Thực lực của Kỳ Bi Thiên rốt cuộc mạnh mẽ
bao nhiêu?
Dương Diệp không biết, dù sao người này rất ít xuất thủ, đương nhiên, có một điểm có thể xác định, là nàng cực kỳ mạnh mẽ!
Bất quá mạnh đến mức nào, trong lòng hắn không có ngọn nguồn!
Nhưng bà lão bên cạnh kia, hắn quả thật có ngọn nguồn.
Thực lực của đối phương tuyệt đối là trên Chủ Cảnh, bà lão này cho hắn cảm giác là, yếu hơn Hồn Giáo Giáo Chủ một ít, nhưng mạnh hơn các cường giả Chủ Cảnh hắn đã gặp!
Nghe được lời của Kỳ Bỉ Thiên, Dương Diệp vội vàng lui qua một bên.
Đây là đại lão đối quyết a!
Cách đó không xa, sau khi lão phụ kia đi vào Hồng Mông Tháp, ánh mắt vẫn ở trên người Kỳ Bỉ Thiên, mà ánh mắt của Kỳ Bỉ Thiên thì ở trên quả bóng.Tԉong mắt bà lão nhiều một chút đề phòng, thời gian dần trôi qua, đề phòng càng ngày càng đậm, đến cuối cùng, sắc mặt bà lão đã cực kỳ ngưng trọng!
Không biết sâu cạn!
Dùng nhãn lực của nàng, rõ ràng nhìn không thấu sâu cạn đối phương!
Này không phải trọng yếu nhất, quan trọng nhất là nàng nhìn thấy tiểu nữ hài, nhưng hoàn toàn không cảm giác được nữ hài tồn tại, thần trí của nàng quét qua vị trí của nữ hài, chỗ đó rỗng tuếch!
Quỷ dị!
Lúc này Kỳ Bỉ Thiên đột nhiên quay đầu nhìn về phía bà lão.
- Ngươi còn không ra tay?
Bà lão gắt gao nhìn Kỳ Bỉ Thiên.
- Các hạ là ai?
Kỳ Bỉ Thiên lắc đầu.
- Ngươi không có tư cách biết rõ, còn nữa, nếu như ngươi không ra tay, ta sẽ ra tay. Tình bạn nhắc nhở thoáng một phát, ta ra tay, ngươi sẽ không có cơ hội xuất thủ!
Bà lão giận quá mà cười.
- Khẩu khí thật lớn, cũng không sợ đau đầu lưỡi!
Nói xong, tay phải khẽ nâng lên, sau đó nhẹ nhàng chúi xuống.
Ầm!
Cả thế giới Hồng Mông Tháp lập tức rạn nứt ra!
Nhìn thấy một màn này, Dương Diệp nheo mắt, gia hỏa này là muốn phá thế giới trung đẳng a! Hắn nhìn về phía Kỳ Bỉ Thiên, nhưng vị trí kia rỗng tuếch!
Dương Diệp vội vàng quay đầu, ngay sau đó cả người hắn ngây ra.
Bởi vì giờ khắc này, Kỳ Bỉ Thiên đã ở trước mặt lão phụ kia, mà tay của nàng đang bóp yết hầu của lão phụ!
Khí thế cường đại của lão phụ ở thời khắc này căn bản thả không ra, cứ như vậy bị bóp cổ!
Tԉong mắt bà lão tràn đầy sợ hãi!
Một chiêu!
Nàng khó có thể tin, nàng một chiêu đã bị tiểu cô nương trước mắt chế trụ!
Kỳ Bỉ Thiên nhìn bà lão lắc đầu.
- Giết ngươi, ta rất áy náy, bởi vì ngươi chống lại ta, là ta quá khi dễ người.
Vừa nói, nàng buông lỏng tay ra, sau đó nhẹ nhàng vỗ bả vai bà lão.
Ầm!
Một cỗ lực lượng cường đại phong tỏa bà lão, giờ khắc này, bà lão tựa như bị định thân!
Kỳ Bỉ Thiên quay đầu nhìn về phía Dương Diệp.
- Ngươi tới giết!
Nói xong, nàng tiếp tục trở về đá bóng.
- Giết?
Dương Diệp ngây cả người, sau đó lắc đầu.
Giết cái gì chứ!
Dương Diệp đi tới trước mặt lão phụ kia, hắn quan sát lão phụ một chút.
- Muốn sống không?
Bà lão gắt gao nhìn Dương Diệp.
Dương Diệp nói:
- Ta cũng không nhiều lời. Ta là Cổ Kiếm Tông Tông Chủ, trong tông môn ta thiếu nhân thủ, muốn các hạ tới giúp ta, ân, ngươi thấy thế nào?
Khóe miệng bà lão nổi lên vẻ chế nhạo.
- Tiểu gia hỏa nghĩ thật hay, vậy mà muốn nô dịch ta, thật buồn cười!
Dương Diệp còn muốn nói điều gì, Kỳ Bỉ Thiên đột nhiên nói:
- Tiểu Dương, không cần nhiều lời. Loại người này, tuy thực lực yếu, nhưng có thể đi tới bước này, cũng không phải người bình thường, ngươi không cần hao tổn tâm cơ.
Dương Diệp suy nghĩ một chút, sau đó khẽ gật đầu, sau một khắc, Kiếm Sát xuất hiện ở trong tay hắn.
Mà đúng lúc này, bà lão đột nhiên nói:
- Chúng ta có thể hợp tác!
- Hợp tác?
Dương Diệp nhìn về phía bà lão.
- Hợp tác thế nào?
Bà lão trầm giọng nói:
- Ta có thể đi Cổ Kiếm Tông của ngươi, nhưng có một kỳ hạn!
Kỳ hạn!
Dương Diệp suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.
- Có thể. Ngươi cảm thấy ở bao lâu phù hợp?
Bà lão nhìn thoáng qua Kỳ Bỉ Thiên cách đó không xa, sau đó nói:
- Mười năm?
Mười năm?
Dương Diệp trừng mắt nhìn, không nói gì.
Bà lão trầm giọng nói:
- Hai mươi năm, tối đa hai mươi năm!
- Thành giao!
Dương Diệp nói.
Bà lão do dự một chút, sau đó nói:
- Ta có thể rời đi không?
Dương Diệp suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Ngươi bây giờ lên đường đi Cổ Kiếm Tông của Vĩnh Hằng Quốc Độ, được không?
Bà lão nhìn thoáng qua Dương Diệp.
- Ngươi tin tưởng ta?
Dương Diệp nhìn về phía Kỳ Bỉ Thiên, Kỳ Bỉ Thiên nhếch miệng, nàng bấm tay điểm một cái, một tia lục quang bắn vào mi tâm bà lão.
Kỳ Bỉ Thiên nói: