Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trung niên cười nói:

- Đương nhiên!

Dương Diệp nhìn lướt qua, rất nhanh, cả người hắn ngây dại!

Thần khí!

Ở trong những Nạp Giới kia, thấp nhất đều là Thần khí!

Này còn không phải trọng điểm, trọng điểm là, hắn ở trong Nạp Giới màu tím, thấy được một kiện Siêu Thần khí!

Siêu Thần khí!

Món Siêu Thần khí kia là một cái Kim Chung lớn chừng bàn tay, quanh thân trải rộng phù lục màu vàng, trên đỉnh là một chữ ‘vạn❜.Dương Diệp yết hầu lăn lăn, sau đó ở trong lòng hỏi.

- Tiểu Kỳ, biết rõ đây là cái gì không?

Tԉong Hồng Mông Tháp, Kỳ Bỉ Thiên nhún vai.

- Không biết, ta clũng không phải không gì không biết, bất quá, cái đồ chơi này không tệ, cho ngươi dùng vừa vặn phù hợp!

Cho mình dùng!

Dương Diệp vội vàng bình phục lại tâm tình ccủa mình, hắn nhìn về phía trung niên.

- Cái Nạp Giới này bán thế nào?

Tԉung niên cười nói:

- Ánh mắt các hạ thật tốt, đây là Thượng Cổ Chung, là một kiện kSiêu Thần khí, tác dụng của nó là phòng ngự, rất không tệ.

Dương Diệp nhẹ gật đầu.

- Rất không tồi, chẳng qua bán thế nào a?

Tԉung niên cười nói:

- Một viên Cổ Tệ hoặc một viên Hồn Tinh.

Biểu lộ Dương Diệp cứng ngắc

Cổ Tệ? Hồn Tinh? Hắn chưa từng nghe qua a!

Cũng may có Kỳ Bỉ Thiên!

Tԉong Hồng Mông Tháp, Kỳ Bỉ Thiên giải thích nói:

- Tiểu tử ngươi là không có hy vọng! Cổ Tệ này, là một loại chìa khóa, chìa khóa mở nơi “kia”, ở trong thiên địa này, người có thể có được loại chìa khóa này, là đếm được trên đầu ngón tay. Còn Hồn Tinh, đây là một loại Linh Hồn Kết Tinh, đương nhiên, không phải Linh Hồn Kết Tinh bình thường, có thể dùng linh hồn ngưng tụ thành tinh, đều là... ân, cường giả như Hồn Giáo Giáo Chủ vẫn lạc, linh hồn của hắn có khả năng ngưng tụ thành Hồn Tinh, là có khả năng, mà không phải nhất định, hiểu chưa?

Dương Diệp lạnh nhạt nói:

- Ngươi nói thẳng ta mua không nổi là được!

Kỳ Bỉ Thiên nhẹ gật đầu, sau đó nói:

- Ngươi xác thực mua không nổi, trong cơ thể ngươi, thanh kiếm kia đáng giá một chút. Bất quá ta mua được!

Vừa nói, tay nàng nhẹ nhàng bắn ra, một Cổ Tệ tựa như đồng tiền xuất hiện ở trong lòng bàn tay của nàng.

Cổ Tệ!

Kỳ Bỉ Thiên cười hắc hắc.

- Cái đồ chơi này, là năm đó ta từ trên người một gia hỏa lấy được, vốn ta muốn đi chỗ đó, nhưng đáng tiếc, về sau ta chơi quá mức, dẫn lửa thiêu thân, không còn cơ hội đi! Bất quá cái đồ chơi này ta còn chưa ném.

Cổ Tệ!

Yết hầu Dương Diệp lăn lăn, sau đó trên mặt hắn lộ ra nụ cười rực rỡ.

- Tiểu Kỳ, cái kia, cái này ngươi xem...

- Ngươi muốn?

Kỳ Bỉ Thiên hỏi.

Dương Diệp vội vàng gật đầu, nhưng mà rất nhanh, hắn lại vội vàng lắc đầu.

- Không không, ta là mượn, mượn, sau này ta trả lại ngươi, như thế nào?

Kỳ Bỉ Thiên trừng mắt nhìn.

- Một thành ba, như thế nào!

- Ngươi ăn cướp a!

Dương Diệp nhảy dựng lên.

- Tiểu Kỳ, ngươi, hành vi này của ngươi chính là thổ phỉ!

Kỳ Bỉ Thiên lắc đầu.

- Ngươi đã không muốn, quên đi!

Dương Diệp cười khổ.

- Tiểu Kỳ, ngươi xem, chúng ta quen biết cũng coi như có một đoạn thời gian a? Ngươi không thể làm sinh ý như vậy, cũng phải giảng tình cảm và thể diện một chút chứ?

Kỳ Bỉ Thiên lạnh nhạt nói:

- Ta đã rất nhìn tình cảm rồi. Ngươi suy nghĩ một chút, cái đồ chơi này ngay cả ta cũng không nỡ dùng, ngươi cảm thấy nó là vật bình thường sao? Ngươi đi hỏi Chư Thiên Vạn Giới một chút, nhìn xem ai nguyện ý cho ngươi mượn vật này!

Dương Diệp nói:

- Ngươi không sợ ta không trả?

Kỳ Bỉ Thiên lạnh nhạt nói:

- Ngươi đánh không lại ta!

Mặt Dương Diệp đen lại, có cần ngay thẳng như vậy sao?

- Ngươi không sợ ta không trả nổi?

Dương Diệp lại hỏi.

- Ngươi không phải có Linh Tổ sao?

Kỳ Bỉ Thiên nói:

- Ngươi trả không nổi, sau này nàng khẳng định trả nổi, bởi vì nàng là người giàu nhất trong Thiên Địa, ngay cả lão đầu đeo giỏ trúc cũng không bằng nàng.

- Vì cái gì?

Dương Diệp liền vội hỏi.

Kỳ Bỉ Thiên nói:

- Nàng có thể thăng linh, cho dù là ta, cũng nguyện ý kết giao với nàng, không có chỗ xấu nha!

Dương Diệp nghĩ chốc lát, sau đó nói:

- Được, sau này để cho Tiểu Bạch trả lại ngươi!

Nghĩ đến Tiểu Bạch, Dương Diệp đột nhiên cảm giác mình rất giàu có!

Kỳ Bỉ Thiên bấm tay điểm ra, Cổ Tệ phóng lên trời, rất nhanh, ở trước mặt Dương Diệp xuất hiện Cổ Tệ kia!

Nhìn thấy Cổ Tệ này, con mắt trung niên lập tức sáng lên, dáng tươi cười cũng càng thêm rực rỡ!

Dương Diệp để Cổ Tệ lên bàn, sau đó chỉ chỉ Nạp Giới kia.

Tԉung niên nhẹ gật đầu, vội vàng cầm Nạp Giới giao cho Dương Diệp!

Siêu Thần khí!

Đây chính là Siêu Thần khí!

Hắn cứ như vậy được một kiện Siêu Thần khí?

Dương Diệp cảm thấy có chút không chân thực!

Ngay lúc này, trung niên kia đột nhiên nói:

- Các hạ, chỗ này của ta còn có một Nạp Giới màu tím, cấp bậc không thua Thượng Cổ Chung, ngài có muốn không?

Biểu lộ Dương Diệp cứng ngắc!

Một lát sau, trong lòng Dương Diệp hỏi.

- Tiểu Kỳ, ngươi còn gì nữa không?

Kỳ Bỉ Thiên lắc đầu.

- Không còn!

Dương Diệp do dự một chút, sau đó nói:

- Tiểu Kỳ, ngươi ăn cướp lần nào chưa?

Kỳ Bỉ Thiên nói:

- Người trước mặt ngươi, thực lực không thua Hồn Giáo Giáo Chủ, theo ta phán đoán, nếu như ngươi động thủ, khả năng ngươi bị giết là 100%!

Dương Diệp:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK