ vững chắc mới là chính đáng, về phần trên kiếm ý, ngày sau ngươi sẽ tự biết thôi!
Tuy vẫn rất hiếu kỳ, nhưng Dương Diệp vẫn gật đầu, không tiếp tục hỏi về vấn đề này nữa.