Đánh một trận!
Ánh mắt mọi người đều nhìn về Kỳ
Bỉ Thiên!
Tiểu nữ hài này đã từng thiếu chút nữa hủy diệt thế giới Thủy Nguyên Địa lại xuất hiện!
Nàng lại tới!
Tất cả mọi người giống như gặp phải kẻ địch lớn!
Đương nhiên, bọn họ cũng đã chuẩn bị cho tình hình xấu nhất!
Kỳ Bỉ Thiên nhìn về phía Nhị Nha cùng Tiểu Bạch, khi thấy Nhị Nha, nàng mỉm cười và đi tới nói:
- Ta là Kỳ Bỉ Thiên, trước đây người đã từng giúp ta!Nhị Nha nhìn Kỳ Bỉ Thiên một hồi lâu, sau đó lắc đầu:
- Ta không quen biết ngươi, tuy nhiên, ngươi có thể giúp ta không?
Kỳ Bỉ Thiên klhẽ gật đầu:
- Đương nhiên! Dù sao, ngươi là người duy nhất đã từng dám giúp ta vào lúc đó!
Kỳ Bỉ Thiên nhìn về phía Tiểu Bạch:
- Cứu nàng!
Cứu Tiểu Bạch!
Đây là yêu cầu duy nhất của Nhị Nha!
Kỳ Bỉ Thiên quay đầu nhìn về phía Tiểu Bạch, khi thấy dáng kvẻ của Tiểu Bạch, Kỳ Bỉ Thiên ngây người, nhưng rất nhanh đã nở nụ cười!
Nàng cười!
Không có ai biết nàng cười như vậy là có ý gì!
Lúc này, nàng nhìn lướt qua phía chân trời xung quanh, nụ cười trên mặt nàng càng lúc càng rõ:
- Các ngươi biết không? Các ngươi đã chặt đứt con đường sống duy nhất của chính mình! Nếu nàng không có việc gì, các ngươi có lẽ còn có thể có đường sống, bởi vì vị kia có thể sẽ không nhìn ta làm loạn. Nhưng bây giờ, ta rất có trách nhiệm nói cho các ngươi biết, cho dù ta buông tha các ngươi, vị kia có lẽ cũng sẽ không bỏ qua các ngươi.
Trước mặt Kỳ Bỉ Thiên, Chủ nhân Thần Cư khẽ lắc đầu:
- Hoang Đế đã từng chém giết một vị Linh tổ, cũng không phải vẫn sống tốt đấy sao?
Kỳ Bỉ Thiên liếc nhìn bên phải, Hoang Đế chẳng biết đã xuất hiện ở đó từ lúc nào!
Kỳ Bỉ Thiên liếc nhìn Hoang Đế, Hoang Đế khẽ gật đầu, xem như chào hỏi!
Kỳ Bỉ Thiên thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn về phía Chủ nhân Thần Cư:
- Ngươi đấy, mệt cho ngươi còn là người cùng một thời đại với ta, ngay cả điểm ấy cũng nhìn không thấu.
Vừa dứt lời, tay trái nàng hơi nâng lên.
Xuy!
Những lực lượng thần bí trói buộc đám người Nhị Nha lập tức biến mất!
Tiểu Bạch lập tức bay đến trong lòng của Dương Diệp, nàng không khóc, nhưng vẫn ôm thật chặt Dương Diệp như vậy.
Vừa rồi, nàng thật sự rất sợ!
Dương Diệp khẽ xoa đầu của Tiểu Bạch, vẻ mặt rất bình tĩnh, nhưng sát niệm trong đầu lại vẫn tăng vọt giống như dòng nước lũ!
Kỳ Bỉ Thiên nhìn về phía Nhị Nha và Dương Diệp:
- Rời khỏi nơi này đi!
Dương Diệp lắc đầu.
Rời đi sao?
Không!
Hắn sẽ không rời đi!
Hắn còn có rất nhiều rất nhiều chuyện muốn làm!
Nhị Nha cũng lắc đầu, nàng nhìn lướt qua xung quanh:
- Ta cảm thấy bọn họ đều đáng chết!
Kỳ Bỉ Thiên lắc đầu:
- Ngươi không phải là ngươi trước đây, không có thể lực như vậy.
Nàng nhìn về phía Dương Diệp:
- Ngươi dẫn các nàng rời đi, không nên hành động theo cảm tính!
Dương Diệp lại lắc đầu!
Hành động theo cảm tính sao?
Lần này hắn thật sự phải hành động theo cảm tihs!
Hắn nhìn về phía Nhị Nha, Nhị Nha lắc đầu:
- Dương ca, ta không tiến vào trong.
Vừa dứt lời, Nhị Nha lắc người và xuất hiện ở trên cầu phía xa.
Nhị Nha cong khóe miệng có chút hung ác, không đúng, phải nói là cực kỳ hung ác, trong phút chốc, hai tay nàng chợt đánh về phía câu cầu dưới chân mình!
Phá hủy cầu!
Phía xa, ánh mắt Hoang Đế tập trung vào trên người Nhị Nha, lúc này, ở trên thân của Nhị Nha có một khí tức hung ác phát ra! Không đúng là một khí tức vừa hung ác lại vừa tà ác!
Rất nhiều người đều chú ý thấy!
Kỳ Bỉ Thiên liếc nhìn Nhị Nha:
- Phát ra thiên tính sao... Cũng tốt!
Nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía Dương Diệp:
- Ngươi xác định không đi à?
Dương Diệp gật đầu.
Kỳ Bỉ Thiên khẽ gật đầu:
- Vậy ngươi phải cố gắng bảo trọng đấy!
Vừa dứt lời, nàng nhìn về phía Chủ nhân Thần Cư cách đó không xa:
- Xem ra mục tiêu của các ngươi lần này không chỉ là hắn cùng vật nhỏ Linh tổ này, mà còn có ta, đúng không? Bây giờ ta tới rồi, các ngươi đến đây đi!
Sau lưng Thần Cư đã xuất hiện bốn khí tức cường đại!
Mỗi khí tức đều không kém hơn Chủ nhân Thần Cư!
Kỳ Bỉ Thiên nhìn mấy khí tức này và lắc đầu:
- Chỉ có một chút như vậy, sao đủ được chứ?
- Cộng thêm ta thì áo?
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên ở bên phải Kỳ Bỉ Thiên.
Rất nhanh, ở ánh mắt chăm chú của vô số người, một lão già mặc áo bào màu trắng xuất hiện ở trên Vô Biên Thủy!
Hắn lại đứng ở Vô Biên Thủy như vậy!
- Thủy Vô Biên!
Lúc này, Hoang Đế đột nhiên cười nói:
- Ngươi không ở trong Vô Biên Thủy của ngươi, chạy ra làm cái gì?