Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biến cố đột nhiên của Ẩn Kiếm khiến cho Phượng Vũ kinh hãi thất sắc, không kịp nghĩ nhiều, thân thể giống như bị bẻ gẫy ngửa ra sau, tránh được công kích của Ẩn Kiếm, nhưng mà đúng lúc này, quyền đầu của Dương Diệp cũng đã tiếp xúc thân mật với bụng của nàng ta rồi.

- Rầm!

Phượng Vũ như ăn một đòn nặng của chùy sắt, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra, thân thể bay ngược mà ra. Tuy biết lực lượng của Dương Diệp rất khủng bố, nhưng khi tự thể nghiệm, nàng ta mới phát hiện, nàng ta vẫn xem thường lực lượng nhục thân của Dương Diệp, phải biết rằng, một quyền này chỉ là một quyền đơn thuần chứ không phải là Huyền kỹ gì cả.

Dương Diệp không cho Phượng Vũ cơ hội hồi sức, một khắc Phượng Vũ bay ra, chân phải của hắn đột nhiên giậm mạnh xuống đất, mượn dùng lực đạo mặt đất truyền đến, thân thể bắn về phía Phượng Vũ, cùng lúc đó, thanh Ẩn Kiếm vô hình cũng dưới sự khống chế của hắn bắn nhanh tới Phượng Vũ vẫn còn chưa rơi xuống đất.

Khi còn cách Phượng Vũ hai trượng, tay phải Dương Diệp vung lên, hai quái vật lớn xuất hiện hai bên trái phải Phượng Vũ, hai quái vật lớn này tất nhiên chính là Tiểu Hắc và Tiểu Ngân. Ban đầu không triệu hồi ra hai vị này là vì không muốn để Phượng Vũ kiêng kị rồi chạy trốn, dù sao một cường giả Linh Giả cảnh nếu chỉ muốn chạy trốn, vậy thì hắn hiện tại căn bản là không thể cản được, cho dù Linh Giả cảnh này đã bị trọng thương!

Tiểu Hắc Tiểu Ngân hạ xuống đất, toàn bộ mặt đất lập tức chấn động, hai đại gia hỏa ngửa đầu hét lên một tiếng giận dữ, sau đó thì tung người nhảy lên, đồng loạt xông về phía Phượng Vũ.

Lang Phượng Vũ nhìn thấy hai U Minh lang, hai mắt nàng ta trợn lên, trong lòng dũng động như như thủy triều, không ngờ là Huyền thú Vương cấp! Một thiếu niên Tiên Thiên cảnh không chỉ lĩnh ngộ được kiếm ý trong truyền thuyết, còn có lực lượng nhục thân ngang với Huyền thú Vương cấp, lại còn có thể khống chế Huyền thú Vương cấp, thế đạo này rốt cuộc là sao vậy?

Rất nhanh, nàng ta không có thời gian để suy nghĩ những điều này, bởi vì hai Huyền thú Vương cấp và công kích của Dương Diệp đã đi tới trước mặt nàng ta.

Trốn à? Nếu nàng ta ở vào lúc bình thường thì có thể. Nhưng hiện tại, đầu tiên là bị một đạo thuật phù đánh trúng, sau đó thì lại trúng một quyền của Dương Diệp, hiện tại trong ngoài cơ thể của nàng ta đều bị thương nặng, nàng ta căn bản không trốn được. Hơn nữa nàng ta nếu trốn, Dương Diệp nhất định sẽ giống như giòi trong mu bàn chân đuổi theo, nếu như vậy, tình cảnh của nàng ta chỉ tổ càng lúc càng thảm!

Nếu trốn không được vậy thì chỉ có cố mà chống đỡ thôi!

Nghĩ vậy, trong mắt Phượng Vũ hiện lên một tia kiên quyết, không do dự nữa, trong cơ thể huyền khí dũng động điên cuồng, hai tay kết ra một thủ ấn kỳ dị ở trước ngực. Trong nháy mắt, thân thể Phượng Vũ giống như một cơn lốc xoáy, tất cả năng lượng trong thiên địa điên cuồng ùa về phía Phượng Vũ, tay phải Phượng Vũ có một tầng cây mây như màu lửa quấn quanh, sắc mặt dữ tợn nhìn Dương Diệp, Phượng Vũ gằn lên:

- Tiểu tạp chủng, chịu chết đi!

Dứt lời, Phượng Vũ dùng cánh tay phải được hoa màu lửa đỏ quấn quanh đột nhiên đập mạnh xuống đất!

- Ầm.

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, Một cỗ sóng khí khủng bố đột nhiên từ vị trí Phượng Vũ đang đứng lan ra, hai U Minh Lang Vương cách Phượng Vũ gần nhất này cỗ sóng khí này đánh cho bay ngược lại.

Vẫn chưa kết thúc!

Trong nháy mắt sóng khí lan ra, một cây mây màu đỏ từ dưới tự nhanh chóng sinh trưởng, sau đó thì bao vây lấy thân thể của Phượng Vũ. Sau đó, vô số hoa năng lượng màu đỏ bắn về phía Dương Diệp.

Những đóa hoa năng lượng màu lửa đỏ này cực kỳ khủng bố, đi qua đâu là không khí giống như cũng bị nghiền nát, những tiếng khí nổ khiến người ta da đầu tê dại không ngừng vang lên.

Huyền kỹ Phượng Vũ thi triển Huyền kỹ, Dương Diệp liền thầm nghĩ không ổn rồi. Quả nhiên, nếu không phải có hai U Minh lang thay hắn chặn cỗ sóng khí đó, chỉ sợ hắn hiện tại đã trọng thương. Nhưng mà chuyện còn chưa xong, nơi sóng khí đi qua không ngờ lại có nhiều đóa hoa khủng bố quỷ dị như vậy bắn về phía hắn. Dương Diệp kinh hãi vô cùng.

Tuy kinh hãi, nhưng lại vẫn hưng phấn và vui mừng, đó là vì sao? Đó là vì Phượng Vũ không để ý tới thương thế trong cơ thể mà mạnh mẽ thi triển Huyền kỹ. Nói cách khác, Phượng Vũ đã đến mức sơn cùng thủy tận, cho nên mới liều lĩnh muốn một kích giết hắn. Nếu hắn đứng vững trước đợt công kích này, vậy thì hắn chính là người thắng cuối cùng!

Có điều Huyền kỹ cường giả Linh Giả cảnh thi triển đâu có dễ ngăn cản như vậy? Phòng ngự nhục thân của hai U Minh Lang Vương trong nháy mắt bị đánh bay, khủng bố thế nào thì chắc đã biết được!

Nhưng mà hiện tại Dương Diệp cho dù là không muốn cản cũng không được, những đóa hoa vừa nhiều lại vừa nhanh, hắn căn bản không thể tránh né, cũng giống như Phượng Vũ, hắn chỉ có thể cố gắng chống đỡ!

Hít sâu một hơi, ngay khi Dương Diệp chuẩn bị dùng nhục thân để chống lại những đóa hoa khủng bố này thì Tử Điêu đột nhiên xuất hiện trước mặt Dương Diệp. Tử Điêu chớp chớp mắt, sau đó móng vuốt nhỏ vung lên, một lồng ánh sáng màu tím chùm lấy Dương Diệp, làm như vẫn cảm thấy không đủ, móng vuốt nhỏ lại vung lên, lại một tầng hào quang bao trùm lên ngoài lồng hào quang màu tím trước đó.

- Ầm!

Một đóa hoa màu lửa đỏ đánh lên lồng ánh sáng tím của Tử Điêu, một tiếng năng lượng nổ vang lên, sau đó những đáo hoa và ánh sáng tím trong nháy mắt tiêu tán trong không trung, nhưng mà phía sau vẫn còn vố số đóa hoa nữa.

Tiểu gia hỏa chớp chớp mắt, sau đó móng vuốt nhỏ vung lên thật nhanh, trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi, trên người Dương Diệp liền xuất hiện ít nhất hơn hai mươi lồng ánh sáng màu tím, hơn nữa những lồng ánh sáng này vẫn đang không ngừng gia tăng.

Mỗi đóa hoa đều đánh tan một luồng ánh sáng tím, cũng may tốc độ của tiểu gia hỏa cũng rất nhanh, từng lồng ánh sáng màu tím không ngừng xuất hiện trên người Dương Diệp.

Nhìn thấy một màn này, Dương Diệp mừng lắm, hắn không ngờ ánh sáng tím của tiểu gia hỏa cường hãn tới như vậy, ngay cả Huyền kỹ mà cường giả Linh Giả cảnh thi triển cũng có thể ngăn cản được. Nhưng rất nhanh, nụ cười trên mặt Dương Diệp đã biến mất, sau đó thì nhíu mày. Bởi vì hắn phát hiện trạng thái hiện tại của Tử Điêu rất không tốt.

Có lẽ là vì thi triển ánh sáng tím quá độ, bên trong hai mắt Tử Điêu không ngờ phủ đầy tơ máu, không chỉ như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn màu tím cũng xuất hiện vẻ tái nhợt rõ ràng.

Thấy một màn này, Dương Diệp trong lòng cả kinh, sau đó vội vàng ôm tiểu gia hỏa vẫn đang vung vẩy móng vuốt liên tục vào lòng, nói:

- Đừng làm nữa, vào bên trong đi.

Ngữ khí như chém đinh chặt sắt.

Tử Điêu nhìn Dương Diệp, sau đó lại nhìn nhìn ánh sáng tím sắp nổ tung, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.

- Đừng lo, ngươi quên nhục thân của ta còn mạnh hơn cả Tiểu Hắc và Tiểu Ngân à, những đóa hoa này không làm thương tổn tới ta được đâu! Mau vào đi, bằng không ta sẽ tức giận đó!

Dương Diệp ôn nhu nói.

Tử Điêu chớp chớp mắt, sau đó gật gật đầu, lại dùng đầu cọ vào hai má Dương Diệp rồi mới hóa thành một luồng ánh sáng tím chui vào trong cơ thể Dương Diệp.

- Ầm!

Tử Điêu vừa mới tiến vào trong không gian của tiểu tuyền qua thì một luồng ánh sáng tím cuối cùng trên người Dương Diệp vừa hay bị một đóa hoa làm nổ, sau đó thì một đóa hoa màu lửa đỏ to bằng đầu người tới trước mặt Dương Diệp, Dương Diệp không thể tránh né, đóa hoa này đã tiếp xúc thân mật với phận ngực của Dương Diệp.

- Bốp!

Thân thể Dương Diệp bay ngược ra sau, trên không trung, sắc mặt đang tái nhợt của Dương Diệp biến thành vô cùng ngưng trọng, chỉ một kích này thôi là hắn biết rằng, với nhục thân của hắn hiện tại không thể chịu được thêm nhiều, bằng không thì hắn chắc chắn sẽ chết. Bởi vì chỉ với một kích này hắn dã cảm thấy ngực như phủ đầy vết nứt, nếu thêm mấy đóa nữa thì ngực hắn chắc sẽ nổ tung mất!

Dương Diệp không dám cố đỡ những đóa hoa khủng bố này, cổ tay khẽ động, hộp kiếm mà Bảo Nhi tặng xuất hiện trên tay hắn, huyền khí ùa vào trong hộp kiếm, chớp mắt, ba mươi sáu thanh huyền kiếm từ trong hộp kiếm bắn ra.

Ba mươi sáu thanh huyền kiếm không công kích Phượng Vũ, mà là dưới sự khống chế của Dương Diệp, hợp thành một vòng tròn xoay tít trước mặt hắn.

- Ầm!

Vô số đóa hoa khủng bố đánh lên thân kiếm của ba mươi sáu thanh huyền kiếm, từng tiếng nổ khủng bố vang lên. Vô số đóa hoa không ngừng tiêu tán, mà ba mươi sáu thanh huyền kiếm của Dương Diệp thì đang từ từ vỡ vụn!

Phượng Vũ được cây mây bao phủ lúc này sắc mặt cực kỳ tái nhợt, một dòng máu đỏ ở khóe miệng lộ ra rất rõ. Huyền kỹ huyền giai thượng phẩm này nếu là bình thường thi triển, nàng ta tuyệt đối sẽ không như vậy, nhưng nàng ta thi triển dưới tình huống trọng thương, không nghi ngờ gì nữa sẽ khiến nàng ta đã thương càng thêm thương. Có điều cũng may có thể giải quyết được tên tiểu tạp toái kia rồi!

Hiện tại nàng ta đã minh bạch một đạo lý, vĩnh viễn đừng xem thường đối thủ của mình, cho dù đối phương thật sự chỉ là một con kiến. Nếu ngay từ đầu nàng ta đã động thủ, không nói những lời thừa thãi thì Dương Diệp căn bản không có một chút cơ hội nào, cho dù có thuật phù khủng bố đó thì cũng không có cơ hội, mà chính vì nàng ta lơ là cho nên mới tạo thành tình cảnh hiện tại của nàng ta!

Có điều cũng may, hiện tại tất cả đều đã kết thúc. Tiểu tạp toái ở ngoài kia chắc đã bị phân thây rồi! Phượng Vũ là đang nghĩ như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK