Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên hắn có chút mong đợi, mong đợi một kiếm này của mình, bởi vì một kiếm này, tuyệt đối là một kiếm mạnh nhất trong cuộc đời hắn!

Trên cầu, lão giả đầu trọc chậm rãi nắm lại hai đấm, có chút đề phòng 307

Tuy hắn rất tự tin, nhưng sẽ không tự đại, thiếu niên trước mắt này, cho hắn rất nhiều ngoài ý muốn, hắn không muốn mình lật thuyền trong mương!

Lão giả đầu trọc muốn ra tay, nhưng đúng lúc này, cách đó không xa, hỏa diễm quanh người Dương Diệp đột nhiên biến mất, cùng lúc đó, Dương Diệp chậm rãi té xuống, bất quá ngã rất chậm, cho đến hắn nhẹ nhàng nằm trên mặt đất.

Hai mắt lão giả đầu trọc híp lại, hắn nhìn về phía bên phải, nơi đó chẳng biết lúc nào đang ngồi một tiểu nữ hài.

Nhìn thấy nữ hài này, thần sắc của lão giả đầu trọc ngưng trọng trước nay chưa từng

có.

Tiểu nữ hài này, tự nhiên chính là Kỳ Bỉ Thiên.

Lúc này một nữ hài cột hai bím tóc sừng dê đột nhiên xuất hiện ở trên cầu, rất nhanh, tiểu cô nương này chạy tới bên người Dương Diệp, khi thấy thảm trạng của hắn, tiểu nữ hài không khỏi khóc lên.Tiểu nữ hài tóc sừng dê này đúng là Lôi Lâm!

Kỳ Bỉ Thiên nhìn thoáng qua Dương Diệp nằm dưới đất, sau đó nói:

- Hắn còn chưa có chết, khóc gì chứ.

Lôi Lâm lau nước mắt, sau đó hai tay vẫy một cái, một cỗ Lôi Điện Chi Lực cường đại bao phủ Dương Diệp, sau một khắc, nàng dẫn Dương Diệp vào trong Hồng Mông Tháp.

Sau khi Dương Diệp tiến vào Hồng Mông Tháp, cả Hồng Mông Tháp lập tức sôi trào.

Giờ khắc này, sinh linh trong Hồng Mông Tháp mới phát hiện, nguyên lai trong lúc bất tri bất giác, Dương Diệp ở trong lòng bọn họ đã có vị trí rất trọng yếu.

Bên ngoài Hồng Mông Tháp, trên cầu.

Kỳ Bỉ Thiên đi tới vị trí nguyên lai của Dương Diệp, tại đó, Dương Diệp đã không thấy, nhưng mà vết máu vẫn còn ở đó.

Rất nhiều máu!

Kỳ Bỉ Thiên lắc đầu.

- Ta giống như nuốt lời.

Lão giả đầu trọc phòng bị nhìn Kỳ Bỉ Thiên.

- Các hạ đến tột cùng là người phương nào!

Kỳ Bỉ Thiên cũng không để ý lão giả đầu trọc, nàng ngồi xổm xuống, nhìn vũng máu kia hồi lâu, sau đó khóe miệng hơi cuộn lên.

- Kỳ thật đã đủ rồi. Ta không nên dùng tiêu chuẩn của ta đi đối đãi hắn, này có chút không công bình, cuối cùng thời đại không giống nhau nha.

Nói đến đây, nàng đứng lên, sau đó quay đầu nhìn về phía lão giả đầu trọc.

- Kỳ thật ngay từ đầu ta không có nghĩ qua sẽ xuất thủ. Nhưng khi hắn Đốt Hồn, ta biết, hắn không có gởi gắm hy vọng trên thân người khác nữa. Hắn đã cố gắng hết sức của mình, hắn cũng chuẩn bị kỹ càng để đón nhận cái chết. Ta cảm thấy, hắn đã làm được cực hạn của mình. Yêu cầu của ta đối với hắn, cũng không phải muốn hắn có bao nhiêu ưu tú, mà là muốn hắn tận hết sức, làm đến cực hạn của mình là được. Mà hắn cũng làm được!

- Sau đó thì sao?

Lão giả đầu trọc đột nhiên khẽ nở nụ cười.

- Không thể không nói, hắn xác thực làm được cực hạn của mình, hắn có thể dùng Chủ Cảnh cùng ta chiến lâu như vậy, xác thực rất khó được. Nhưng ta muốn hỏi các hạ, sau đó thì sao? Có ý nghĩa sao? Không có bất kỳ ý nghĩa gì, hắn vẫn sẽ chết, không phải sao?

Kỳ Bỉ Thiên suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Nhiều khi, ta không quá thích ra tay, bởi vì trong mắt của ta, ta ra tay, thật sự là có chút khi dễ người, hơn nữa, ta đối với các ngươi, thật không có bất kỳ hứng thú, tựa như một con voi, nó sẽ không có hứng thú với một con kiến.

Nghe vậy, thần sắc của lão giả đầu trọc lập tức băng lạnh xuống.

- Khẩu khí của các hạ thật lớn!

Kỳ Bỉ Thiên cười nói:

- Thế nhưng ta phát hiện, các ngươi thật sự rất quá đáng. Các ngươi không để cho hắn ra ngoài, hắn giết người của các ngươi, các ngươi phái người càng lợi hại hơn đến, sau đó bị hắn giết, lại phái người càng lợi hại hơn, ân, chính là ngươi, cho tới nay, ta cảm thấy hắn không có sợ hãi, sau đó ta phát hiện, kỳ thật các ngươi càng không có sợ hãi.

Nói đến đây, Kỳ Bỉ Thiên chậm rãi đi tới trước lão giả.

- Ta nhớ được ngươi đã nói, sau khi các ngươi giết hắn, nguyện ý gánh chịu bất kỳ hậu quả, như vậy, bây giờ nghe cho kỹ, ta chính là người ở sau lưng hắn, hiện tại, các ngươi gánh hậu quả đi!

Nói xong, tay phải Kỳ Bỉ Thiên khẽ nâng lên.

Hai mắt lão giả đầu trọc kia híp lại, hắn không dám khinh thường, hai tay khẽ nâng, trong chốc lát, Vô Biên Thủy bắt đầu rung động, ngay sau đó, mấy cột nước phóng lên trời, nhưng theo tay phải của Kỳ Bỉ Thiên nhẹ nhàng chúi xuống, mấy cột nước kia cũng rơi xuống, về tới trong Vô Biên Thủy, giờ khắc này, cả Vô Biên Thủy cực kỳ bình tĩnh.

Trong mắt lão giả đầu trọc tràn đầy kinh hãi.

- Ngươi...

Ngay lúc này, Kỳ Bỉ Thiên cách không trảo tới.

Ầm!

Áo gai trên người lão giả đầu trọc nổ bể ra, hóa thành hư vô!

Trong lòng lão giả đầu trọc hoảng hốt, giờ khắc này, hắn không dám giữ lại chút nào, sau lưng hắn, tảng đá vuông hóa thành một đạo ánh sáng âm u bắn về phía Kỳ Bỉ Thiên.

Tay phải Kỳ Bỉ Thiên hóa chưởng, đá vuông cách bàn tay nàng hơn tấc thì ngưng lại, nhưng lúc này, trong khối đá kia, một đạo lực lượng quỷ dị không ngừng chấn động ra, giờ khắc này, những Vô Biên Thủy ở hai bên cầu sôi trào lên!

Siêu Thần khí!

Đá vuông này là Siêu Thần khí!

Lúc này Kỳ Bỉ Thiên đột nhiên đấm ra một quyền.

Ầm!

Ở trong ánh mắt kinh hãi của lão giả đầu trọc, sau khi đá vuông run lên kịch liệt, thì trực tiếp nổ bể ra!

Một quyền hủy một kiện Siêu Thần khí!

Sắc mặt lão giả đầu trọc tái nhợt, kinh khủng nhìn nữ hài trước mắt, giờ khắc này hắn đã bối rối.

Tay phải Kỳ Bỉ Thiên nhẹ nhàng chiêu chiêu, ở bên phải nàng, một cột nước phóng lên trời, không, đây không phải cột nước, mà là một Thủy Long, sau một khắc, Thủy Long dài đến trăm trượng lướt qua chân trời, bay thẳng đến lão giả đầu trọc.

- Các hạ, xin hạ thủ lưu tình!

Lúc này một giọng nói ở phía chân trời truyền đến.

Nhưng Thủy Long không dừng lại, trực tiếp đụng xuống.

Ầm!

Theo một tiếng nổ vang, lão giả đầu trọc biến mất vô tung vô ảnh, không chỉ như thế, một đoạn cầu trực tiếp bị tạc bay!

Hủy cầu!

Lúc này một lão giả xuất hiện ở trước mặt Kỳ Bỉ Thiên, lão giả này, đúng là lão giả ban đầu ở trước Thiên Điện cự tuyệt Dương Diệp.

Lão giả gắt gao nhìn Kỳ Bỉ Thiên.

- Các hạ, ngươi phá hư quy củ của nơi này, ngươi...

- Quy củ?

Kỳ Bỉ Thiên mỉm cười, sau một khắc, thân hình của nàng run lên, thoáng qua, nàng đến trước mặt lão giả, sau đó ở dưới tình huống lão giả kia còn chưa phản ứng lại, đá vào trên đầu hắn một cước.

Ầm!

Đầu lão giả lập tức bay ra ngoài.

Kỳ Bỉ Thiên nhìn lướt qua bốn phía.

- Các ngươi không nguyện ý gánh chịu hậu quả sao? Hiện tại, nghe rõ cho ta, ta muốn động thủ.

Nói xong chân phải nàng đạp mạnh.

Ầm!

Dưới chân, cây cầu kia trực tiếp sụp xuống, hơn nữa dùng tốc độ cực nhanh lan tràn ra...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK