Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rốt cuộc, cột sáng kia tản mát ra hào quang

ngừng lại.

- Kiếm Vực!

Lúc này thanh âm kia vang lên.

,

- Nếu các hạ nguyện ý thi triển Kiếm Vực, để Ký Ức Thạch ghi chép lại Kiếm Vực của các hạ? Hơn nữa lưu lại một ít cảm ngộ kiếm đạo của các hạ.

Dương Diệp hỏi:

- Chỗ tốt gì?

Thanh âm kia trầm mặc một chút, sau đó nói:

- Các hạ sẽ đạt được chỗ tốt tương ứng.Dương Diệp cười nói:

- Có thể nói chuẩn xác một chút không?

Thanh âm kia nói:

- Trong hai mươi chín vị Kiếm Tu, có hai người có được Kiếm Vực, Kiếm Vực hoàn toàn khác biệt các hạ, các hạ có thể chọn một vị trong đó, quan sát hắn lưu lại Kiếm Vực và cảm ngộ kiếm đạo.

Kiếm Vực!

Dương Diệp trầm mặc.

Hắn cũng không phải độc nhất!

Sau một lúc lâu, Dương Diệp nhẹ gật đầu.

- Có thể!

Lúc này trước mặt Dương Diệp, cột sáng kia bắt đầu rung động, ngay sau đó một cỗ lực lượng thần bí xuất hiện ở bốn phía.

Dương Diệp nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó thi triển ra Kiếm Vực của mình, hơn nữa để lại một ít cảm ngộ!

Rất nhanh, Kiếm Vực và những cảm ngộ đều được ghi lại.

Sau khi bị ghi chép, lực lượng thần bí ở chung quanh biến mất không thấy gì nữa, lúc này thanh âm kia vang lên.

- Kiếm Vực của hai vị Kiếm Tu hoàn toàn khác biệt, một vị chủ công, chính là Sát Phạt Kiếm Vực, sát ý rất mạnh, rất dễ dàng làm cho người ta mất phương hướng tâm trí; một vị Kiếm Tu khác Kiếm Vực tương đối chuyên nhất, Kiếm Vực Chủ Kiếm của hắn, cái gọi là Chủ Kiếm, kỳ thật chính là Kiếm Vực ở trên kiếm của hắn, mà không phải tự thành một vực.

Nói đến đây, thanh âm kia có chút dừng lại, sau đó lại nói:

- Các hạ lựa chọn vị nào?

Sát Phạt Kiếm Vực? Kiếm Vực Chủ Kiếm?

Dương Diệp nhíu mày, kỳ thật hắn rất tò mò đối với hai loại Kiếm Vực hoàn toàn khác biệt, vì vậy hắn hỏi.

- Có thể quan sát hai loại không?

- Thật có lỗi, không thể!

Thanh âm kia nói.

Dương Diệp nhếch miệng, hắn suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nói:

- Chủ Kiếm Kiếm Vực.

Kỳ thật ngay từ đầu hắn có khuynh hướng Sát Phạt Kiếm Vực, bởi vì bản thân hắn có sát ý cực kỳ mạnh, nhưng cuối cùng hắn vẫn lựa chọn Chủ Kiếm. Vì cái gì chọn Chủ Kiếm Kiếm Vực, hắn cũng không quá rõ ràng, dù sao chỉ là một loại trực giác!

Theo thanh âm của Dương Diệp rơi xuống, cột sáng trước mặt bắt đầu rung động, thời gian dần trôi qua, cột sáng biến mất, chỉ chốc lát, một Kiếm Tu tay cầm trường kiếm xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.

Rất bình thường!

Đây là cảm giác đầu tiên của Dương Diệp!

Dương Diệp chăm chú nhìn, qua mấy tức, kiếm trong tay Kiếm Tu đột nhiên ra khỏi vỏ...

Nhìn thấy một màn này, đồng tử của Dương Diệp bỗng nhiên co rụt lại, khuôn mặt kinh hãi và kinh ngạc.

Một lát sau, Kiếm Tu kia đã biến mất.

Mà Dương Diệp vẫn còn ngây tại chỗ.

Trong Hồng Mông Tháp, trước phòng trúc, Kỳ Bỉ Thiên nhếch miệng.

- Không phải là lấy kiếm thành vực sao? Cần khiếp sợ như vậy sao? Thật là một gia hỏa không có va chạm xã hội!

Bên cạnh Kỳ Bỉ Thiên, Lôi Lâm hung hăng gặm một đoàn Lôi Chi Tinh Hoa, sau đó hỏi.

- Tiểu Kỳ Tỷ, người vừa rồi kia lợi hại, hay Dương ca ca lợi hại hơn?

Kỳ Bỉ Thiên sờ lên đầu nhỏ của Lôi Lâm.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Lôi Lâm chân thành nói:

- Ta cảm thấy Dương ca ca lợi hại nhất!

Kỳ Bỉ Thiên mỉm cười.

- Vậy hắn lợi hại nhất a!

Bên ngoài Hồng Mông Tháp.

Dương Diệp còn ngây tại chỗ, vừa rồi một màn kia thật để cho hắn quá khiếp sợ rồi!

Kiếm!

Lấy kiếm thành vực!

Nói đơn giản chính là, kiếm chính là một vực, cùng hắn tự thành một vực hoàn toàn khác nhau.

Nguyên lai như vậy cũng có thể?

Đây là ý nghĩ của Dương Diệp giờ phút này.

Kỳ thật thời điểm này, hắn rất muốn thỉnh giáo Kỳ Bỉ Thiên một chút, nhưng đáng tiếc, Hồng Mông Tháp thủy chung đóng chặt, hắn vào không được, cũng không cách nào trao đổi!

Chỉ có thể dựa vào chính hắn!

Lúc này thanh âm kia lần nữa vang lên.

- Kính xin các hạ rời đi!

Dương Diệp do dự một chút, sau đó hỏi.

- Xin hỏi vị Kiếm Tu vừa rồi kia có còn tồn tại thế gian không?

Thanh âm kia trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Ngày sau nếu có người hỏi ngươi, ngươi nguyện ý để chúng ta bại lộ tin tức của ngươi không?

Dương Diệp suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.

- Có thể!

Thanh âm kia nói:

- Vị Kiếm Tu kia, đến từ chín vạn năm trước.

Chín vạn năm trước!

Dương Diệp trầm mặc. Niên đại đó, hẳn là thời đại của đám người Võ Tổ, thậm chí là một thời đại với Kỳ Bỉ Thiên!

Lão quái vật a!

Dương Diệp không hỏi cái gì, xoay người rời đi.

Cũng không lâu lắm, Dương Diệp quay về trước đại điện, hai mắt hắn chậm rãi đóng lại, trong đầu còn là hình ảnh vị Kiếm Tu kia xuất kiếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK