Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là phương thức chứa đựng đặc hữu của cường giả Chủ Cảnh!

Không có Nạp Giới, thì không có tiếp tế rồi!

Dương Diệp nhìn trước mặt mình, ở trước mặt hắn chỉ còn lại có mười hai viên Giới Tinh, mỗi một lần chiến đấu, hắn đều phải tiêu hao ba viên, chớ nhìn vừa rồi hắn giết người giết thống khoái như vậy, kỳ thật tiêu hao là rất lớn!

Lúc trước, hắn chưa bao giờ cần phải cân nhắc vấn đề huyền khí, cũng không cần cân nhắc vấn đề thương thế, nhưng bây giờ, hắn đều phải cân nhắc.

Dương Diệp cầm lấy ba viên Giới Tinh thôn phệ, ba viên Giới Tinh này, là dùng để chữa thương, trừ lần đó ra, hắn còn cần cầm hai viên Giới Tinh bổ sung huyền khí của mình!

Nói cách khác, hắn còn lại bảy viên Giới

Tinh!

Bảy viên!

Dương Diệp hít sâu một hơi, thu Giới Tinh vào, hắn nhìn cuối chân trời, cười nói:- Thời gian này qua, thật sự hoài niệm hai tiểu gia hỏa kia a! Tiểu Bạch, Nhị Nha, các ngươi cố gắng chơi, chờ ta giải quyết xong chuyện nơi đây sẽ trở về với các ngươi.

Nói xong Dương Diệp đứng lên, trước ngực hắn, miệng vết thương vẫn còn, một thương vừa rồi, nếu như nam tử phản ứng nhanh một chút, không có giật mình, đối phương vẫn có năng lực hủy diệt thân thể hắn, thậm chí để cho hắn mất mạng!

Đáng tiếc, đối phương ngây ra một lúc, sau đó hắn để đối phương ngây ngàn đời!

Cao thủ quyết đấu, thắng bại chỉ trong nháy mắt!

Dương Diệp dựa vào lan can, hắn không có chọn rời đi, bởi vì hiện tại hắn căn bản không có khả năng ly khai.

Ở chỗ không xa đứng một người, một lão giả mặc áo gai.

Lão giả đầu trọc, sau lưng mang một khối cự thạch, cự thạch hình vuông, toàn thân ngăm đen, mà ở dưới chân lão giả, là một đôi giày gai, mép giầy đã bị mài rất mỏng, trên đó còn có mấy cái lỗ rách!

Dương Diệp nhìn thoáng qua lão giả, hắn căn bản không biết lão nhân này xuất hiện lúc nào.

Xuất hiện không có dấu hiệu nào!

Đây không phải cường giả Chủ Cảnh!

Mà là trên Chủ Cảnh!

Lão giả đầu trọc nhìn thoáng qua Dương Diệp, mỉm cười.

- Chậm rãi chữa thương, không vội, ta chờ ngươi chữa khỏi tổn thương.

Thần sắc Dương Diệp ngưng trọng trước đó chưa từng có!

Trong Hồng Mông Tháp.

Kỳ Bỉ Thiên đang đá bóng đột nhiên ngừng lại, nàng nhìn thoáng qua bên ngoài, trầm mặc.

Lúc này Lôi Lâm thở phì phò chạy tới trước mặt Kỳ Bỉ Thiên.

- Tiểu Kỳ tỷ tỷ, bọn hắn khi dễ ca ca!

Kỳ Bỉ Thiên khẽ gật đầu.

- Ta biết!

Lôi Lâm chảy nước mắt.

Kỳ Bỉ Thiên nhẹ nhàng vuốt đầu nhỏ của Lôi Lâm, sau đó nàng ngẩng đầu nhìn về phía không trung, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Bên ngoài Hồng Mông Tháp

Trên cầu, sau nửa canh giờ, thương thế của Dương Diệp cơ bản đã tốt lắm rồi.

Dương Diệp đứng lên, hắn nhìn về phía lão giả đầu trọc.

- Không phải nói cần thể diện sao? Như thế nào, trên Chủ Cảnh cũng tới?

Lão giả đầu trọc khẽ lắc đầu.

- Tiểu huynh đệ nói đùa, tiểu huynh đệ thực lực kinh người, theo chúng ta phân tích, trong Chủ Cảnh, sợ là cơ bản không ai có thể chống lại tiểu huynh đệ. Tiếp tục phái Chủ Cảnh đến, bất quá là chịu chết.

Dương Diệp khẽ gật đầu.

- Có chuyện này muốn thỉnh giáo một chút.

Lão giả đầu trọc đi tới trước mặt Dương Diệp.

- Tiểu huynh đệ có di ngôn gì, hoặc có lời gì muốn lưu cho thân nhân, cứ việc nói, ta tận lực làm được!

Dương Diệp cười nói:

- Cũng không có gì, chỉ muốn biết trên Chủ Cảnh vậy cảnh giới gì? Tiền bối có thể giải thích một chút không?

Lão giả đầu trọc cười nói:

- Nguyên lai là cái này, trên Chủ Cảnh là Mệnh Cảnh.

- Mệnh Cảnh?

Dương Diệp nhíu mày.

- Ý gì?

Lão giả đầu trọc cười nói:

- Cái gọi là Đại Đạo Mệnh Cảnh, kỳ thật là một lời nói hư vô mờ mịt, mà sở dĩ xưng Mệnh Cảnh, là vì bản thân đã cường đại đến có thể cảm nhận được Thiên Mệnh tồn tại. Nếu như ngươi có thể cảm nhận được sự hiện hữu của nó, thì đã đạt tới Mệnh Cảnh.

Dương Diệp lại hỏi.

- Cảm nhận được thì như thế nào?

Lão giả đầu trọc lắc đầu.

- Cảm nhận được, sẽ cách nó gần hơn một bước.

Nói xong hắn nhìn về phía Dương Diệp.

- Chúng ta không có ý cuốn vào ân oán giữa Vĩnh Hằng Quốc Độ và ngươi, bất quá Vĩnh Hằng Quốc Độ ra giá rất cao, đối phương không chỉ ra một Cổ Tệ, còn thêm một Hồn Tệ, cái giá tiền này, chúng ta thật không thể cự tuyệt. Đương nhiên, chúng ta cũng biết, bọn hắn ra giá cao như vậy, nhất định là có chút không bình thường, hoặc có lẽ là, phía sau ngươi còn có thế lực gì, hoặc người nào đó, bất quá không sao, mặc kệ phía sau ngươi có cái gì, sau khi giết ngươi, chúng ta nguyện ý tiếp nhận hết thảy hậu quả.

Hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, hắn hít sâu một hơi, sau đó nói:

- Tiểu Kỳ, nếu như ta chết rồi, xin hỏa táng xác ta, hơn nữa nói cho Tiểu Bạch và Nhị Nha biết, ta đi một chỗ rất xa, đợi sau khi các nàng lớn lên, ta sẽ trở lại tìm các nàng, nhờ vả!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK