Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là một quả trứng màu vàng kim, chỉ to cỡ nắm tay, quanh thân trứng xuất hiện rất nhiều vết rạn, thậm chí trên đỉnh đã thiếu một mảnh nhỏ.

Trong trứng có cái gì?

Dương Diệp hiếu kỳ nhìn một chút, nhưng mà hắn thất vọng rồi. Trong trứng kia chẳng

có cái gì cả!

Trống trơn!

- Vô nghĩa!

Dương Diệp nhịn không được mắng một tiếng.

Nhưng đúng lúc này, trứng đột nhiên vỡ ra, ở dưới ánh mắt chăm chú của Dương Diệp, nó tứ phân ngũ liệt, sau đó tán lạc ở trước mặt hắn, có chừng bảy khối! 07

Dương Diệp cầm lấy một khối, hắn nhìn kỹ một chút, nhưng không có phát hiện chỗ đặc biệt nào.

Dương Diệp nhíu mày, này có chút không bình thường. Bởi vì nếu như trứng này xác thực bình thường mà nói, Kỳ Bỉ Thiên là tuyệt đối sẽ không mang về. Dùng nhãn lực của nàng, đồ vật bình thường nàng căn bản coi thường.

Mà nếu như nàng mang về, hơn nữa để ở chỗ này, đủ để chứng minh cái đồ chơi này tuyệt đối không đơn giản!

Nhưng đến cùng không đơn giản ở đâu chứ?

Dương Diệp lắc đầu, thả vỏ trứng trở về, hơi nghi hoặc một chút.

- Cuối cùng là trứng của ai chứ?

Dương Diệp mang theo Lôi Lâm đi ra phòng trúc, còn hai cái rương kia, hắn đều không mang đi.

Kỳ Bỉ Thiên lưu lại vỏ trứng, khẳng định có dụng ý của nàng.

Sau khi Dương Diệp và Lôi Lâm rời đi, trong rương, vỏ trứng nguyên bản đã phân liệt tán lạc đột nhiên khôi phục nguyên trạng,

Một quả trứng hoàn hảo!

Mà quả trứng thì không ngừng sôi nổi ở trong hộp.

Đáng tiếc, một màn này Dương Diệp và Lôi Lâm không chứng kiến.

Dương Diệp mang theo Lôi Lâm đi tới trên Phi Thăng Đài, giờ phút này, chúng Yêu Thú đều có mặt. Trong đó Tiểu Long đã là Chủ Cảnh.

Ánh mắt Dương Diệp rơi vào trên người Tiểu Ngưu, Tiểu Ngưu còn cầm búa, xem ra rất uy vũ.

Tiểu Ngưu nhìn về phía Dương Diệp.

- Bạch... Tiểu... Bạch...

Tiểu Bạch!

Chúng Yêu Thú đều nhìn Dương Diệp, hiển nhiên muốn lấy được câu trả lời của Dương Diệp.

Dương Diệp mỉm cười.

- Nàng sẽ trở lại thật nhanh! Ừ, còn có Nhị Nha!

Nhị Nha!

Nghe được hai chữ này, chúng Yêu Thú trong tràng không kềm hãm được rùng mình một cái!

Sau nửa canh giờ, Dương Diệp đi ra Hồng Mông Tháp.

Giờ phút này, hắn chưa xuất hiện ở Vĩnh Hằng Quốc Độ, mà đang ở trong thông đạo không gian.

Dương Diệp có chút thấp thỏm.

Bởi vì Kỳ Bỉ Thiên có chút không đáng tin cậy, nếu như đối phương truyền tống sai, truyền tống hắn đến địa phương khác, ví dụ như Ám thế giới gì đó, vậy hắn liền thật ợ rắm.

Còn tốt, lúc này đây Kỳ Bỉ Thiên rất đáng tin cậy.

Một lúc lâu sau, Dương Diệp đi ra thông đạo không gian.

Vĩnh Hằng Quốc Độ!

Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, sau đó trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.

Rất nhanh, Dương Diệp đi tới Cổ Kiếm Tông, nhưng cả Cổ Kiếm Tông đã hóa thành một vùng phế tích!

Đã về trễ rồi?

Thần sắc Dương Diệp lập tức âm trầm, hắn rơi xuống, thần thức nhìn lướt qua bốn phía, nhưng Cổ Kiếm Tông đã là một vùng phế tích, không có bất kỳ sinh mạng nào chấn động!

Mình đã về trễ rồi!

Hai tay Dương Diệp chậm rãi nắm lại, bất quá ngay lúc này, cách đó không xa, đột nhiên xuất hiện một nữ tử váy đỏ!

- Nhị tỷ...

Dương Diệp kinh ngạc nói.

Nữ tử váy đỏ trước mắt này đúng là Huyết Nữ!

Huyết Nữ nhìn thoáng qua Dương Diệp.

- Đi theo ta!

Dương Diệp nhẹ gật đầu, sau đó đi theo.

Huyết Nữ mang theo Dương Diệp đi tới một sơn mạch, đi theo Huyết Nữ, hai người tới chỗ sâu nhất của sơn mạch.

Sau khi hạ xuống, Huyết Nữ mang theo Dương Diệp đi tới trước một vách đá, nàng bấm tay điểm một cái, một vòng huyết quang bắn ra, rất nhanh, vách tường vỡ ra, sau đó một lối đi xuất hiện ở trước mặt hai người.

Tiến vào thông đạo, hai người tới một thế giới dưới lòng đất.

Ở trong thế giới dưới lòng đất, Dương Diệp gặp được rất nhiều khuôn mặt quen thuộc!

Minh Nữ, Tuyết trưởng lão...

Đại bộ phận đệ tử Cổ Kiếm Tông đều ở chỗ này, mà đám người Minh Nữ cũng ở nơi đây!

Nhìn thấy những người này, Dương Diệp rốt cuộc thở dài một hơi!

Dương Diệp nhìn về phía Huyết Nữ, Huyết Nữ lạnh nhạt nói:

- Lúc trước sau khi ngươi ly khai không lâu, ta cùng trưởng lão của Cổ Kiếm Tông thương lượng, đề nghị bọn hắn ly khai Cổ Kiếm Tông, nhường chỗ kia lại. Dùng thực lực của bọn hắn bây giờ, căn bản thủ không được chỗ đó, cưỡng ép thủ chỗ đó, chỉ biết hy sinh vô ích, đặc biệt là dưới tình huống ngươi không có mặt. Cho nên ta để cho bọn hắn trực tiếp ly khai.

Một bên, Tuyết trưởng lão đi tới.

- May mà chúng ta rời đi trước. Sau khi chúng ta rời đi không lâu, cường giả của Vĩnh Hằng Quốc Độ và Hồn Giáo bao vây Cổ Kiếm Tông, lúc này đây, Chủ Cảnh đỉnh phong khoảng chừng sáu vị, bọn hắn hiển nhiên là đến thật. May mà chúng ta đã rời khỏi, bằng không thì, sợ là những người này đều khó may mắn thoát khỏi!

Dương Diệp khẽ gật đầu, hắn nhìn lướt qua bốn phía, sau đó nói:

- Nơi đây an toàn không?

Huyết Nữ đang định nói, ngay lúc này, nàng và Dương Diệp quay đầu nhìn lại, Huyết Nữ lạnh nhạt nói:

- Sợ là không an toàn rồi!

Bên ngoài, mấy đạo khí tức cường đại cuốn tới.

Vừa lộ ra đã bị phát hiện rồi!

Dương Diệp quay người liếc nhìn mọi người, sau đó nói:

- Ta đi một chút sẽ trở lại!

Nói xong, hắn quay người biến mất...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK