Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nó chính là một thanh kiếm chân chính!

Hình dạng của kiếm là Kiếm Tổ!

Cách đó không xa, nam tử kia thấy một màn như vậy, trong mắt mang theo vẻ nghi hoặc.

- Ngươi làm cái quỷ gì thế?

Lúc này thân hình Dương Diệp đột nhiên run lên, sau một khắc, một tia kiếm

trảm qua!

quang

Hai mắt nam tử híp lại, không tiến

ngược lại

thụt lùi, hai tay nắm đoạn đạo mãnh liệt

chém ra.

Xuy!

Một trảm này, dường như chém nát thiên địa, khí thế làm cho người ta sợ hãi!Đao, chú ý chính là khí thế, khí thế càng mạnh, uy lực càng mạnh, mà đao của nam tử trước mắt này, khí thế có chút nằm ngoài dự đoán của Dương Diệp, bởi vì đây không phải khí thếl mà cường giả Chủ Cảnh nên có!

Bất quá Dương Diệp không thèm để ý, kiếm thế không giảm!

Cứ như vậy, đao và kiếm dùng phương thức trực tiếp nhất, bạo lực nhất đụncg vào nhau!

Ầm!

Vô số ánh đao và kiếm khí mãnh liệt bộc phát ra, Dương Diệp và nam tử bị đánh bay, mà đúng lúc này, ý kiếm trong tay Dương Diệp đột nhiên bay ra!k

Phi kiếm!

Phi kiếm này bất kể là uy lực hay tốc độ, đều kém hơn Kiếm Hồ Lô tăng thêm hai thanh Thần khí!

Cách đó không xa, nam tử kia tiện tay trảm một cái, liền chém bay ý kiếm của Dương Diệp!

Dương Diệp rơi xuống đất, thò tay nắm chắc, ý kiếm lần nữa xuất hiện ở trong tay hắn.

Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía nam tử kia, sau một khắc, một cỗ lực lượng thần bí xuất hiện ở bốn phía.

Kiếm Vực!

Phát giác được Kiếm Vực, sắc mặt nam tử kia biến hóa, nhưng mà rất nhanh, đao trong tay hắn bắt đầu rung động, sau một khắc, hắn mãnh liệt bổ về bốn phía!

Ầm!

Cả Kiếm Vực bỗng nhiên run lên, sắc mặt Dương Diệp trong nháy mắt trắng bệch!

Nhưng không hơn!

Kiếm Vực trải qua Kỳ Bỉ Thiên tăng cường, cường giả Chủ Cảnh căn bản khó có thể đơn giản phá vỡ Kiếm Vực của hắn!

Nam tử đang còn muốn ra tay, nhưng Dương Diệp đã xuất thủ.

Một thanh kiếm không có dấu hiệu nào xuất hiện ở trước mặt nam tử!

Xuất hiện rất đột nhiên, không có một chút dấu hiệu!

Bất quá nam tử bằng vào bản năng chiến đấu cường đại, nghiêng người một cái, trở tay chém ra một đao.

Keng!

Theo một tiếng vang lên, thanh kiếm kia biến mất không thấy gì nữa, nhưng rất nhanh, ở bốn phía nam tử kia xuất hiện kiếm quang rậm rạp chằng chịt!

Kỳ thật chỉ có một đạo kiếm quang, nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh, cho nên xem như vô số!

Xuy xuy xuy...

Trong Kiếm Vực, tùy âm thanh nứt vỡ không ngừng vang lên!

-Phá!

Lúc này thanh niên hét lên phẫn nộ, một ánh đao kinh khủng bộc phát ra, mà những kiếm quang kia cũng ở thời khắc này tan thành mây khói!

Nhưng đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt thanh niên, sau một khắc, ý kiếm trong tay hắn điên cuồng đánh xuống!

Một kiếm lại một kiếm!

Phong Ma Kiếm Pháp!

Giờ khắc này, Dương Diệp lần nữa mở ra phương thức liều mạng!

Ở trong Kiếm Vực, nếu như nam tử kia không thể phá Kiếm Vực của Dương Diệp, Dương Diệp tương đương với đứng ở thế bất bại. Bởi vì ở trong Kiếm Vực, ý thức của hắn có thể nói được cưỡng ép đề cao rất nhiều, phải biết ở trong Kiếm Vực, nhất cử nhất động của nam tử, Dương Diệp đều có thể rõ ràng cảm nhận được!

Kiếm Vực là của Dương Diệp, không tính ngoại vật, bởi vậy Kỳ Bỉ Thiên không có cướp đoạt năng lực này của hắn!

Nhưng chỉ cần không phải của hắn, toàn bộ đều bị Kỳ Bỉ Thiên thu sạch!

Tԉên cầu, từng tiếng nổ không ngừng vang lên, mỗi vang lên một tiếng nổ, thanh niên kia sẽ lùi lại tầm hơn mười trượng... Cứ như vậy giằng co không biết bao lâu, thanh niên kia lần lượt tháo chạy, đã lui trọn vẹn mấy vạn trượng!

Rốt cuộc, ở một đoạn thời khắc, Dương Diệp ngừng lại.

Bởi vì ở trước mặt hắn, xuất hiện một lão giả râu dài.

Sau khi lão giả xuất hiện, Kiếm Vực của hắn trực tiếp biến mất.

Không phải bị lực phá, mà là hắn thu đi.

Lão giả trước mắt này, cũng không phải Chủ Cảnh!

Sau lưng lão giả là thanh niên kia, mà giờ khắc này, thanh niên kia đã nằm trên đất, trên dưới toàn thân trải rộng vết kiếm, có thể nói, thiên đao vạn quả trong truyền thuyết cũng bất quá như vậy!

Dương Diệp cũng không khá hơn chút nào, sắc mặt tái nhợt, phần bụng còn có một vết thương, máu tươi không ngừng từ trong đó tràn ra.

Này còn không phải trọng điểm, trọng điểm là hiện tại trong người hắn không có một chút huyền khí.

Không giống lúc trước, có Hồng Mông Tháp, Hồng Mông Tử Khí liên tục không ngừng, hắn hiện tại, Hồng Mông Tử Khí dùng một chút sẽ ít đi một chút!

Tԉước mặt Dương Diệp, lão giả kia nhìn thoáng qua hắn.

- Một người tới?

Dương Diệp lau máu tươi ở khóe miệng, lắc đầu.

Lão giả nhìn lướt qua bốn phía, sau đó nói:

- Lúc này đây, ngươi thắng.

Nói xong, hắn quay người cầm theo thanh niên kia đi xa.

- Ta còn muốn đánh...

Xa xa, truyền đến thanh âm đứt quãng của thanh niên cầm đao.

Dương Diệp nhếch miệng cười cười.

- Còn muốn đánh? Lão tử đánh không chết ngươi!

Nói xong, hắn nằm ở một bên, thở hổn hển.

Ở bên cạnh hắn không xa, lơ lửng một thanh kiếm do kiếm ý ngưng tụ.

Dương Diệp nằm trên mặt đất, không hề muốn nhúc nhích.

Hai mắt hắn chậm rãi đóng lại, có một loại cảm giác kỳ diệu xông lên đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK