Tay cầm song kiếm, thân hình Dương Diệp run lên, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Hồn Giáo Giáo Tôn!
Song Kiếm Lưu!
Dương Diệp lựa chọn cận chiến, bởi vì đây cận chiế là điểm mạnh của hắn!
Vừa mới dựa vào gần Hồn Giáo Giáo Tôn, Dương Diệp trực tiếp thi triển ra Phong Ma Kiếm Pháp!
Từng trận kiếm quang chém xuống, vẻn vẹn không đến hai hơi, Hồn Giáo Giáo Tôn bị chấn bay đến mấy vạn trượng, mà Dương Diệp tựa như giòi trong xương dính sát hắn, hắn căn bản không có cách trốn tránh, cũng không cách nào kéo ra khoảng cách!
Rốt cuộc.
Àm!
Theo một tiếng nổ vang, một nhân ảnh bay ra ngoài!Đúng là Hồn Giáo Giáo Tôn!
Mà ở sau lưng nhân ảnh này, hai thanh phi kiếm theo sát!
Một chút cơ hội thở dốc cũng không cho đối phương!
Thời điểm hali thanh phi kiếm muốn chém lên người Hồn Giáo Giáo Tôn, Hồn Giáo Giáo Tôn kinh hãi vội vàng bóp nát một phù lục, sau một khắc, ở trước mặt hắn, một hư ảnh ngưng hiện!
Hư ảnh!
Bảo Mệnh Phù!
Hư ảnh đột nhiên nâng tay phải lên, một vòng xoáy linh hồn cường đại xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn, thoáng qua, hai thanh kphi kiếm của Dương Diệp bị lực lượng linh hồn trong đó bức ngừng!
Hai thanh kiếm bay ngược về, về tới hai bên trái phải của Dương Diệp!
Dương Diệp nhìn về phía hư ảnh, mặt không biểu tình.
Người trước mắt này, hẳn là Hồn Giáo Giáo Chủ, bất quá không phải bổn tôn!
Hư ảnh kia cũng đang nhìn Dương Diệp, không nói gì, cũng không có động thủ!
Ngay lúc này, tay phải Dương Diệp mở ra, sau một khắc, Kiếm Tổ xuất hiện ở trong tay hắn, thoáng qua, vô số kiếm ý hội tụ.
Một hơi sau, Dương Diệp đã ở trước mặt của hư ảnh!
Nhưng lúc này, vòng xoáy trong lòng bàn tay hư ảnh kia tăng vọt, tạo thành một vòng xoáy linh hồn gần ngàn trượng, vòng xoáy này, trực tiếp bao phủ Dương Diệp vào!
Toàn bộ không trung, yên lặng một cái chớp mắt…
Ầm!
Một vòng xoáy linh hồn màu đen nổ ra, ngay sau đó, vô số đạo kiếm quang xuất hiện ở trên không trung.
Trên không trung, Dương Diệp vẫn còn, hư ảnh kia cũng còn!
Xa xa, Hồn Giáo Giáo Tôn gắt gao nhìn.
Ai thắng ai thua?
Ngay lúc này, khóe miệng Dương Diệp tràn ra một ngụm máu tươi.
Xa xa, hư ảnh kia mở miệng.
- Hảo một cái lấy kiếm thành vực...
Nói xong, đạo hư ảnh kia dần dần trong suốt, rất nhanh, hắn hoàn toàn biến mất ở trong không trung.
Biến mất theo còn có Linh Hồn Chùy và Hồn Giáo Giáo Tôn!
Trên không trung, hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, thời gian dần trôi qua, sắc mặt tái nhợt khôi phục thành bình thường.
Dương Diệp cúi đầu nhìn về phía dưới, phía dưới, cung điện màu đen đã biến mất không thấy gì nữa.
Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, thi triển ra Kiếm Vực, nhưng hắn vẫn không có phát hiện cung điện màu đen!
Cung điện kia, đã chuyển di toàn bộ cường giả Hồn Giáo!
Hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, rất nhanh, một hắc y nhân xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
Hắc y nhân bấm tay điểm một cái, một cái hộp xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, trong hộp là một trái Thiên Dựng Quả!
Hắc y nhân nói:
- Chủ thượng bảo tại hạ giao vật này cho các hạ. Chủ thượng nói, chuyện giữa các hạ và Hồn Giáo, chúng ta không lẫn vào, các hạ tự giải quyết cho tốt.
Nói xong, hắc y nhân trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Trên không trung, Dương Diệp thu hồi cái hộp kia, hắn cười cười.
- Sự tình còn chưa kết thúc!
Nói xong, Dương Diệp biến mất ngay tại chỗ.
Hồn Giáo triệt để che giấu, hắn không có cách nào, nhưng có chút thế lực không có biện pháp che giấu!
Dương Diệp rời Tây Giới, đi tới Đông Giới!
Bất quá hắn mới vừa vào Đông Giới, một lão giả xuất hiện ở trước mặt hắn, lão giả này đúng là Bắc gia gia chủ Lục Ngôn Danh.
Ở sau lưng, còn có ba lão giả tóc bạc hoa râm!
Toàn bộ đều là Chủ Cảnh đỉnh phong!
Lục Ngôn Danh nhìn thoáng qua Dương Diệp.
- Dương Diệp, ngươi thật biết đưa tới nhiều người tức giận? Hiện tại, mọi người bởi vì Hoang Tộc, không có động thủ với ngươi và Cổ Kiếm Tông, cũng không có ý định động thủ, nếu như ngươi được một tấc lại muốn tiến một thước, hậu quả kia, tuyệt đối không phải ngươi và Cổ Kiếm Tông có thể gánh vác. Coi như ngươi không vì mình, cũng phải suy nghĩ cho Cổ Kiếm Tông, suy nghĩ cho bằng hữu của ngươi.
Dương Diệp nhìn thoáng qua Lục Ngôn Danh.
- Đến, nói tiếp, sao ngươi không nói tiếp?
Hai mắt Lục Ngôn Danh híp lại.
- Dương Diệp, ngươi thật cho rằng Vĩnh Hằng Quốc Độ không ai có thể áp chế được ngươi sao?
Dương Diệp chậm rãi đi về phía Lục Ngôn Danh, ở hai bên trái phải lơ lửng hai thanh phi kiếm.
Nhìn thấy Dương Diệp đi tới, thần sắc mọi người Lục gia ngưng trọng lên.
Bọn hắn kiêng kị Dương Diệp, kỳ thật bọn hắn càng kiêng kỵ người đứng phía sau Dương Diệp.
Ngay lúc này, đột nhiên Dương Diệp dừng bước, hắn nhìn lướt qua bốn phía, sau đó nói:
- Hôm nay, ta là tới đòi công đạo. Lục gia phái người cùng Hồn Giáo vây công Cổ Kiếm Tông ta, việc này, các ngươi chuẩn bị tính thế nào? Ta không tính, các ngươi tới tính, tính tốt, ta đi, không tính được, Dương Diệp ta dùng kiếm tới giúp các ngươi tính. Cũng đừng lấy cường giả Mệnh Cảnh gì ra uy hiếp ta, tuy Dương Diệp ta đơn độc, sau lưng không có chỗ dựa gì, ân, thật sự không có chỗ dựa gì, nếu các ngươi có cường giả Mệnh Cảnh, cứ việc phái ra, nếu quả thật đi ra, ta nhất định sẽ chạy, không nói đùa đâu!