Trầm mặc một lát, rất nhanh, Bách Hoa cung Văn Nhân Nguyệt đi về hướng truyền tống trận, đệ tử Bách Hoa cung sau lưng nàng vội vàng đi theo.
Cùng lúc đó, Băng Tuyết Cung lấy Lãnh Tâm Nhiên làm đại biểu dẫn mấy người cũng đi về hướng truyền tống trận.
Hai cung nhanh chóng đi song song với nhau
Khi đi đến trước truyền tống trận, đột nhiên Bách Hoa cung Văn Nhân Nguyệt ngừng lại, nhìn về phía Lãnh Tâm Nhiên ở bên phải, nói:
- Lần trước là Bách Hoa cung ta tiến vào truyền tống trận trước, lần này liền để Băng Tuyết Cung đi trước.
Lãnh Tâm Nhiên không nói gì, cũng không nhìn Văn Nhân Nguyệt, nàng mang theo người Băng Tuyết Cung trực tiếp tiến vào truyền tống trận.
Nhìn đám người Băng Tuyết Cung biến mất trong truyền tống trận, một tên nữ đệ tử xinh đẹp phía sau Văn Nhân Nguyệt không hiểu nói:
- Văn Nhân sư tỷ, tại sao lại nhường Băng Tuyết Cung các nàng đi vào trước? Cứ như vậy, chẳng phải mọi người sẽ cho rằng ta Bách Hoa cung ta sợ Băng Tuyết Cung hay sao?
Văn Nhân Nguyệt lắc lắc đầu, nói:
- Nếu như là bình thường, đương nhiên chúng ta không thể nhường cho Băng Tuyết Cung, nhưng hiện tại không giống. Nhưng năm gần đây, Bách Hoa cung chúng ta đã đắc tội rồi nhiều thế lực và thế gia, lần này tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, chỉ sợ sẽ có rất nhiều người sẽ ra tay với chúng ta trong bóng tối. Tuy rằng chúng ta cùng Băng Tuyết Cung có cạnh tranh với nhau, nhưng cũng không phải là tử địch, thực sự không cần thiết vì một cái hư danh mà kết thù với bọn họ.
Ánh mắt nữ tử phía sau Văn Nhân Nguyệt hiện ra một tia lo lắng, nói:
- Sư tỷ, nhưng Thải Phượng trưởng lão bên kia…
- Tất cả hậu quả do ta chịu trách nhiệm!
Văn Nhân Nguyệt nhẹ giọng nói một câu, sau đó nàng đi vào truyền tống trận.
Nữ tử thấp giọng thở dài, nàng cũng đi theo.
Sau khi Bách Hoa cung và Băng Tuyết Cung tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, ánh mắt mọi người nhìn phía Quỷ tông cùng Kiếm tông, còn có một Hạo Nguyệt tông sắp bị người ta quên đi.
Tuy rằng thực lực ba tông không có mạnh bằng Nguyên Môn cùng với hai cung, thế nhưng không nghi ngờ chút nào, cho dù Kiếm tông hiện tại đã xuống dốc cũng không phải thế gia thế tục có thể khiêu khích.
Lần này không có im lặng như lúc trước, sau khi người Bách Hoa cung tiến vào truyền tống trận, người của Quỷ tông lập tức tiến lên, trực tiếp đi vào truyền tống trận, hoàn toàn không nhìn người Kiếm tông.
Kiếm tông bên này, Tư Đồ Vinh hừ lạnh một tiếng, hắn cũng vội vã đi theo, hiện tại có thể nói hắn đang đại biểu Kiếm tông, hắn làm sao có thể nhường Quỷ tông trước mặt mọi người?
Thấy thế, Dương Diệp cùng Mộ Dung Yêu cũng đi theo. Tuy rằng không thích Tư Đồ Vinh, thế nhưng hai người bọn họ lúc này cũng không thể bị người ta chế giễu. Đương nhiên, Dương Diệp nhìn mặt mũi của Tô Thanh Thi, không phải vậy hắn càng hi vọng mình ít xuất hiện mới tốt, ai trước ai sau, dưới cái nhìn của hắn, đây là một việc vô nghĩa.
Mọi người đều biết ân oán xưa nay giữa Quỷ tông cùng Kiếm tông, lần này ở trước mặt công chúng, người hai tông khó mà nhường nhịn nhau.
Quả nhiên, khi nhìn thấy Tư Đồ Vinh mang theo người Kiếm tông đi thẳng về hướng truyền tống trận, Quỷ tông lấy mấy người Tu La cầm đầu lúc này dừng bước, Tu La nhìn về phía Tư Đồ Vinh, trong mắt mang theo khinh bỉ không cách nào che giấu được:
- Làm sao, cho tới nay Kiếm tông đều tiến vào cuối cùng, lần này cánh cứng rồi?
Tư Đồ Vinh cũng không yếu thế, phản kích nói:
- Tu La, đừng tưởng rằng ngươi lĩnh ngộ sát ý thì vô địch rồi. Ngày hôm nay Kiếm tông ta muốn tiến vào truyền tống trận trước, nếu ngươi không phục, chúng ta khoa tay khoa tay tại chỗ?
- Ha ha. . .
Đột nhiên Tu La cười lớn, hắn nở nụ cười trong chốc lát, hắn nhìn về phía Tư Đồ Vinh, trên mặt tràn ngập xem thường, nói:
- Chỉ bằng ngươi?
Dứt lời, đột nhiên thân thể Tu La hóa thành một bóng đen lao nhanh về phía Tư Đồ Vinh, dường như Tư Đồ Vinh đã sớm chuẩn bị, thời điểm Tu La động thủ, một bóng kiếm màu đỏ sáng lên, trong nháy mắt bóng kiếm này chém thẳng về phía Tu La.
Nhìn thấy người Quỷ tông và Kiếm tông đánh nhau tại chỗ, tất cả mọi người xôn xao… Đương nhiên, càng nhiều người càng hưng phấn, đều nói đệ tử tông môn yêu nghiệt như thế nào, những tán tu bọn họ không thể so sánh, hiện tại có cơ hội nhìn thấy đệ tử tông môn quyết đấu, cơ hội này rất hiếm có!
Trên hư không, Lý Tư cùng Bạch Khởi nhìn xuống, cũng không có lên tiếng ngăn cản, hai người này không có ngăn cản, những hoàng gia hộ vệ gần đó cũng không tiến lên ngăn cản.
Trong ánh mắt của mọi người, kiếm khí cùng bóng đen va chạm vào nhau.
- Bành!
Âm thanh năng lượng va chạm nổ tung với nhau. Chợt, một tia kiếm khí của Tư Đồ Vinh ầm ầm biến mất, bóng đen tốc độ không giảm, nó vẫn tiếp tục lao thẳng về hướng Tư Đồ Vinh.
Thấy thế, sắc mặt Tư Đồ Vinh thay đổi, hắn rung cổ tay, trường kiếm trong tay mang theo một đạo tàn ảnh lướt về phía Tu La.
- Bành!
Hai người vừa va chạm đã tách ra, ngay sau đó hai người lại lao vào nhau lần thứ hai.
- Trước đây đúng là coi thường Tư Đồ Vinh này!
Bên cạnh Dương Diệp, Mộ Dung Yêu nhìn Tư Đồ Vinh ác chiến với Tu La, nàng thấp giọng nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu, không thể không nói, tuy rằng Tư Đồ Vinh người này không ra sao, thế nhưng thực lực của hắn vẫn rất tốt, bởi vì lúc này Tư Đồ Vinh không chỉ có lâm vào hạ phong, trái lại mơ hồ có thể áp chế Tu La. Đương nhiên, nghe đồn Tu La lĩnh ngộ sát ý, nếu như Tu La triển khai sát ý, sợ rằng sẽ có tình cảnh khác.
Nhưng ai có thể khẳng định Tư Đồ Vinh không có lá bài tẩy nào khác hay không?
Nhìn Tư Đồ Vinh cùng Tu La ác chiến, một ít huyền giả có mặt bắt đầu thấp giọng trò chuyện.
- Không hổ là đệ tử tông môn, thực lực như vậy còn mạnh hơn một ít cường giả Vương Giả cảnh!
- Trước đây ta cho rằng chênh lệch giữa ta và đệ tử tông môn không lớn, bây giờ nhìn lại, chính mình hoàn toàn không phải là đối thủ của người ta. Ai, lần này tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, hi vọng không munênốn gặp phải đệ tử tông môn, không phải vậy cái mạng nhỏ của ta sẽ bỏ lại Thập Vạn Đại Sơn!
- Huynh đài yên tâm, tuy rằng thực lực đệ tử tông môn cường hãn, nhưng cũng ít có người nào ra tay với tán tu chúng ta trong Thập Vạn Đại Sơn, chỉ cần chúng ta không đi trêu chọc bọn họ, bọn họ sẽ không tới đối phó chúng ta làm gì. Bởi vì chúng ta không tạo thành uy hiếp cho bọn họ, mục tiêu của chúng ta chỉ là mang theo nội đan Huyền thú sống sót rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn mà thôi!
- Cũng phải, chúng ta nhỏ yếu như thế, có lẽ sẽ không bị đệ tử tông môn để vào trong mắt!
. . .
- Bành!
Lúc này có tiếng nổ vang lên, chỉ thấy hai người Tu La cùng Tư Đồ Vinh từng người tách nhau ra chừng mười trượng.
Lúc này sắc mặt của Tu La cực kỳ khó coi, ban đầu hắn cho rằng đánh vài hiệp là có thể trấn áp đối phương, thế nhưng không nghĩ tới, hắn không chỉ không thể giải quyết đối phương, trái lại còn bị đối phương áp chế, xem như hắn mất mật thật lớn!
Nghĩ tới đây, trên mặt Tu La xuất hiện thần thái dữ tợn, hắn xoay tay phải lại, một cây búa lớn che kín hắc khí và máu tươi xuất hiện ở trong tay hắn, tay nắm búa lớn, Tu La tiến lên phía trước một bước, búa lớn chậm rãi nâng lên và chỉ vào Tư Đồ Vinh ở xa xa, nói:
- Một búa giải quyết ngươi!
Dứt lời, huyền khí quanh người hắn sinh ra gợn sóng, một luồng lực lượng vô hình khủng bố đột nhiên sinh ra trong cơ thể của hắn, khi lực lượng vô hình này xuất hiện, đám người cách Tu La tương đối gần cảm giác được hàn khí lạnh lẽo bao phủ toàn thân.
- Là sát ý!
- Lại là sát ý trong truyền thuyết!
- Sát ý thật mạnh, lần này Tư Đồ Vinh gặp nguy hiểm. . . .
Cảm nhận được hàn ý lạnh lẽo từ cây búa lớn kia, không ít huyền giả có mặt tại nơi này kinh ngạc. Ý cảnh chính là thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, bọn họ không nghĩ tới lần này lại có thể tận mắt nhìn thấy!
Sắc mặt của Dương Diệp biến thành nghiêm túc, chỉ sợ uy lực của sát ý không yếu hơn kiếm ý của hắn, đương nhiên, kiếm ý của hắn lúc này đã đạt tới hai tầng đỉnh cao, mà sát ý của Tu La chỉ là một tầng, vì lẽ đó sát ý của Tu La lúc này không tạo thành uy hiếp với hắn. Nhưng dù thế cũng không thể khinh thường!
Khi Tu La thả ra lực lượng vô hình, trên hư không, Bạch Khởi vốn nhắm hai mắt cũng đột nhiên mở mắt ra, hắn nhìn về phía Tu La, nhưng Bạch Khởi chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi thu hồi ánh mắt, nói:
- Sát ý không thuần , thật đáng tiếc!
Nói xong, hắn nhắm mắt lại.
- Đã không tệ rồi!
Ở bên cạnh Bạch Khởi, Lý Tư nói:
- Hiện nay Nam vực không có phân tranh gì, làm gì có nhiều người cho hắn giết cơ chứ? Kỳ thực ta cũng thật tò mò, người này rốt cuộc lĩnh ngộ sát ý như thế nào, phải biết, nếu như hắn không kiêng kị giết người trong phạm vi Đại Tần đế quốc, Đại Tần đế quốc chúng ta không có đạo lý không biết. Cũng chính vì như thế, ta mới hiếu kỳ Quỷ tông dựa vào cái gì giúp hắn lĩnh ngộ sát ý!
- Tông môn, chung quy là một mối họa!
Đột nhiên Bạch Khởi mở mắt và lên tiếng.
Sắc mặt của Lý Tư thay đổi, nói:
- Nói cẩn thận!
Bạch Khởi lắc lắc đầu, hắn tiếp tục nhắm mắt và không nói lời nào nữa.
Phía dưới, khi cảm nhận được sát ý lạnh lẽo, Tư Đồ Vinh cũng phải biến sắc, nhưng hắn không có sợ sệt, trái lại hắn càng hưng phấn cùng kích động, nếu như hôm nay hắn vượt qua Tu La lĩnh ngộ sát ý, như vậy địa vị của hắn trong Kiếm tông sẽ tăng lên vài đẩng cấp, cho dù là yêu nữ Mộ Dung Yêu cũng không thể lay động.
Nghĩ tới đây, Tư Đồ Vinh hít sâu một hơi, huyền khí trong cơ thể điên cuồng tỏa ra chung quanh, một luồng kình phong vô hình ập vào mặt, tay phải hơi động, trên trường kiếm tỏa ra ánh kiếm sáng rực
Vào lúc này, đột nhiên thân thể Tư Đồ Vinh chậm rãi bay lên không, chung quanh người hắn có từng luồng ánh kiếm sáng lập lòe, trường kiếm trong tay hắn càng chói chan như mặt trời.
- Là kiếm kỹ huyền giai hạ phẩm của Kiếm tông giai: Thiên Phương Tàn Quang kiếm quyết!