Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn Tư Đồ Vinh chậm rãi bay lên bầu trời, trong mắt Tu La bắn ra một tia lệ khí, cổ tay của hắn hơi động, sau đó hét to một tiếng:

- Thị Huyết Trảm!

Dứt lời, cây búa trong tay của hắn ném mạnh về phía Tư Đồ Vinh.

Vào thời khắc Thị Huyết Phủ rời khỏi tay của Tu La, một đạo hào quang màu đỏ to mười trượng bao phủ quanh Thị Huyết Phủ và bổ mạnh về phía Tư Đồ Vinh đang bay lên cao.

Hào quang đỏ ngàu giống như thực vật, trong đó tràn ngập mùi máu tươi, cho dù người cách xa mấy trăm trượng vẫn có thể ngửi thấy.

Kinh khủng nhất không phải hào quang màu đỏ ngầu này, mà là Tu La ném ra cây búa lớn kia, tốc độ lưỡi búa nhanh chóng làm cho tất cả huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng cũng phải biến sắc.

Tốc độ nhanh cũng thôi, quan trọng nhất chính là uy lực kia. . . .

Lưỡi búa đi qua nơi nào, không khí nơi đó bị cắt nát, một cái rãnh không có không khí xuất hiện trên hư không. . . .

Trên hư không, trong mắt Tư Đồ Vinh bắn ra lệ khí đáng sợ, hắn hét to một tiếng, trường kiếm của hắn đột nhiên bổ mạnh về phía dưới, ngay sau đó một đạo kiếm khí tỏa ra hào quang màu đỏ ngầu thoát ra và chém mạnh vào lưỡi búa của Tu La, cùng lúc đó, đột nhiên trên người Tư Đồ Vinh nắn ra từng đạo kiếm khí nhỏ bé giống như giọt mưa bao phủ bầu trời và bay về hướng Tu La.

- Bành!

Kiếm khí va chạm với hào quang màu đỏ của cây búa, ngay sau đó một tiếng nổ lớn vang lên, một luồng sóng khí đột nhiên sinh ra thật mạnh, trên quảng trường, mặt đất cứng rắn sinh ra rất nhiều vết rạn, từng vết nứt lớn như cánh tay chạy dọc theo mặt quảng trường. . .

Nhưng mà, cây búa của Tu La vẫn lao tới với thế như chẻ tre, nó đã đi tới trước mặt Tư Đồ Vinh, cùng lúc đó, những kiếm khí nhỏ bé như giọt mưa của Tư Đồ Vinh cũng xuất hiện trước mặt Tu La.

Hai người lúc trước thi triển huyền kỹ cường đại, huyền khí trong cơ thể lúc này mười không còn một, làm sao tránh né, làm sao đối kháng? Lúc này sắc mặt hai người thay đổi!

Đang lúc này, một người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tu La, người này vung tay phải lên, một đạo năng lượng thuẫn màu đỏ ngòm xuất hiện ở trước mặt, vô số kiếm khí như nước mưa đánh vào mặt thuẫn này, rất nhanh, năng lượng thuẫn màu đỏ ngòm xuất hiện vô số vết nứt, thấy thế, người đến hừ lạnh một tiếng, tay phải hắn phát mạnh về phía trước, vô số hắc khí lan tràn ra khỏi bàn tay của hắn.

Bành bành bành. . .

Hắc khí va chạm với kiếm khí như mưa, giữa trường xuất hiện từng âm thanh nổ tung thật lớn. . . .

Tu La có người cứu, Tư Đồ Vinh cũng tương tự có người cứu, cứu Tư Đồ Vinh đương nhiên sẽ không phải là Dương Diệp, với cách mà Tư Đồ Vinh đối xử với mình, Dương Diệp hắn làm sao có khả năng đi cứu đối phương? Dương Diệphắn không phải là người lấy đức báo oán.

Cứu Tư Đồ Vinh chính là Mộ Dung Yêu, ban đầu Mộ Dung Yêu hi vọng Dương Diệp đi cứu, nhưng mà nàng phát hiện, Dương Diệp căn bản không có ý này. . . Bất đắc dĩ, nàng chỉ có thể tự mình ra tay rồi.

Tuy rằng nàng cũng không thích Tư Đồ Vinh, thế nhưng khi đối mặt Quỷ tông, ân oán của tất cả đệ tử Kiếm tông đều phải thả xuống!

Ở đây, chỉ có nàng và Dương Diệp có thể có thực lực chống lại một đòn của Tu La, Dương Diệp không ra tay, nàng tự nhiên không thể không ra tay.

Lúc một búa của Tu La chỉ còn cách chưa tới một trượng, Mộ Dung Yêu xuất hiện ở trước mặt Tư Đồ Vinh, chẳng biết lúc nào, trong tay nàng xuất hiện một thanh trường kiếm, cổ tay hơi động, trường kiếm trong tay nàng bổ ra rất nhiều kiếm.

- Bành. . . .

Cây búa bay ngược trở về.

Thanh niên đứng trước mặt Tu La hừ lạnh một tiếng, tay phải của nàng vươn lên phía trước, hắn nắm chặt cây búa trong tay, giống như Mộ Dung Yêu đưa đến trong tay hắn.

- Từ khi Tô tiên tử của Kiếm tông năm đó tiến vào truyền tống trận trước Quỷ tông chúng ta, mỗi lần tổ chức Thanh Vân Bảng, Kiếm tông đều phải đi sau Quỷ tông, khóa này, Quỷ tông ta vẫn sẽ tiến vào trước, các vị Kiếm tông, các ngươi thấy thế nào?

Thanh niên nói.

Nghe vậy, sắc mặt người Kiếm tông thay đổi, nếu như bọn họ đáp ứng, mặt mũi của Kiếm tông và bọn họ đều mất hết.

- Ngươi tính là thứ gì!

Lúc này, Tư Đồ Vinh phẫn nộ quát lớn:

- Các ngươi nói các ngươi tiến vào trước?

Nghe vậy, Mộ Dung Yêu lắc lắc đầu, nói thầm Tư Đồ Vinh thực sự không có ánh mắt nhìn rõ thời thế. Chẳng lẽ hắn còn cho rằng Tu La là người mạnh nhất Quỷ tông hay sao?

Thanh niên lãnh đạm nhìn Tư Đồ Vinh một chút, sau đó quay đầu nhìn về phía Lý Tư trong hư không, nói:

- Thừa tướng, nơi này không cấm chỉ giết người chứ?

- Không cấm chỉ!

Lý Tư nhàn lãnh đạm nhìn thanh niên kia, nói:

- Sở dĩ không cho trưởng bối tông môn các ngươi tới đây, cũng bởi vì khi có người tiến vào truyền tống trận, tranh đấu Thanh Vân Bảng cũng đã mở ra, chỉ cần ngươi có bản lĩnh, cứ việc giết!

Tông môn có ân oán với nhau, đương nhiên Đại Tần đế quốc sẽ không đi điều tiết, thậm chí, song phương đánh càng tàn nhẫn càng tốt.

- Không cấm chỉ là tốt rồi!

Đang lúc này, đột nhiên Dương Diệp bước ra khỏi đám người, đi tới bên cạnh Mộ Dung Yêu, nói:

- Nếu Lý Tư tiền bối đã nói Thanh Vân Bảng đã bắt đầu, không cấm chỉ giết người, đệ tử Kiếm tông chúng ta còn chờ cái gì nữa? Quỷ tông chỉ có ba người, mà chúng ta có mười người, đừng nói mười người chúng ta còn không đánh thắng ba người bọn họ.

Khi thanh niên vừa hỏi câu đó, Dương Diệp đã biết, hắn không thể im lặng mãu được. Hơn nữa trước khi đi, hắn đã đáp ứng Tô Thanh Thi, nếu như có thể nên bảo hộ đệ tử Kiếm tông một chút. Hết cách rồi, đối với yêu cầu của Tô Thanh Thi, hắn không thể cự tuyệt. Mà hiện tại, đệ tử Kiếm tông lại cần hắn bảo hộ, hiện tại có thể đối kháng với tên thanh niên kia cũng chỉ có hắn và Mộ Dung Yêu.

Không phải hắn tự đại, mà là sự thực chính là như vậy. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn, nếu như có thể, hắn muốn giết mấy người Quỷ tông ử nơi này. Bởi vì sau khi tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, mọi người sẽ bị tách ra, nếu như để người Kiếm tông đơn độc gặp gỡ ba người Quỷ tông, ngoại trừ hắn cùng Tư Đồ Vinh và Mộ Dung Yêu ra, chỉ sợ những người khác dữ nhiều lành ít.

Thế nhưng ở đây lại không giống nhau, hiện tại mọi người ở cùng nhau, có thể tập hợp sức mạnh thành một luồng, mười người đối kháng ba người, nếu như vậy vẫn không thắng thì tham gia Thanh Vân Bảng làm gì? Về nhà sinh con đi.

Nghe được Dương Diệp nói thế, đám người Kiếm tông lập tức ngây người, nhưng rất nhanh cũng phản ứng lại, chợt đi tới bên cạnh ba người Dương Diệp, bọn họ rút trường kiếm ra, ánh mắt đầy nguy hiểm nhìn ba người Quỷ tông.

Thanh niên biến sắc, ánh mắt của hắn đánh giá Dương Diệp, nói:

- Ngươi chính là Dương Diệp đánh giết Vương giả cảnh ở cửa ra vào đế đô?

Cổ tay của Dương Diệp hơi động, Tử Linh kiếm xuất hiện trong tay, hắn chỉ vào thanh niên đứng xa xa, nói:

- Ta không có thời gian nói nhảm với ngươi, nói một câu, là mấy người chúng ta tiến vào truyền tống trận trước hay là chiến?

Thanh niên nhắm hai mắt lại, trong mắt hắn sinh ra hàn quang, hắn rất tự tin, cũng cho rằng chắc chắn đánh giết Dương Diệp có thể đánh giết cường giả Vương Giả cảnh, thế nhưng hắn rõ ràng, hắn tuyệt đối không thể địch nổi mười người Kiếm tông đối diện, cho dù tăng thêm Tu La sau lưng và một sư đệ khác cũng không thể.

Thậm chí, nếu làm không tốt, ba người bọn họ sẽ ngã xuống tại nơi này, tuy rằng bọn họ cũng có thể giết chết bảy tám người của Kiếm tông, thế nhưng như vậy đáng giá không?

Nếu như tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, những người Kiếm tông này tách ra, vậy bọn họ hoàn toàn có thể bằng vào một người chém giết người Kiếm tông. Nghĩ tới đây, thanh niên đã hạ quyết định.

Thấy thanh niên không nói, Dương Diệp cười gằn một tiếng, sau đó mang theo mấy người Kiếm tông đi về hướng truyền tống trận. Nếu như hắn thực sự là đệ tử Kiếm tông, hắn tuyệt đối sẽ liều lĩnh đánh chết ba người Quỷ tông tại nơi này, thế nhưng hắn không phải, vì lẽ đó, hắn tự nhiên không thể đi liều mạng vì Kiếm tông, đùa giỡn, Kiếm tông đối xử với hắn thế nào, hắn vẫn còn nhớ rất rõ ràng.

Ở bên cạnh Dương Diệp, Mộ Dung Yêu hơi hé môi, nhưng nàng vẫn không hề nói gì. Với trí tuệ của nàng, lúc này cũng phát hiện quan hệ giữa Dương Diệp cùng Kiếm tông không giống, không phải vậy với tính cách của Dương Diệp, hắn sẽ liều lĩnh lưu người Quỷ tông ở lại chỗ này, nhưng Dương Diệp không có làm như vậy.

Nàng muốn làm như vậy, thế nhưng nếu như Dương Diệp không phối hợp, nàng căn bản không tự tin lưu đối phương lại đây, thậm chí không làm được, còn có khả năng làm đệ tử Kiếm tông và cả nàng nằm lại nơi đây.

Thật đáng tiếc cho cơ hội này. . . . Mộ Dung Yêu thấp giọng thở dài.

Nhìn người Kiếm tông đi vào truyền tống trận, Tu La của Quỷ tông phẫn nộ nói:

- Tiên Quân sư huynh, chúng ta nhìn bọn họ đi vào như thế sao?

- Không phải vậy thì sao?

Thanh niên lãnh đạm nói:

- Ngươi cảm thấy ba người chúng ta đánh thắng mười người bọn họ hay sao?

Tu La nghẹn lời. . . Tuy rằng hắn rất ngông cuồng, nhưng cũng không cuồng tới mức cho rằng ba người bọn họ đánh thắng mười người Kiếm Tông, phải biết, lúc trước hắn đã sử dụng tới sát ý, nhưng vẫn chỉ ém Tư Đồ Vinh đồng quy vu tận, mà trong đám người Kiếm tông, Tư Đồ Vinh chưa phải người mạnh nhất. . .

Nhưng hắn thật sự không cam lòng. . . . Tu La âm trầm nghĩ.

Trên hư không, nhìn thấy đám người Dương Diệp tiến vào truyền tống trận, Bạch Khởi mở hai mắt ra, nói:

- Tiểu tử thú vị…

Sau khi người Kiếm tông tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, tiếp theo là Quỷ tông, sau đó mới tới Hạo Nguyệt tông, sau khi Hạo Nguyệt tông tiến vào, còn lại không phân trước sau, tất cả đều cùng nhau tiến lên. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK