Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Bất Phàm lắc đầu, nói:

- Chỉ cần là huyền giả Nghịch Chủng, bọn họ đều sẽ không bỏ qua, bởi vì một khi chúng ta trưởng thành lên, bọn họ sẽ phải trả cái giá rất đắt!

Dương Diệp nói:

- Có thế chứ, bất kể như thế nào bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, nói cách khác, bọn họ sẽ tiếp tục phái cường giả đuổi giết ngươi, cho dù bây giờ không có, nhưng sau đó cũng nhất định sẽ làm. Nếu đã là cục diện không chết không dừng, vậy vì sao chúng ta phải cứ luôn bị động, không thể chủ động?

Tần Bất Phàm nói:

- Ngươi không đi qua Thánh địa nên không biết nơi nào đáng sợ thế nào. Tԉước đây, nếu không phải ta đánh bất ngờ, căn bản không có khả năng chạy thoát được. Ngươi cũng biết, lúc ta vừa đi ra, có ít nhất mấy chục ý thức của Bán Thánh đang điên cuồng đuổi the ta, nếu như không phải ta có chút pháp môn đặc biệt, ta căn bản không có khả năng trốn được!

Hơn mười vị Bán Thánh!

Thần sắc Dương Diệp nghiêm trọng, một lát sau, hắn cười lạnh, nói:

- Vậy thì tính sao? Chúng ta lại không phải đi tới trước mặt, một đấu một với bọn họ.

- Ngươi muốn giở thủ đoạn sau lưng sao?

Tần Bất Phàm nói.

Dương Diệp nói:

- Không có gì là giở thủ đoạn sau lưng hay không cả, chỉ cần có thể giết người Thánh địa là được, ngươi thấy thế nào?

Tần Bất Phàm im lặng một lát, sau đó nói:

- Ngươi thật sự muốn đi sao?

- Ngươi xem ta giống như đang đùa giỡn với ngươi sao?

Dương Diệp nói.

- Được, ta sẽ đi cùng! Ngươi tính bao giờ sẽ đi?

Dương Diệp trầm ngâm một lát, sau đó nói

- Một tháng sau!

- Được, một tháng sau ta sẽ tới tìm ngươi!

Tần Bất Phàm nói xong lại muốn rời đi, đột nhiên hắn nói:

- Ngươi cũng biết, người làm vậy là đang cấu kết cùng huyền giả Nghịch Chủng chứ?

- Ta không cấu kết với ngươi, Thánh địa sẽ bỏ qua cho ta sao?

Dương Diệp khẽ nói.

Tần Bất Phàm có phần sững sờ, sau đó lập tức cười nói:

- Thật thú vị, thật thú vị. Tԉong thế giới này, ngươi là người đầu tiên khiến ta nhìn thuận mắt đấy, ha ha..

Tiếng cười vừa dứt, Tần Bất Phàm đã biến mất.

- Tìm cho ta một chỗ yên tĩnh!

Sau khi Tần Bất Phàm rời đi, Dương Diệp xoay người nhìn về phía Đinh Thược Dược bên cạnh.

Đinh Thược Dược khẽ gật đầu.

Ở trong một tòa hành cung của Đinh Thược Dược, hai mắt Dương Diệp khép hờ, sau đó chui vào trong Hồng Mông tháp.

- Đây rốt cuộc là đâu vậy, đây là nơi nào, ngươi...

Dương Diệp mới vừa vào bên trong Hồng Mông tháp, một giọng nói đầy khiếp sợ cùng hoảng sợ đã vang lên ở bên tai Dương Diệp.

Người phát ra tiếng thét chói tai này chính là người đàn ông áo đen kia. Lúc này tình cảnh của hắn có chút thê thảm, bị hơn mười thanh kiếm ghim chặt trên mặt đất, không có cách nào cử động. Tԉên mặt hắn ngoại trừ đau đớn dữ dội, còn có chấn động cùng không thể hiểu được thế giới đang hiện ra trước mặt mình.

Sở dĩ hắn kinh ngạc, là bởi vì hắn đã từng trải qua rất nhiều chuyện, nhưng chưa từng thấy thế giới nào lại xuất hiện ở bên trong cơ thể, cho dù là ở thế giới trước kia của hắn cũng vậy. Không, phải nói là chuyện này căn bản hoàn toàn không có khả năng xuất hiện mới đúng!

Nhưng vấn đề là bây giờ nó lại xuất hiện!

Dương Diệp đi tới trước mặt người đàn ông áo đen, sau đó nắm tóc hắn kéo giống như kéo một con chó chết tới luyện Đan Lâu.

- Ngươi cũng dám làm vậy với ta à? Ngươi...

Người đàn ông áo đen còn chưa nói xong, Dương Diệp lại đá vào trong miệng hắn, làm cho hắn phải nuốt lời định nói xuống.

- Ta không có hứng thú nói nhảm với ngươi. Im lặng cho ta!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK