Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi Dương Diệp muốn thú tính quá độ, Tần Tịch Nguyệt đột nhiên đẩy hắn ra, lúc này trong mắt Tần Tịch Nguyệt chứa ý xuân, nhưng nàng lại có vài phần thanh tỉnh, nói:

- Không chiếm được vĩnh viễn sẽ gây rối, tỷ tỷ không dễ dàng giao thân thể cho ngươi!

Lúc này Dương Diệp cũng tỉnh táo một chút, nghe được Tần Tịch Nguyệt nói thế, lập tức cười khổ, áp chế kiều diễm trong lòng, nói:

- Ngươi có ý gì…

- Ngươi rất khó chịu?

Tần Tịch Nguyệt liếc mắt nhìn hạ thân của Dương Diệp.

- Ngươi nói xem. . . .

Dương Diệp hơi tức giận nói.

- Ai bảo ngươi có ý nghĩ kỳ quái, đáng đời ngươi khó chịu!

Tần Tịch Nguyệt trắng Dương Diệp một chút.

- Là ngươi mê hoặc ta, được không?

- Nếu như ngươi không có ý nghĩ kỳ quái với ta, ta có thể mê hoặc được ngươi sao…

Dương Diệp: . . .

- Nói chuyện chính sự đi!

Dương Diệp thực sự không muốn đàm luận vấn đề này với Tần Tịch Nguyệt.

- Muốn ta giải quyết giúp ngươi không?

Ngón tay ngọc của Tần Tịch Nguyệt chỉ chỉ hạ thân Dương Diệp.

Nghe vậy, trái tim Dương Diệp đang bình ổn lại đập mạnh vài cái, ngay khi hắn chuẩn bị nói muốn, Tần Tịch Nguyệt lại nói:

- Đùa giỡn, chúng ta nói chuyện chính sự đi!

Vẻ mặt Dương Diệp cứng đờ, tàn nhẫn lườm nữ tử trước mặt một chút, nếu như nói Bảo Nhi là một tiểu ma nữ, nữ nhân trước mặt hắn hiện tại chính là đại ma nữ, hơn nữa là đại ma nữ chuyên đùa giỡn nam nhân.

- Ngày hôm nay ngươi đắc tội Nhị ca của ta, thật sao?

Quả nhiên Tần Tịch Nguyệt bắt đầu nói chuyện chính sự.

Nghe vậy, Dương Diệp nghiêm túc, gật gật đầu, nói:

- Nhị hoàng tử chính là hoàng tử dòng mẫu thân của ngươi uy hiếp ngươi?

Tần Tịch Nguyệt gật gật đầu, nói:

- Hắn là người lòng dạ hẹp hòi, ngươi ngày hôm nay tát vào mặt hắn trước mặt nhiều người, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi. Đương nhiên, hắn không thể công khai ra tay với ngươi, dù sao sư phụ của ngươi chính là Lâm Sơn, hắn hiện tại chỉ là một hoàng tử, mà không phải chủ nhân Đại Tần đế quốc.

- Hắn sẽ bày âm mưu?

Dương Diệp hỏi.

Tần Tịch Nguyệt gật đầu, nói:

- Ta nghĩ, hắn sẽ ra tay với ngươi trên Thanh Vân Bảng, nếu ngươi chết trên Thanh Vân Bảng, cho dù sư phụ ngươi là Lâm Sơn cũng chỉ có thể nuốt hận vào bụng!

Nói đến đây, Tần Tịch Nguyệt dừng một chút, sau đó nhoẻn miệng cười nói:

- Nếu như ra tay với ngươi trên Thanh Vân Bảng, ngươi hoàn toàn không cần lo lắng sợ sệt!

- Tại sao?

Dương Diệp không rõ.

- Ngu ngốc!

Tần Tịch Nguyệt lườm Dương Diệp một chút, nói:

- Ngươi biết Thanh Vân Bảng tỷ thí làm sao không?

- Không biết!

Dương Diệp thành thật lắc lắc đầu, tuy rằng hắn tới tham gia Thanh Vân Bảng, trước đây cũng đã từng nghe nói, thế nhưng những thiên tài trên Thanh Vân Bảng đấu pháp thế nào, hắn thật sự không biết.

- Thiên tài tới tham gia Thanh Vân Bảng nhiều vô số kể, muốn tuyển ba mươi thiên tài trong vô số thiên tài như thế, nếu như không trải qua một hồi tỷ thí, như vậy sẽ đánh tới sang năm hay sao?

Tần Tịch Nguyệt chậm rãi nói:

- Thanh Vân Bảng chia làm hai cuộc tỷ thí, trận đầu là sóng lớn đãi cát, nói đơn giản một chút chính là đào thải những người thực lực không đủ!

Dương Diệp nhìn Tần Tịch Nguyệt, ra hiệu nàng tiếp tục nói.

- Thanh Vân Bảng không chỉ có huyền giả chúng ta tham gia, Huyền thú cũng sẽ tham gia. Năm ngàn dặm phía nam Thập Vạn Đại Sơn còn có một sơn mạch, sơn mạch này tên là Thanh Vân sơn mạch, liên miên mấy ngàn dặm, trong dãy núi này có Kiếm Xỉ Hổ bộ tộc cực kỳ hung ác trong Thập Vạn Đại Sơn. Trận đầu của Thanh Vân Bảng, người của sáu thế lực lớn sẽ truyền tống tất cả huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng vào trong sơn mạch này, chỉ có thoát khỏi sơn mạch này trong thời gian nhất định mới có thể tiếp tục tham gia trận tỷ thí. thứ hai.

Tần Tịch Nguyệt chậm rãi nói.

- Ở Thập Vạn Đại Sơn?

Ánh mắt Dương Diệp sáng lên, nếu như ở chỗ khác, có lẽ sẽ hơi khó, thế nhưng ở Thập Vạn Đại Sơn, có Tiểu gia hỏa ở đó, có con Huyền thú nào trong Thập Vạn Đại Sơn dám ăn gan hùm mật gấu đến gây sự với hắn? Chẳng phải hắn có thể thuận lợi vượt qua hay sao?

Tần Tịch Nguyệt nhìn Dương Diệp một chút, nói:

- Ngươi chớ khinh thường, trong Kiếm Xỉ Hổ không phải mặt hàng đơn giản, những Kiếm Xỉ Hổ kia ít nhất cũng là Vương giai. Ngoại trừ Kiếm Xỉ Hổ ra, Huyền thú đế quốc còn đưa những Huyền thú tinh anh khác tiến vào Thanh Vân sơn mạch. Đương nhiên, Huyền thú Vương giai không thể uy hiếp tới ngươi, thế nhưng uy hiếp lớn nhất trong Thanh Vân sơn mạch không phải Huyền thú, mà là nhân loại!

- Nhân loại?

Dương Diệp cau mày, nói:

- Nói thế nào?

- Người tiến vào Thanh Vân sơn mạch không phải chỉ muốn rời khỏi Thanh Vân sơn mạch là có thể, các ngươi có nhiệm vụ, mỗi người cần săn giết số lượng Thú đan nhất định, số lượng không đủ, cho dù sống sót đi ra cũng thất bại. Đồng thời, Huyền thú cũng có nhiệm vụ, nhiệm vụ của Huyền thú chính là săn bắn giết đầu người của huyền giả nhân loại. Nói nhân loại nguy hiểm nhất, là bởi vì khi ngươi và Huyền thú ác chiến với nhau, thường thường sẽ có huyền giả nhân loại nấp đằng sau!

Tần Tịch Nguyệt nói.

- Đúng thế!

Dương Diệp rất tán thành, tuy rằng thực lực Huyền thú mạnh mẽ, thế nhưng sẽ không có nhiều tâm địa gian xảo giống như nhân loại. Tần Tịch Nguyệt nói nhân loại nguy hiểm nhất, là phi thường có đạo lý.

- Đặc biệt Kiếm tông cùng Quỷ tông ngươi!

Tần Tịch Nguyệt tiếp tục nói:

- Mỗi lần tổ chức Thanh Vân Bảng, đệ tử Kiếm tông cùng Quỷ tông đều tử thương hơn chín mươi phần trăm, mà những người này, đại thể đều không phải chết ở trên tay Huyền thú, mà là chết trong tay của đối phương. Ngoại trừ Kiếm tông cùng Quỷ tông ra, các thế lực và thế gia có ân oán với nhau cũng sẽ ra tay tàn sát lẫn nhau trong Thanh Vân sơn mạch, nói chung, Thanh Vân sơn mạch tương đươngvới nơi giải quyết ân oán.

Tần Tịch Nguyệt nói.

- Ta có thể ra tay giết đệ tử Bách Hoa cung trong Thanh Vân sơn mạch sao?

Dương Diệp hỏi, nếu như có thể giết mấy đệ tử Bách Hoa cung trong Thanh Vân sơn mạch, hắn là phi thường tình nguyện.

Tần Tịch Nguyệt lắc đầu, nói:

- Tốt nhất không nên, ngươi phải biết, mẫu thân của ngươi đang nằm trong tay Bách Hoa cung, các nàng không đối phó được ngươi, thế nhưng muốn đối phó mẫu thân của ngươi lại rất dễ dàng. Đương nhiên, nếu như ngươi có thể làm được không có ai biết, đây là việc khác. Nhưng ta kiến nghị ngươi đừng mạo hiểm, trừ phi các nàng ra tay với ngươi trước!

- Ngươi cho rằng người Bách Hoa cung sẽ không ra tay với ta sao?

Dương Diệp nói.

Tần Tịch Nguyệt nở nụ cười lắc đầu, Thanh Vân Bảng không phải là thời cơ giết Dương Diệp tốt nhất sao? Bách Hoa cung làm sao có khả năng không ra tay với hắn?

- Ngươi chắc chắn đối phó nổi Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung hay không?

Tần Tịch Nguyệt nói:

- Nàng chính là số một ngoại môn bảng của Bách Hoa cung, còn nghe đồn nàng nắm giữ ngụy Đạo khí, cho dù không có ngụy Đạo khí, thế huyền bảo địa giai, thậm chí là huyền bảo thiên giai cũng có. Ngươi có thể giết người khác nhưng không thể giết được nàng, hơn nữa có khả năng bị giết!

- Nếu như ở chỗ khác, ta không có niềm tin chắc chắn gì, thế nhưng ở Thập Vạn Đại Sơn. . .

Dương Diệp cười cợt, nói:

- Ở Thập Vạn Đại Sơn, ta có bảy thành nắm chắc trở lên.

Nếu như đánh một trận với Văn Nhân Nguyệt, cho dù có dùng tới kiếm ý cũng chưa chắc giết được đối phương, thế nhưng ở Thập Vạn Đại Sơn, Thập Vạn Đại Sơn có Tiểu gia hỏa cùng hai con U Minh Lang vương của hắn! Hai con Huyền thú Vương giai và hắn, cộng thêm phương thức công kích quỷ dị của Tiểu gia hỏa, cho dù là cường giả Linh Giả cảnh cũng không kém cạnh, mặc dù liều mạng...

- Ngoại trừ Bách Hoa cung, ngươi còn phải cẩn thận hai người của Quỷ tông, đặc biệt là người tên là Tiên Quân, tuy rằng không có liên quan nắm được tin tức gì của hắn, thế nhưng ta cảm giác hắn phi thường không đơn giản.

Sắc mặt Tần Tịch Nguyệt nghiêm túc nói.

- Ngươi cũng cảm thấy hắn không đơn giản?

Dương Diệp nói:

- Ta cảm giác thực lực của hắn còn mạnh hơn cả Tu La, chỉ là một loại cảm giác, làm sao, ngươi đã điều tra hắn?

Tần Tịch Nguyệt không hề trả lời, cổ tay hơi động, một quyển sách xuất hiện ở trên tay nàng, nàng giao quyển sách cho Dương Diệp, nói:

- Đây là tư liệu thiên tài có thể uy hiếp ngươi trong Thanh Vân Bảng, người xem đi, đừng cho rằng cảnh giới bọn họ thấp và không nổi danh, thế nhưng bọn họ phi thường mạnh mẽ, ngày sau đụng phải trong Thanh Vân sơn mạch, tuyệt đối đừng bất cẩn!

Nhìn quyển sách trong tay, nội tâm Dương Diệp ấm áp, nói:

- Cảm tạ!

Tần Tịch Nguyệt nhoẻn miệng cười, nói:

- Cám ơn cái gì, ngươi đừng quên, ngươi được thứ tự càng cao, ta càng có lợi đấy, chờ ngươi tiến vào hai mươi vị trí đầu Thanh Vân Bảng, ta cũng không cần lén lén lút lút ở đế đô. Đến lúc đó, ta hi vọng ngươi theo ta tiến cung một chuyến!

- Tiến cung?

Tần Tịch Nguyệt gật gật đầu, nói:

- Đương nhiên là con rể tới cửa, chỉ cần ngươi tiến vào hai mươi vị trí đầu, hoàng cung Đại Tần sẽ không phản đối chuyện của ta và ngươi, cháu trai của ta sẽ sợ ném chuột vỡ bình, không thể ở ra tay với ta, chí ít không thể công khai!

- Nếu như ta chết trong Thanh Vân sơn mạch thì sao?

Dương Diệp bỗng nhiên nói.

Nghe vậy, Tần Tịch Nguyệt mỉm cười, nói:

- Đương nhiên là ta đi tìm thiên tài khác, tỷ tỷ sẽ không thủ tiết vì ngươi!

- Lời này thật hại người!

Dương Diệp lắc lắc đầu, hắn có cảm giác bi thương.

- Ngươi nhất định sẽ sống sót đi ra!

Đột nhiên, Tần Tịch Nguyệt nhìn Dương Diệp, sắc mặt không còn tươi cười, nàng rất nghiêm túc.

Nội tâm Dương Diệp hơi rung động. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK