Dương Diệp đương nhiên sẽ không để cho Khiếu Lang này chết như vậy, khi cái cổ của Khiếu Lang sắp tiếp xúc đến Tử Linh Kiểm, tâm niệm của Dương Diệp thoáng động, Tử Linh Kiểm hóa thành một luồng ánh sáng màu tím bay đến trong tay hắn.
Tự sát không thành, thân hình của Khiếu Lang run lên và khôi phục lại bản thể, hắn nhìn Dương Diệp với hai mắt muôn phun lửa và hét giận dữ nói:
- Nhân loại, ngươi muốn sỉ nhục ta sao?
- SỈ nhục ngươi à?
Dương Diệp lắc đầu, sau đó hít một tiếng, nói:
- Khiếu Lang, lúc trước ngươi nói nhân loại ta nói không giữ lời, thích nói một đằng làm một nẻo, nhưng huyền thú của Đề quốc Huyện Thú ngươi làm sao không phải như vậy? Giữa ta và ngươi từng có giao hẹn, nêu ngươi thua thì phải làm tay chân của ta mười năm, bây giờ ngươi lại muốn đổi ý, ngươi thật sự làm cho ta khinh thường!
Dương Diệp nói xong thì ôm Tử Điêu và xoay người rời đi. Tử Điêu hình như có chút không cam lòng, nhưng vẫn tôn trọng lựa chọn của Dương Diệp mà không có gây sự!
Nhìn theo bóng lưng của Dương Diệp cùng Tử Điêu, biểu tình trên mặt Khiếu Lang biến đổi, một lát sau, hắn hít sâu một hơi, sau đó nói:
- Nhân loại, không nên dùng toại phép khích tướng thấp kém này với ta. Khiếu Lang ta thua, từ nay về sau, ta chính là tay chân của ngươi!
Dương Diệp nghe vậy thì khóe miệng hơi cong lên, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng, khi hắn xoay người nhìn Khiếu Lang, trên mặt đã tại khôi phục sự bình tĩnh, nói:
- Ngươi chắc chắn chứ?
- Đương nhiên!
Khiếu Lang hừ lạnh một tiếng, sau đó nói:
- Tuy nhiên ta có một điều kiện, đó chính là ở trong mười năm này, mỗi một năm ta có thể khiêu chiến ngươi một lần, nếu như ta thua, ta lại tiếp tục làm tay chân của ngươi, nếu như ta thắng, ta có thẻ rời đi, ngươi thấy thế nào?
Dương Diệp hơi trầm ngâm, sau đó khẽ gật đầu, nói:
- Có thể!
Đối với Dương Diệp, có một cường giả không ngừng ở bên cạnh thúc giục hắn là một chuyện tốt, có áp lực mới có động lực!
- Ta làm sao có khả năng tin tưởng ngươi được!
Dương Diệp nhìn về phía Khiếu Lang, trầm giọng nói. Hắn nhất định phải thu đối phương vào vòng xoáy đan điền, nhưng đối với con huyền thú Vương cấp thực lực cường đại này, hắn nhất định sẽ không yên lòng, hắn cũng không dám tiết lộ chuyện vòng xoáy đan điền ra ngoài, nếu không Nam Vực này sợ rằng sẽ không còn chỗ cho Dương Diệp hắn dung thân nữa!
Khiếu Lang nhíu mày, nói:
- Nhân loại, Khiếu Lang ta nói giữ lời, ta đã nói với ngươi mười năm thì sẽ ở cùng ngươi mười năm!
Dương Diệp khẽ lắc đầu và nhìn về phía Tử Điêu, hi vọng Tử Điêu có biện pháp gì đó.
Tử Điêu hiểu ý, hai mắt chớp chớp và im tặng một fát rồi đột nhiên ánh mắt sáng lên, thân hình lóe lên và đi tới giữa Khiếu Lang cùng Dương Diệp, sau đó móng nhỏ nhẹ nhàng vung lên về phía Khiếu Lang, trong nháy mắt từng ánh sáng màu tím rạch ra một tơ máu ở chỗ mi tâm của Khiếu Lang, tiếp theo, nó lại vung tay về phía mi tâm của Dương Diệp, mi tâm của Dương Diệp cũng xuất hiện một tơ máu.
Ở trong ánh mắt không hiểu của Dương Diệp cùng Khiếu Lang, Tử Điêu lại vung móng nhỏ lên, sau đó nơi mi tâm của hai người đột nhiên bay ra một giọt máu tươi, ở dưới ánh sáng màu tím vây quanh, hai giọt máu tươi chậm rãi dung hợp, nơi mi tâm của Khiêu Lang đột nhiên chậm rãi ngưng kết một ân ký kỳ tạ.
Mà vào lúc này, Khiếu Lang đột nhiên cực kỳ hoảng sợ, nhìn Tử Điêu khủng hỏng nói:
-Khế ước linh hồn, tại tà khế ước linh hồn, khế ước tình hồn đã thất truyền tới vạn năm, ngươi rốt cuộc là huyền thú gì mà tại có thê hiệu được bí pháp thượng cổ này...
Tử Điêu không để ý tới Khiếu Lang, móng nhỏ lại vung lên, sau đó giọt máu trong ánh sáng tím này lập tức bay vào chỗ mi tâm của Dương Diệp, cùng lúc đó, Dương Diệp có một cảm giác kỳ dị, hắn xác thực không biết nên nói như thế nào về cảm giác kỳ dị này, dù sao giữa hắn cùng với Khiếu Lang này có liên hệ gì đó, không, phải nói là hình như có thể cảm ứng được tất cả mọi thứ của Khiếu Lang!
Tử Điêu vỗ nhẹ vào móng nhỏ, sau đó thân hình lóe lên, trực tiếp rơi xuống trên vai của Dương Diệp.
- Vật nhỏ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?
Dương Diệp nhìn Tử Điêu trên vai, nhíu mày hỏi.
- Là khế ước linh hồn!
Người trả lời là Khiếu Lang, chỉ thấy Khiếu Lang giống như mắt hồn nhìn Tử Điêu, lầm bẩm nói:
- Ở vạn năm trước, nhân loại chế tạo ra bí pháp có thể ký kết hiệp ước không bình đẳng cùng tộc huyền thú ta, sau đó nô dịch tộc huyền thú. Năm đó, tộc huyền thú ta từng một lần thiếu chút nữa diệt tộc vì khế ước này. Cuối cùng Đề quốc Huyền Thú ta xuất hiện một vị thiên tài tuyệt thế, ở dưới sự dẫn dắt của hắn, Đề quốc Huyền Thú ta cùng nhân loại phát sinh đại chiến kéo dài đến hơn một ngàn năm, cuối cùng, nhân loại các ngươi không thể không thỏa hiệp, hủy bỏ tắt cả loại bí pháp khống chế huyền thú này, nhờ vậy sau này, ở Nam Vực cũng không có ai biết loại bí pháp này, ta không nghĩ tới nó lại có thể biết được!
Khiếu Lang nói đến đây, sắc mặt đột nhiên dữ tợn và nhìn Tử Điêu gầm hét lên:
- Nếu ngươi là tộc huyền thú ta, vì sao phải giúp đỡ nhân loại sử dụng loại bí pháp này đi đối phó với tộc huyền thú ta? Ngươi chẳng lẽ không biết, nếu như loại bí pháp này lộ ra ngoài sẽ tạo thành uy hiếp lớn thế nào đối với tộc huyền thú ta sao? Vì sao? Vì sao ngươi phải làm như thế?
Tử Điêu chớp chớp mắt và không trả lời Khiếu Lang, chẳng qua là vung móng nhỏ lên, sau đó Khiếu Lang trực tiếp bị đưa vào bên trong vòng xoáy đan điên của Dương Diệp.
Sau khi tiến vào bên trong vòng xoáy đan điền của Dương Diệp, Khiếu Lang không hiểu nhìn tất cả mọi thứ ở đây, khi thấy bảy con huyền thú Vương cấp, sắc mặt Khiếu Lang nhát thời biến đổi, rất nhanh, ánh mắt hắn rời khỏi trên thân của bảy con huyền thú Vương cáp, bởi vì hắn phát hiện ra hồ huyền khí màu vàng bên trong vòng xoáy đan điền, khi thấy hồ huyền khí màu vàng, hai mắt của Khiếu Lang đột nhiên sáng tên, sau đó theo bản năng nhào về phía hồ huyền khí!
Nhưng ngay vào lúc này, Tử Điêu đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn, cùng lúc đó, bảy con huyền thú Vương cấp bên cạnh này cũng đi tới bên cạnh Tử Điêu, sau đó bao vây Khiếu Lang vào giữa. Nói đùa, bọn họ ở bên trong này lâu như vậy cũng không có cơ hội tiếp xúc tới những huyền khí màu vàng, người trước mắt này mới tới dựa vào cái gì tại muốn đi tới chiếm lấy hồ huyền khí màu vàng này chứ?
Lúc này Khiếu Lang cũng bình tĩnh lại, hắn hình như đã quên mắt chuyện khế ước linh hồn túc trước, hắn nhìn Tử Điêu, cổ họng nuốt nước bọt, sau đó có chút lấy lòng nói:
- Đề cho ta tiền vào trong, ta cảm giác chỉ cần ta tiền vào trong, ta lại có thể tiến vào Linh cấp ở trong khoảng thời gian ngắn!
Tử Điêu lắc cái đầu nhỏ, hai mắt không thiện cảm nhìn chằm chằm vào Khiếu Lang, trên móng nhỏ còn có gợn sóng tử quang thoáng hiện.
- Van ngươi, để cho ta tiến vào trong đi, ta chỉ ở trong đó một thời gian ngắn...
Tử Điêu vẫn fắc đầu, nói đùa sao, cái hồ huyền khí kia tà của nó, bát kỳ kẻ nào cũng không thể tới gần!
Khiếu Lang có chút sốt ruột, nếu như là huyền thú Vương cấp khác ngăn cản hắn, hắn nhát định sẽ một quyền lại đánh qua, nhưng hắn không dám làm vậy với tiểu gia hỏa trước mắt này! Hắn không ngu ngốc, hắn đương nhiên biết địa vị của tiểu gia hỏa này ở trong lòng nhân loại được gọi là Dương Diệp kia, còn có địa vị của nó ở trong lòng những huyền thú Vương cấp này, nếu như hắn dám ra tay với nó thì kết quả nhất định là hắn bị đánh thành thịt nát!
- Ta thật sự...
Khiếu Lang còn muốn nói điều gì, nhưng lúc này có một tuồng ánh sáng màu tím đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn, sau đó bảy con huyền thú Vương cắp bên cạnh này tức giận gào một tiếng và nhào về phía hắn!
Rất nhanh, bên trong vòng xoáy đan điền của Dương Diệp truyền ra từng tiếng kêu rên.
Thực lực của Khiếu Lang đặc biệt mạnh mẽ, nếu một đấu một thì trong bảy con huyền thú Vương cấp không có một con nào là đối thủ của hắn, nhưng nếu như bảy con cùng tiến lên, cho dù tà Dương Diệp cũng chỉ có khả năng bỏ chạy, hơn nữa bên cạnh còn có Tử Điêu đang trợ giúp...
Sau một khắc đồng hồ, Khiếu Lang xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, lúc này Khiếu Lang có một chút chật vật, trên mặt từng mảng xanh và tím, y phục trên người cũng rách nát.
Nhìn Dương Diệp, khóe miệng Khiếu Lang co rút, sau đó nói:
- Nhân loại, ta không biết không gian kia của ngươi rốt cuộc fà cái gì, cũng không muốn biết, ta chỉ muốn biết ta làm ngươi tay chân, có thể mượn nó tới giúp đỡ ta nâng cao thực lực hay không?
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Đầu tiên, ngươi làm ta tay chân tà bởi vì giữa ta và ngươi đã đánh cược, cho nên cho dù không có bát kỳ thù lao nào, ngươi cũng phải làm tay chân của ta, không phải sao? Còn nữa, cái vật kia là của vật nhỏ, ngươi muốn mượn thì có thẻ, chỉ cần nó đồng ý, ta hoàn toàn không ý kiến!
Thật ra Dương Diệp đã sớm muốn để cho những huyền thú mượn hồ huyền khí màu vàng để nâng cao thực lực, nhưng cuối cùng hắn vẫn bỏ qua. Vì sao? Bởi vì lúc này thực lực của hắn còn quá yếu, mà một khi những huyền thú Vương cấp này thăng cấp thành Linh cắp, vậy bọn chúng sẽ biến thành một đám Linh cấp, đến lúc đó, chỉ sợ hắn cùng với vật nhỏ cũng không thẻ khống chế được bọn họ.
Cho nên, không phải hắn không cho những huyền thú thăng cấp, mà là không thể, cho dù muốn làm cho đối phương thăng cấp, cũng phải chờ giữa hắn cùng với vật nhỏ có một người đạt được Linh cấp đã ! Mà vật nhỏ hình như cũng hiểu rõ đạo lý này, cho nên cho tới nay nó đều chiếm hồ huyền khí màu vàng, không cho những huyền thú tiến vào trong đó!