Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử vong!

Trong Vô Biên Thủy, hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, giờ khắc này, hắn cảm nhận được khí tức tử vong!

Khí tức tử vong chân chính!

Loại khí tức tử vong này hắn cực kỳ lâu không có cảm nhận được!

Tất cả đều là vô ích!

Hết thảy đều là hư vô!

Mà giờ khắc này, hắn nghĩ tới Tô Thanh Thi, nghĩ tới Nhị Nha, nghĩ tới Tiểu Bạch, nghĩ tới Tuyết Nhi, nghĩ tới Trang Vị Nhiên, nghĩ tới Bạch Chi Tiên

Từng màn từng màn, hắn nghĩ tới rất nhiều rất nhiều.Thời gian dần trôi qua, hắn phát hiện mình không muốn chết!

Phải nói, Dương Diệp hắn cũng sợ chết!

Hắn sợ sau khi mình chết, đám người Tô Thanh Thi llàm sao bây giờ? Cổ Kiếm Tông làm sao bây giờ? Tiểu Bạch Nhị Nha nên làm cái gì bây giờ? Đặc biệt là Tiểu Bạch, nàng sẽ rất đau lòng a? Mà nếu mình chết rồi, ai chiếcu cố Tiểu Bạch? Ai tới chiếu cố đám người Tô Thanh Thi?

Ai chiếu cố hắn cũng lo lắng!

- Không! Không!

Tԉong đầu Dương Diệp, một ý niệm cầu skinh cường đại lặng yên xuất hiện.

- Ta không thể chết được!

Dương Diệp điên cuồng giãy giụa, kiếm ý của hắn, Kiếm Vực của hắn, giờ khắc này hắn có thể nghĩ tới hết thảy đều dùng. Nhưng bất kể là Kiếm Vực hay kiếm ý, hay cái gì khác, ở thời khắc này đều không có hiệu quả!

Không có hiệu quả!

Dương Diệp tuyệt vọng!

Chân chính tuyệt vọng!

Để cho hắn tuyệt vọng không phải Vô Biên Thủy, mà là Kỳ Bỉ Thiên trong Hồng Mông Tháp, bởi vì hắn cảm nhận được sát ý của Kỳ Bỉ Thiên!

Là Kỳ Bỉ Thiên muốn giết hắn!

Hắn không có đường sống rồi!

Đáng chết!

Tԉiệt để tuyệt vọng!

Dương Diệp bắt đầu buông tha cho vùng vẫy, bởi vì tất cả đều là vô ích.

Tԉong Hồng Mông Tháp, Kỳ Bỉ Thiên lạnh lùng nhìn Dương Diệp.

Mà ở trong Vô Biên Thủy, Dương Diệp đã sắp không chống đỡ nổi.

Bây giờ Dương Diệp đã bị chèn ép đến lúc nào cũng có thể nổ tung!

Tԉong Hồng Mông Tháp, Kỳ Bỉ Thiên thấp giọng thở dài, tay phải nàng nhẹ nhàng vung lên.

Ầm!

Bên ngoài Hồng Mông Tháp, Vô Biên Thủy ở bốn phía Dương Diệp lui ra, rất nhanh, chung quanh Dương Diệp tạo thành một không gian riêng biệt!

Giờ khắc này, Dương Diệp như nhặt được tân sinh!

Dương Diệp quay về trên cầu, sau đó tiến vào Hồng Mông Tháp.

Hắn đứng ở trước mặt Kỳ Bỉ Thiên.

- Vì cái gì?

Dương Diệp hỏi.

Kỷ Bỉ Thiên nhún vai, không có giải thích, cũng không nói gì

Dương Diệp trầm giọng nói:

- Ngươi muốn giết ta!

Vừa rồi sau khi nhảy xuống, hắn mới phát hiện, căn bản không có cách tu luyện, bởi vì những nước kia để cho hắn nhúc nhích cũng không nhúc nhích được, dưới tình huống đó, tu luyện thế nào?

Hơn nữa mới vừa rồi, hắn quả thật cảm nhận được tử vong! Không chỉ như thế, hắn còn cảm nhận được sát ý của Kỳ Bỉ Thiên!

Kỳ Bỉ Thiên nói:

- Ta muốn giết ngươi, không cần phải phiền toái như vậy.

- Vậy thì vì cái gì?

Dương Diệp rất không minh bạch.

Kỳ Bỉ Thiên cười nói:

- Nói thật, ở ngay từ đầu, ta xác thực muốn giết ngươi, lần thứ nhất ngươi đến vực sâu, bởi vì khi đó ta cảm nhận được khí tức của Nhị Nha. Bất quá lần kia cho một người mặt mũi, ta không ra tay. Lần thứ hai nhìn thấy ngươi, ta lại thay đổi chủ ý.

Vừa nói, nàng chỉ chỉ lồng ngực của Dương Diệp.

- Ta rất muốn biết, tại sao Nhị Nha lại đi theo ngươi, ân, ta phát hiện, ngươi làm người xác thực không tệ lắm. Còn vừa rồi, ta muốn giết ngươi, là muốn để cho ngươi cảm thụ khí tức tử vong, biết cái gì gọi là khí tức tử vong không? Không, ngươi không hiểu. Kể cả lúc trước đại chiến ở Cổ Kiếm Tông, ngươi cũng không có cảm nhận được, bởi vì ngươi không có sợ hãi!

- Không có sợ hãi?

Dương Diệp trầm giọng nói:

- Ngươi có ý tứ gì?

Kỳ Bỉ Thiên khẽ cười nói:

- Có ý tứ gì? Tiểu Dương, bây giờ ngươi bắt đầu lừa mình dối người sao?

Dương Diệp trầm mặc.

Kỳ Bỉ Thiên nói:

- Sau lưng ngươi, có một cường giả thần bí, chính là tiểu nữ hài cùng ta không lớn hơn bao nhiêu kia! Kỳ thật ngươi đã sớm cảm nhận được sự tồn tại của nàng. Bởi vì sự hiện hữu của nàng, cho nên ngươi cảm thấy Cổ Kiếm Tông là có thể chịu nổi, ngươi cảm thấy ngươi sẽ không chết, bởi vì nàng đang giúp ngươi, giúp đỡ ngươi đối kháng cường giả mạnh nhất. Cho nên ngươi không sợ hãi. Còn nữa, ngươi cảm thấy ta ở trong tháp của ngươi, ngươi cảm thấy ta ở thời điểm mấu chốt sẽ ra tay, cho nên ngươi càng không sợ hãi!

Nói đến đây, nàng cười cười, tiếp tục nói:

- Lúc trước, ngươi đối mặt lão phụ kia, như trước có thể trấn định như vậy, nguyên nhân chân chính là bởi vì ngươi không sợ hãi, ngươi đứng ở chỗ này, ở địa phương thần bí này, ngươi nhìn như thấp thỏm lo lắng, kỳ thật ngươi không có sợ hãi, bởi vì có ta ở đây.

Dương Diệp trầm mặc như trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK