Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Diệp hít sâu một hơi, hắn xoay người đi đến trước mặt của Mộ Dung Yêu, cô tay thoáng động, một TrịLiệu Phù thượng phẩm được dán vào trên người của Mộ Dung Yêu, sau đó hắn lại lây ra ba tờ Thân Hành Phùđưa tới trước mặt Mộ Dung Yêu, nói:

- Lấy thực lực của nàng, muốn rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn chắc hẳn không phải là chuyện gì khó, đi mau đi!

Mộ Dung Yêu trầm ngâm một lát, sau đó không đang do dự, tiếp nhận Thần Hành Phù trong tay của DươngDiệp và xoay người rời đi, đi mây bước nàng đột nhiên ngừng lại, sau đó nói:

- Chúng ta sẽ gặp lại, đúng không?

Dương Diệp mỉm cười, nói:

- Đương nhiên!

Nhận được câu trả lời của Dương Diệp, Mộ Dung Yêu khẽ gật đầu, sau đó không hề dừng lại, nhanh chóng laovề phía xa. Mộ Dung Yêu nàng không phải là loại người bạc tình bạc nghĩa, theo đạo lý mà nói, Dương Diệpcứu nàng, nàng chắc hẳn phải ở lại cùng Dương Diệp đối mặt với những huyền giả nhân loại cùng huyền thúkia. Nhưng nàng không làm vậy, không phải nàng vô tình và không có lương tâm.

Mà nàng biết, nàng ở lại ngoại trừ trở thành gánh nặng của Dương Diệp ra, căn bản không hề có tác dụng nàocả! Cho nên, nàng quyết đoán lựa chọn xoay người rời đi!

Nhìn Mộ Dung Yêu biến mắt ở phía xa, Dương Diệp mỉm cười, sau đó vung tay phải lên, Lôi Điêu xuất hiện ởtrước mặt hắn, hắn phóng người nhảy lên trên lưng của Lôi Điêu, nhưng ngay vào lúc này, ánh sáng ở đó độtnhiên tối lại, Dương Diệp ngảng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên không trung của rừng cây hiện ra vô số huyền thúbay!

Không chỉ có như vậy, Dương Diệp còn cảm nhận được xung quanh có vô số khí tức đang bao vây xung quanhhắn, trong những khí tức này có nhân loại, nhưng phần nhiều chính là huyền thú!

Không bao lâu, Nguyên Đồng dẫn theo một đám huyền giả nhân loại xuất hiện ở bên trái của Dương Diệp, ở thờiđiểm Nguyên Đồng vừa xuất hiện, Lạc Tuyết của Đé quốc Huyền Thú đã dẫn theo một đám huyền thú xuất hiện ởbên phải của Dương Diệp.

Khi thấy Lôi Điêu dưới chân của Dương Diệp, huyền giả nhân loại cùng một đám huyền thú đều khiếp sợ, đặcbiệt là một đám huyền thú bên phía Đề quốc Huyền Thú, tất cả chán động đồng thời càng phẫn nộ hơn, một conhuyền thú Vương cáp lại có thể để cho một nhân loại đứng ở trên lưng nó, đây là đang sỉ nhục tộc huyền thú bọnhọ

Lạc Tuyết nhìn thật sâu vào trong mắt của Tử Điêu trên vai Dương Diệp nhưng không nói gì, hình như muốn nhìnthấu lai lịch của con vật nhỏ!

- Hắn giết Tư Đồ Vinh rồi!

Đúng lúc này, không biết ai kinh ngạc kêu lên một câu.

Mọi người nghe vậy, lúc này mới nhìn về phía thi thể bên cạnh Dương Diệp, khi thấy dáng vẻ của thi thể kia, mọingười giận dữ. Rõ ràng bọn họ không nghĩ tới Dương Diệp thậm chí dám giết chết của sư huynh đồng môn!

Ánh mắt Nguyên Đồng nhìn lướt qua thi thể Tư Đồ Vinh, rồi nhìn về phía Dương Diệp, nói:

- Dương Diệp, ngươi đúng là kẻlòng dạ độc ác, thậm chí ngay cả sư huynh đệ đồng môn cũng giết!

Dương Diệp không tranh cãi cùng Nguyên Đồng, ánh mắt hắn đảo qua từng huyền giả nhân loại cùng huyền thú,sau đó phá lên cười.

- Dương Diệp ta có tài đức gì, tự nhiên lại có thểlàm cho yêu nghiệt thế hệ trẻ Nam Vực liên thủ cùng tát cả tinhanh trẻ tuổi của tộc huyền thú truy sát, trong lịch sử của Thanh Vân Bảng, sợ rằng chỉ có Dương Diệp ta có vinhhạnh nàyđi?

- Liên thủ truy sát sao?

Nguyên Đồng lắc đầu, nói:

- Dương Diệp, ngươi quá đề cao bản thân rồi, nếu như không phải có huyền thú thần bí kia thay ngươi che giấuhơi thở, ngươi đã chết sớm rồi!

Hắn nói xong lại nhìn về phía Lạc Tuyết, nói:

- Người ngươi muốn tìm cùng huyền thú đã tìm được, bản thân các ngươi ra tay, hay muốn nhân loại ta ra taythay cho các ngươi?

Lạc Tuyết đi lên trước hai bước, sau đó nhìn về phía Lôi Điêu dưới chân của Dương Diệp, bất chợt một uy ápchợt bao trùm về phía Lôi Điêu, hắn trầm giọng quát:

- Qua đây!

Vừa mới tiếp xúc đến uy áp của Lạc Tuyết, trong mắt Lôi Điêu dưới chân của Dương Diệp lập tức lộ ra sự khủnghoảng, sau đó lại chuẩn bị hát Dương Diệp đi, nhưng ngay vào lúc này, thân hình Tử Điêu trên vai Dương Diệpđột nhiên lóe lên, trực tiếp rơi xuống trên đầu của Lôi Điêu và vung móng nhỏlên, một luồng ánh sáng màu tím lập tức đánh vào trên đầu của Lôi Điêu, một lỗ máu lại xuất hiện ở trên đầu của Lôi Điêu.

Nhìn thấy được Tử Điêu tức giận, trong mắt Lôi Điêu càng thêm kinh hoàng, nó bát chợt cúi tháp đầu xuống, nằmtrên mặt đất, không dám có bắt kỳ vọng động nào!

Lạc Tuyết nhìn thấy cảnh tượng như vậy lại biến sắc, không chỉ có một mình hắn biến sắc, máy người sau lưnghắn cũng biến sắc, máy người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt bọn họ đầy vẻ chắn động cùng nghiêm trọng. LạcTuyết không có uy áp huyết mạch, nhưng lại có uy áp khí thế, huyền thú bình thường ở trước mặt hắn căn bảnkhông dám có bắt kỳ phản kháng nào!

Mà bây giờ, con Lôi Điêu Vương cấp bình thường trước mắt này lại có thể chống lại mệnh lệnh của Lạc Tuyết,rỗt cuộc con vật nhỏ thân bí này là lai lịch gì?

Lúc này, Tử Điêu cũng nhìn về phía Lạc Tuyết, trong mắt nó có ánh sáng màu tím chợt lóe lên, móng nhỏ giơlên, ánh sáng màu tím thoáng hiện ra, rõ ràng nó tức giận khi người trước mặt dám cướp tiêu đệ ngay trướcmặt nó

Lạc Tuyết hít sâu một hơi, nhìn Tử Điêu trầm giọng nói:

- Ngươi đang ở thời kỳ ấu thú đã nắm giữ linh trí, đồng thời nắm giữ uy áp huyết mạch, theo lý mà nói, ngươichắc hẳn phải nổi tiếng ở Thập Vạn Đại Sơn từ lâu mới phải, nhưng ta lại chưa từng nghe qua về ngươi, đồngthời, ở trong ấn tượng của ta, trong lịch sử của tộc huyền thú từ trước tới nay cũng chưa từng có ghi chép liênquan tới ngươi, ngươi rốt cuộc có lai lịch gì.

Tử Điêu không trả lời Lạc Tuyết, mà giơ móng nhỏ chỉ về phía Lôi Điêu, Lôi Điêu hiểu ý, chậm rãi bay lên trời.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Nguyên Đồng nhíu mày, tuy nhiên hắn cũng không ngăn cản, bởi vì hắn tintưởng tộc huyện thú tuyệt đối sẽ không đê cho Dương Diệp cùng con vật nhỏ thân bí này rời đi.

Nhìn Lôi Điêu càng lên càng cao, Tử Tu bên cạnh Lạc Tuyết trầm giọng nói:

- Không thể để cho bọn họ rời đi, Hổ Tôn đã có thông báo, trăm triệu lần không thể để cho nó rơi vào tay củanhân loại. Ngươi cũng thấy nó có lực uy hiếp đối với tộc hhuyền thú ta lớn tới mức nào!

Lạc Tuyết nghe vậy, chậm rãi gật đầu, sau đó hơi nâng tay phải lên ép xuống phía dưới. Trong phút chốc,những huyền thú vốn bay ở trên không trung của Dương Diệp lập tức lao về phía Dương Diệp cùng Tử Điêu,mấy nghìn con huyền thú bay cùng lao vọt tới, uy thế như vậy, vô cùng kinh người!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt Dương Diệp đứng ở trên Lôi Điêu biến đổi, hai mắt hơi híp lại, hắn đãchuẩn bị sử dụng vỏ kiếm. Nhưng ngay vào lúc này, Tử Điêu ở trên vai hắn đột nhiên vọt đến giữa không trung,sau đó một ánh sáng màu tím đột nhiên từ trong cơ thẻ nó giống như bão táp tràn ra, trong phút chốc, một luồnguy áp huyết mạch vô hình giống như sóng triều cuốn về phía những con huyền thú bay ở trên bầu trời!

Cùng lúc đó, hơn mười đường ánh sáng màu tím sẫm hình vòng cung cắt qua không gian, đánh về phía nhữnghuyền thú bay!

Dương Diệp đứng ở trên người của Lôi Điêu, sắc mặt biến đổi, hắn biết lần này vật nhỏ thật sự tức giận rồi, bởivì mấy chục luồng ánh sáng màu tím này mạnh hơn rất nhiều so với bát kỳlần nào vật nhỏ thi triển ra ánh sángmàu tím trước đó, rõ ràng, lần này vật nhỏ không giữ tại thực tực của mình!

Những con huyền thú bay ở trên bầu trời vừa tiếp xúc với uy áp huyết mạch của Tử Điêu này đều không ngoại lệ,tất cảlập tức dừng lại, trong mắt lộ ra thần sắc khiếp sợ, không dám tiến lên trước một bước, thậm chí, ngay cảcũng không dám né tránh những ánh sáng màu tím do Tử Điêu phát ra, mặc cho những ánh sáng màu tím đánhvào trên người bọn họ!

Không chỉ có những huyền thú bay trên bầu trời, cho dù là những huyền thú trên mặt đất ở trước mặt uy áp nàycũng bắt đầy run rầy, thậm chí có một ít huyền thú thực lực yếu đã bò ở trên mặt đất!

- Ầm...

Trên bầu trời lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết, bát chợt máy chục con huyền thú bay từ không trung rơixuống, lúc này , Lôi Điêu đã lao ra khỏi vòng vây của những huyền thú bay xung quanh, lao lên trên không trungtrong, sau đó không được máy hơi thở, nó đã biến mát ở trong tầm mắt của mọi người...

- Ha ha... Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, đám người phía dưới, chúng ta sẽ gặp mặt trong vòng đấu thứhai!

Trên bầu trời, từ phía xa truyền đến tiếng cười không hề kiêng ky của Dương Diệp...

Nhìn về phía Dương Diệp biến mát, hai mắt Nguyên Đồng híp lại, trong mắt hoàn toàn không che giấu sát ý, rõ ràng hắn không nghĩ tới con vật nhỏ kia lại có thể nắm giữ năng lực khủng khiếp như vậy, có thểlàm cho vạn thúthuần phục! Lúc này hắn đã hối hận, hối hận vì trước đây sơ suất để cho Dương Diệp chạy trốn, nếu như hắnnhận được con huyền thú thần bí này cùng phương pháp khống chế huyền thú....

Đừng nói Nguyên Đồng, tất cả nhân loại ở đây đều không ngờ được con vật nhỏ kia có thểlàm cho vạn thúthuần phục! Chúng đều là huyền thú Vương cấp, những huyền thú Vương cấp ở trước mặt vật nhỏ tại khôngdám đánh trả, quan trọng nhất chính là vật nhỏ này còn đi theo một nhân loại! Nếu như không phải bọn họ tậnmắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối sẽ không tin tưởng!

Nhìn Lôi Điêu này đã hóa thành một điểm đen rất nhỏ, Lạc Tuyết thu hồi ánh mắt, sau đó nói:

- Bất kể như thế nào cũng không thể nó rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, thông báo với Hổ Tôn, bảo hắn phái cườnggiả Linh cấp đuổi theo bắt!

- Nhưng làm như vậy không phải là phá vỡ quy củ sao?

Tử Tu ở bên cạnh Lạc Tuyết cau mày nói.

Lạc Tuyết hít sâu một hơi, khẽ nói:

- Vậy còn hơn là để nó rơi vào tay nhân loại, nếu như nó bị nhân loại bắt giữ, sau đó tộc huyền thú ta sẽlâmnguy!

Tử Tu nghe vậy thì không do dự nữa, hắn vẫy tay một cái, một con Hắc Ưng rơi vào phía trên cánh tay của hắn,một lát sau, Hắc Ưng bay về phía một phương hướng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK