Thu hoạch lần này của Dương Diệp khá phong phú, trong đó có khoảng bảy ngàn viên đá năng lượng, số lượngnội đan của huyền thú Vương cấp làm cho Dương Diệp cũng hơi kinh ngạc, bởi vì nội đan của huyền thú Vươngcấp có tới236 viên, nói cách khác, một nửa trong số những tán tu nằm trên đất này đã có tư cách tham gia vòngthi đấu thứ hai của Thanh Vân Bảng!
Nếu như những người này không tham lam thì nhát định sẽ có một tiền đồ sáng lạn khi trở về Nam vực, thếnhưng đáng tiếc, bọn họ vĩnh viễn cũng không thể quay về, những gì bọn họ có gắng đoạt được trong mười ngàynay, tất cả đều làm lợi cho hắn!
Đương nhiên, Dương Diệp không hề có chút cảm giác tội lỗi nào, đùa à, nếu như không phải ở trong Thập VạnĐại Sơn, nếu như hắn không có những đại quân huyền thú kia, nói không chừng chính Dương Diệp hắn mới làkẻ không thể trở về!
Ngoại trừ nội đan của huyền thú Vương cấp, còn có một vật làm cho Dương Diệp vừa mừng vừa SỢ, chính là mộtquyền huyên kỹ trong nạp giới của Nam Cung Ngôn. Bản huyên kỹ này đúng là huyền kỹ Địa cấp hạ phẩm mà lúctrước Nam Cung Ngôn đã thi triển: Ân Hồ Trảm!
Dương Diệp làm sao có thể không thích huyền kỹ Địa cáp hạ phẩm, đây? Phải biết rằng, bây giờ hắn có rất íthuyền kỹ, Phân Linh kiếm pháp và Kiếm Khí Chỉ đều là kiếm kỹ đã không đủ để hắn đối phó những yêu nghiệtkia. Mà có lực sát thương, cũng chỉ nhờ hắn đánh sau khống chế kẻ địch trước và Ngự Kiếm Thuật, hắn cònchưa bao giờ thi triển qua Phá Long Quyền.
Từ khi tham gia Thanh Vân Bảng tới nay, Dương Diệp mới phát hiện, muốn đối phó những đệ tử thiên tài của cácthế lực hàng đầu ở Nam vực kia thì tuyệt đối không thể không có huyền kỹ Địa cấp. Trước đây hắn chưa bao giờthất bại trong việc đánh sau khống chế người trước, nhưng từ khi tham gia Thanh Vân Bảng tới nay, hắn giaođấu với những đệ tử thiên tài của các thế lực hàng đầu kia lại hầu như chưa từng thành công.
Mà những thiên tài yêu nghiệt đó gần như đều sở hữu huyền kỹ từ Địa cắp trở lên, huyền bảo cũng gần như đềulà Địa cấp, giống như huyền bảo phòng ngự Địa cấp của Văn Nhân Nguyệt vậy, néu như hắn không triển khaitoàn bộ thực lực thì chỉ sợ rằng người ta có đứng yên có hắn giết, hắn cũng không thê đả thương người ta được.
Vì lẽ đó, Thanh Vân Bảng hầu như đều là vũ đài của những đệ tử thiên tài thuộc sáu thế lực lớn và Đề quốc ĐạiTần, ngoại trừ thiên phú của họ thực sự rất tốt ra, cũng bởi vì họ có công pháp và huyền kỹ!
Nói đơn giản một chút, thực lực của một tên tán tu so với một tên đệ tử tông môn không chênh lệch là mấynhưng trang bị của hai bên lại khác nhau một trời một vực, ngươi nói xem ai thắng ai bại?
Dương Diệp lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, sau đó bay vút về hướng nam.
Vốn dĩ hắn định đi xung quanh đánh cướp, nhưng bây giờ hắn lại thay đổi chủ ý.
Từ đây đến ngày kết thúc thí tuyện trong dãy núi Thanh Vân chỉ còn lại nửa tháng, trong nửa tháng này, hắnmuốn học được cuốn huyền kỹ thân pháp Địa cấp kia và bản huyền kỹ Địa cáp hạ phẩm Ân Hồ Truảm này. Hắnđã gặp sơ qua hầu hết những tên yêu nghiệt trên Thanh Vân Bảng, đồng thời cũng từng giao đấu, thành thật mànói, dù cho hắn có kiếm tâm thông minh cộng thêm kiếm ý tầng ba, hắn cũng không có lòng tin có thể chiến thắngđược những yêu nghiệt đó!
Đặc biệt tà tên Nguyên Đồng này, đối phương chỉ đểlộ ra một phần nhỏ cũng đã cường hãn như vậy, nếu nhưhắn chạm mặt đối phương trong vòng thi thứ hai, nếu chỉ bằng vào kiếm ý mà muốn chiến thắng đối phương,hiển nhiên là không thể. Vì lẽ đó, hắn quyết định lợi dụng nửa tháng này để học hai môn huyền kỹ Địa cấp kia!
Rất nhanh, Dương Diệp tìm thấy được một nơi tu tuyện rất thích hợp.
Đây là một phần của rừng trúc, phía sau hướng Nam của rừng trúc là một ngọn núi cao chót vót, dưới chân núicó một hồ nước, dòng nước chảy từ trên núi xuống hồ, làm cho bọt nước tung trắng xóa.
Đứng bên cạnh hồ nước, Dương Diệp đang chuẩn bị bắt đầu tu luyện, lúc này, Tử Điêu đứng trên bả vai độtnhiên vọt tên trước mặt hắn, móng vuốt nho nhỏ cầm viên nội đan của một huyền thú Linh cắp vừa lắc lắc, vừachỉ vào chính mình, vừa chỉ vào vòng xoáy trong đan điền của Dương Diệp...
- Ngươi muốn lập tức hấp thu năng lượng trong này?
Dương Diệp hỏi.
Tử Điêu vội vàng gật đầu.
Dương Diệp trầm ngâm một lát, sau đó nói:
- Đừng làm việc gì nguy hiểm, cũng đừng nóng lòng, từ từ thôi, hiểu không?
Tử Điêu chớp chớp mắt nhìn Dương Diệp, nó vọt đến trước mặt hắn, dụi nhẹ cái đầu vào trán hắn rồi hóa thànhmột tia sáng tím đi vào vòng xoáy trong đan điền.
Sau khi tiến nhập thành công, Tử Điêu rơi xuống cái ao trong Kim Sắc huyền khí dưới ánh mắt hâm mộ củanhững con thú xung quanh, sau đó, xung quanh nó đột nhiên xuất hiện một vòng sáng màu tím, hút lấy viên nộiđan to bằng nắm tay của con huyền thú Linh cấp kia, từng luồng năng lượng trong đó cùng với năng tượng trongKim Sắc huyền khí điên cuồng hướng về phía Tử Điêu.
Rất nhanh, Tử Điêu dường như đã trở thành một vòng xoáy, hút lấy năng lượng trong nội đan và trong huyền khímàu vàng.
Thấy cảnh này, những con thú càng hâm mộ hơn!
Dương Diệp mở hai mắt ra, lắc đầu cười, xem ra là hắn lo lắng hơi thừa rồi. Tuy rằng tiểu gia hỏa này rất hay làm những chuyện không có căn cứ, nhưng mà liên quan đến chuyện nâng cao thực lực, hẳn là nó sẽ không cóý địnhlàm bừa. Đương nhiên, nếu như là hắn, vậy thì chưa chắc...
Dương Diệp thu hồi tâm tư và vung tay phải lên, bốn con Liệp Ảnh Báo xuất hiện trước mặt hắn, nhìn nhữngcon báo săn này, Dương Diệp trâm giọng nói:
- Bảo vệ bốn phía, không được để cho bắt cứ người nào hay huyền thú nào bước vào!
Biết rõ kẻ trước mắt có địa vị quan trọng trong lòng Tử Điêu, bốn con báo săn Vương cấp không dám đắc tộiDương Diệp, chúng nhìn nhau rôi chia ra chạy về bồn phía.
Thấy chúng rời đi, Dương Diệp mới chậm rãi đi tới bên bờ hồ, sau đó ngồi xếp bằng, lầy Địa cắp thân pháphuyện kỹ Ấn Phân Thân ra. Cái hắn thiêu nhật hiện tại chính là Địa cấp thân pháp huyện kỹ, Tật Phong Bộ củahăn nêu không có Tật Phong Ngoa duy trì thì sẽ chăng có chút giá trị nào trước mặt những yêu nghiệt kia!
Vì lẽ đó, thứ hắn chọn đầu tiên chính là bộ thân pháp huyền kỹ Địa cấp Ấn Phân Thân này!
Thời gian trôi qua từng chút một, chớp mắt một cái đã qua mười ngày.
Trong rừng trúc, hai mắt Dương Diệp khép hờ, một khắc sau, hai mắt hắn đột nhiên mở to, chân phải khẽ động,thân thể hắn nhát thời hóa thành một đạo tàn ảnh lướt nhanh về phía một cây gậy trúc cách đây hơn sáu trămtrượng, bởi tốc độ của hắn quá nhanh nên bản thể của hắn đi qua chỗ nào, những cây trúc ở chỗ đó liền giốngnhư bị một trận cuồng phong quét qua mà không ngừng đung đưa!
Khi chỉ còn cách gậy trúc khoảng tầm một trượng, hai mắt Dương Diệp nhắm lại, quát lên:
- Phân!
Dứt lời, thân thể của hắn đột nhiên run lên, sau đó một cái ảo ảnh giống Dương Diệp y như đúc xuất hiện ở phíabên trái của hắn, bàn tay của hắn hơi lay động, hút Tử Linh Kiếm ra, nhanh như cắt bổ tới cây gậy trúc; Mà phânthân của Dương Diệp cũng rút Tử Linh Kiếm ra rồi bổ tới, nhanh như điện!
- Bành!
Theo đó, một luồng kiếm quang xuất hiện trong sân, cây gậy trúc trước mặt Dương Diệp bị chém thành hai nửa,đồng thời vết kiếm cũng hẳn sâu trên mặt đát!
Mà đúng lúc này, đột nhiên đạo phân thân phía bên trái của Dương Diệp dần trở nên mờ ảo, trở nên trong suốt,không tới hai hơi thở đã tiêu tán trong không trung.
Nhìn đạo phân thân biến mát trong không trung kia, Dương Diệp cười khổlắc đầu, cho dù là động tác hay làdáng vẻ của cái phân thân này đều không khác máy so với hắn, khác biệt duy nhất có lẽ chính là khí chất củahắn, bản thân hắn vì lĩnh ngộ kiếm khí mà khí thế trở nên rất ác liệt, nhưng phân thân lại không hề có.
Nói đơn giản một chút thì cái phân thân này có hình nhưng lại không có thần! Nếu như gặp phải người có thực lực mạnh mẽ, chắc chắn phân thân của hắn sẽ bị đối phương nhìn thấu ngay lập tức!
Nhưng mà hiện tại Dương Diệp cũng không có cách nào cải thiện được, kẻ tên Nguyên Dạ kia làm đệ tử thiên tàicủa Nguyên môn, ắt đã sớm thu được bộ huyền kỹ Ẩn Phân Thân này, nhưng lại mới chỉ tu tuyện đến tầng thứtư, tạo ra bốn đạo phân thân, mà hắn tại chỉ dùng thời gian mười ngày để tạo ra một đạo phân thân, chung quyvẫn dựa cả vào Kim Sắc huyền khí trong người hắn!
Bởi vì yêu cầu của phân thân này về độ ngưng luyện huyền khí phải cực cao, nếu như không thể ngưng luyệnhuyền khí mà muốn tu luyện ra phân thân, đó là một chuyện vô cùng khó khan! Mà độ ngưng luyện huyền khícủa Kim Sắc huyền khí trong người hắn vừa đủ phù hợp với bộ huyền kỹ này, vì lẽ đó hắn mới có thể tu luyện ramột đạo phân thân chỉ trong mười ngày, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Dương Diệp hắn tu luyện muộn hơn người khác mấy năm, nhưng tại chỉ cần mười ngày đề đạt đến một trình độnhất định.
Bộ huyền kỹ Địa cấp hạ phẩm Ấn Hồ Trảm kia cũng vậy, hắn mới chỉ tu luyện ở mức độ nhập môn, tuy là chỉmới nhập môn, thế nhưng uy lực kia lại làm cho Dương Diệp rất kinh hỉ. Bởi vì dưới sự phụ trợ thêm của kiếmkhí, uy lực và tốc độ của Ẩn Hồ Trảm đã không còn dưới trình độ của Nam Cung Ngôn! Đặc biệt là hiệu quả ảnnắp quỷ dị kia, phối hợp với Ân kiếm, trình độ quỷ dị đó đã không thua tử quang của Tử Điêu rồi!
Nói tóm tại, mười ngày này khổ tu, hắn đã thu hoạch được những lợi ích vô cùng lớn!
Hít sâu một hơi, Dương Diệp tập trung ý niệm vào trong cơ thể, Tử Điêu vẫn còn đang hấp thu năng lượng từKim Sắc huyện khí và viên nội đan kia trong vòng xoáy đan điện, trong mười ngày qua, ánh sáng bao phủ quanhthân Tử Điêu đã chuyền thành màu tím đậm, toát ra một khí thế vô cùng khủng bỏ, làm cho những huyền thúvốn dĩ ở trong phạm vi gần huyền khí phải tránh xa!
Hiển nhiên, mười ngày nay cũng không chỉ có mình hắn là có thu hoạch, tên tiểu tử này cũng như thế!
- Hống!
Đúng lúc này, một tiếng rống giận dữ vang lên từ sâu trong rừng!
Đây tà tiếng của con báo săn, hai mắt Dương Diệp nhắm lại, có nhân loại hoặc huyền thú tiếp cận nơi này sao?