- Có chút tò mò, một mực chỉ ở trong truyền thuyết nghe nói các hạ, không ngờ hôm nay gặp được bản tôn.
Hoang Đế cười nói:
- Các hạ là Âm Chủ của Âm Giới!
Trung niên khẽ gật đầu.
- Phu nhân ta bị người giết ở trên cầu, Thủ Hộ Giả không nói là ai, nhưng mà ta cảm thấy, người có thể nhẹ nhàng giết phu nhân ta, cho dù ở địa phương này, cũng không phải rất nhiều, đương nhiên, Hoang Đế ngươi khẳng định tính một cái!
Âm phu nhân!
Dương Diệp nhíu mày, nữ nhân trung niên này nói, là người ở trên cầu gây ra gió lạnh? Đối phương bị người giết?
Hoang Đế lắc đầu.Âm Chủ khẽ gật đầu.
- Quấy rầy!
Hắn tự nhiên lựa chọn tin tưởng, cường giả giống như Hoang Đế khinh thường nói láo, giết thì nói giết, không giết chính là không giết!
Cường giả loại này, cực kỳ có ngạo khí.
Nhưng lúc này, Âm Chủ đột nhiên nhìn về phía Dương Diệp.
- Trước khi phu nhân ta chết tiếp xúc qua ngươi, đúng không?
Dương Diệp gật đầu.
- Thiếu chút nữa giết ta!
Âm Chủ nói:
- Nhưng nàng chết rồi, ngươi còn sống.
Dương Diệp giang tay ra.
- Các hạ cảm thấy ta có thể giết nàng?
Âm Chủ nhìn Dương Diệp hồi lâu.
- Trưởng bối phía sau ngươi đâu? Ta đi theo ngươi rất lâu, nhưng chưa hề phát hiện ngươi có người sau lưng.
Dương Diệp nói:
- Một mình ta tới!
Âm Chủ mỉm cười.
- Ngươi không có năng lực kia.
Dương Diệp suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Tiễn đưa ta tới là một người tên Tiêu Dao Tử, cũng là một Kiếm Tu, hiện tại có thể ở Vĩnh Hằng Quốc Độ, nếu ngươi có nhu cầu có thể đi tìm hắn.
Âm Chủ liếc mắt nhìn Dương Diệp thật sâu, sau đó xoay người đi xuống lầu dưới, bất quá thời điểm đi đến bậc thang, hắn lại nói:
- Hy vọng ngươi không gạt ta, bằng không thì, chân trời góc biển, ta tất sát ngươi!
Nói xong, hắn quay người đi xuống lầu.
Sau khi Âm Chủ rời đi, Hoang Đế cười nói:
- Ngươi nói láo rồi!
Dương Diệp lạnh nhạt nói:
- Ta không nói láo, hắn sẽ làm thịt ta!
Hoang Đế cười cười, hắn nhìn về phía Tả Thanh ở cách đó không xa.
- Còn bao lâu bắt đầu?
Tả Thanh nói khẽ:
- Sau một ngày!
Hoang Đế gật đầu.
- Vậy thì chờ một chút đi!
- Chờ cái gì?
Dương Diệp hỏi.
Hoang Đế cười nói:
- Thần Cư đã lấy được một Thần vật, tuy nhiên lại không giải được bí mật của món thần vật đó, cho nên mời người trong thiên hạ tới thử xem.
Dương Diệp hỏi.
- Bọn hắn không sợ bị đoạt sao?
Một bên, Tả Thanh nhìn thoáng qua Dương Diệp, không nói gì.
- Ha ha!
Hoang Đế lắc đầu cười cười.
- Nếu như bị đoạt, vậy thì không phải Thần Cư rồi. Tiểu gia hỏa, ngươi a, còn quá trẻ. Nói như thế nào nhỉ, hai người như ta liên thủ, có lẽ có thể cướp đi.
Tả Thanh nhìn thoáng qua Hoang Đế, đầu hơi thấp, không nói nhỉ.
Lúc này Hoang Đế nhìn thoáng qua Dương Diệp.
- Ngươi cũng ở lại đây đi.
Dương Diệp cười nói:
- Ta sợ là không có tư cách nha!
Hoang Đế mỉm cười.
- Bí mật trên người ngươi, là nhiều nhất ta đã thấy, có lẽ ngươi có thể giải khai món Thần vật đó, đây là một loại trực giác của ta.
Dương Diệp do dự một chút, sau đó nói:
- Tiền bối, Âm Giới kia ở bên ngoài Vĩnh Hằng Vũ Trụ sao?
Hoang Đế gật đầu.
- Ngoài Vĩnh Hằng Vũ Trụ còn có vạn giới, kỳ thật Vĩnh Hằng Vũ Trụ cũng thuộc về một phần tử của vạn giới, bất quá bọn hắn độc lập mình với ngoại giới. Đương nhiên, ta minh bạch ngươi muốn hỏi, cái gọi là vạn giới, có chút là minh, nhưng có chút là ám, kể cả Hoang Giới ta năm đó cũng là ám.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Dương Diệp.
- Biết rõ vì sao hiện tại Hoang Tộc ta cùng Vĩnh Hằng Quốc Độ còn chưa đánh nhau không?
Dương Diệp lắc đầu.
Hoang Đế cười nói:
- Bởi vì phải giải quyết chuyện tình vạn giới, bằng không thì, hai chúng ta đánh nhau, có người ngư ông đắc lợi sẽ không tốt. Còn có một điểm, năm đó sở dĩ Hoang Tộc ta rời Vĩnh Hằng Quốc Độ, nguyên nhân lớn nhất là Linh Tổ cuối cùng đứng ở bên Vĩnh Hằng Quốc Độ, mà nàng, đã đáp ứng một ít chuyện với những thế lực cường đại trong vạn giới, chính là bởi vì những thế lực kia đột nhiên đứng thành hàng, Hoang Tộc ta mới không thể không rời Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Dương Diệp nhìn thoáng qua Hoang Đế, Hoang Đế nói rất bình tĩnh, giống như là một sự tình rất bình thường.
Nhưng Dương Diệp cảm giác được, cái này rất không bình tĩnh, hiện tại đối phương đang cho hắn cảm giác hết sức nguy hiểm!
Hoang Đế mỉm cười, nhẹ nhàng uống một ngụm linh trà.
- Lúc này đây, nếu bọn hắn dám ra tay, ta liền buông tha Hoang Tộc, để cho vạn giới chôn cùng Hoang Tộc ta.
Hoang Đế năm đó, để cho thế nhân kiêng kị, nếu như không phải vì bảo toàn Hoang Tộc, năm đó người tham chiến đều đã chết.
Vì bảo toàn Hoang Tộc, vị Hoang Đế này không có ra tay, bởi vì nếu như hắn ra tay, hắn có thể giết chết tất cả mọi người, nhưng Hoang Tộc cũng chỉ còn lại mình hắn!
...
Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Theo Âm Chủ bước vào Vĩnh Hằng Quốc Độ, một ít thế lực âm thầm nhao nhao tìm Kiếm Tu tên là Tiêu Dao Tử. Đến cuối cùng, toàn bộ Vĩnh Hằng Quốc Độ đều đang tìm kiếm vị Tiêu Dao Tử này.
Bởi vì Âm Chủ tìm Vĩnh Hằng Chi Chủ xin hỗ trợ!
Mặt mũi của Âm Chủ, Vĩnh Hằng Chi Chủ vẫn phải cho.
Ở trước vách núi không biết tên, có một Kiếm Tu nhìn vách núi kia, có chút xuất thần.
Ở trên vách núi có một hàng chữ.
Qua hồi lâu, kiếm trong tay Kiếm Tu đột nhiên ra khỏi vỏ, sau một khắc, trên vách núi lại thêm một hàng chữ.
- Nghìn năm kiếm đạo đã hết đầu, ai có thể địch thủ? Buồn!