Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi đi qua bàn tay lớn của Tử Tu, Dương Diệp trong nháy mắt đi tới trước mặt Tử Tu, sau đó ở trong ánhmắt kinh hãi của Tử Tu, Tử Linh Kiêm lướt qua cô của Tử Tu!

Mà vào lúc này, một tiếng gầm thét giận dữ giống như sắm đột nhiên vang lên ở đây!

- Nhân loại, dừng tay!

Nghe được tiếng này, tay của Dương Diệp thoáng dừng lại một chút, trong lòng hắn chọt lạnh lẽo, bởi vì chủnhân của giọng nói này chí ít còn ở cách xa mấy trăm dặm, nói cách khác, chủ nhân của giọng nói này ít nhất làmột cường giả cảnh giới Tôn Giả! Nhưng trong phút chốc, trong mắt Dương Diệp thoáng lộ ra sự dữ tợn, tốc độkhông hề giảm xuống, Tử Linh Kiếm đã lia về phía cổ của Tử Tu.

Dừng tay? Đùa kiểu gì vậy? Tưởng Dương Diệp hắn là kẻ đần độn sao?

- Ngươi dám!

Thầy Dương Diệp làm như vậy, chủ nhân của giọng nói này hiển nhiên tức giận, âm thanh này được huyền khígia tăng, giống như tiếng sám nỗ ở bên tai Dương Diệp, khiến màng tai của Dương Diệp chắn động vang lênnhững tiếng ong ong, nhưng Dương Diệp vẫn giữ nguyên tốc độ, Tử Linh Kiếm trực tiếp chạm tới cỗ Tử Tu!

Hoàn toàn không gặp bắt kỳ ngăn cản nào, Dương Diệp mang theo kiếm, xuyên qua cổ của Tử Tu.

- Xuy!

Một cái đầu tròn cực tớn bay ra ngoài, thân thể cực fớn của Tử Tu ầm ầm ngã trên mặt đất, tàm cho mặt đất tạirung tên!

Mà vào lúc này, một huyền thú hóa hình kỳlạ với dáng vẻ người trung niên xuất hiện, khi thấy thi thể Tử Tu trênmặt đất, hai mắt của người trung niên lập tức híp lại, trong mắt bắn ra sát khí và nhìn về phía Dương Diệp, mộtkhí thế khủng khiếp cuồn cuộn trào ra, bao trùm về phía Dương Diệp.

Sắc mặt Dương Diệp biến đổi, người trung niên trước mắt này ít nhát là huyền thú Tôn cáp trở tên, lúc này hắncăn bản không có khả năng địch lại, thật may đúng lúc này, thân hình của Túy đạo nhân đột nhiên xuất hiện ởtrước mặt hắn, cũng không thấy Túy đạo nhân có động tác gì mà khí thế kỳlạ trên thân của người trung niên kiađã biên mất.

Nhìn thấy Túy đạo nhân xuất hiện, trong lòng Dương Diệp lập tức thở phào nhẹ nhõm, cho dù cho tới nay hắnđều rất tự tin, nhưng còn chưa tự tin đến mức có thể cho rằng mình có thể đối đầu cùng huyền thú Tôn cáp!

Mà vào lúc này, ở đó đột nhiên vang lên vài tiếng xé gió, sau đó Dương Diệp thấy trước mắt chợt hoa lên, tại cóthêm bảy tám người xuất hiện, trong bảy tám người này, hắn nhận ra được máy, đó là Tô Thanh Thi còn có NgọcHành, còn có Khô Cốt của Quỷ Tông kia, cùng với người dẫn đầu đội Bách Hoa cung cùng Băng Tuyết cung!

Khi thấy thi thể của Tử Tu, sắc mặt mấy đại tão đều trở nên căng thẳng, sau đó bọn họ không hẹn mà cùng nhìnvề phía Dương Diệp, ánh mắt máy người ẩn chứa ý tứ không giống nhau, có người kinh ngạc, có người vuimừng bắt ngờ, có người lại lộ ra ánh sáng sắc bén

Nhân Viên Kim Cương mạnh mẽ thế nào, bọn họ đều là biết, Dương Diệp trước mắt tại có thể giết chết một NhânViên Kim Cương thành niên, hơn nữa còn là ở dưới tình huống con Nhân Viên Kim Cương này đã khôi phục bảnthể. Nói cách khác, chính tà Dương Diệp lúc này đã có thể uy hiếp được đệ tử trong môn của bọn họ!

Đặc biệt là Thanh Vân Tử của Nguyên Môn, Thanh Vân Tử nhìn Dương Diệp, sâu trong đôi mắt hiện tên một sự lạnh lẽo, lúc này hắn đã gần như có thể xác định Nguyên Tiêu của Nguyên Môn chết ở trên tay của Dương Diệp,người có thể chém giết tinh anh của tộc Viên Kim Cương, vậy thực lực thật sự đã vượt qua Nguyên Tiêu rồi!

Ngoại trừ Thanh Vân Tử ra, Thải Phượng của Bách Hoa cung cũng lộ ra sát ý với Dương Diệp, cho tới nay, nàngchưa bao giờ thật sự coi trọng Dương Diệp, ban đầu ở trong mắt nàng, người như Dương Diệp căn bản khôngtạo được uy hiếp gì đối với Bách Hoa cung, mặc dù bây giờ nàng cũng cho là như vậy, nhưng nàng không thểkhông thừa nhận, nếu để cho Dương Diệp phát triển, sau đó cho dù không tạo được uy hiếp gì đối với Bách Hoacung, nhưng tốt nhất vẫn nền loại bỏ thứ phiền phức này thì tốt hơn!

Ngược lại, Khô Cốt đáng lẽ phải hận Dương Diệp lại vô cùng khác thường, lúc này sắc mặt Khô Cốt bình tĩnh,dường như không có nhìn thấy thi thể bản thể Tử Tu bên cạnh vậy, hắn đặc biệt biết che giấu cảm xúc của chínhmình! Chỉ có điều trong lòng hắn nghĩ thế nào, lại không người nào biết được.

Đương nhiên, lúc này Khô Cốt làm như vậy thì không thể không kể tới công lao của Túy đạo nhân!

Lúc này Dương Diệp còn không biết, bởi vì Thi thể của Tử Tu đã khiến cho máy cường giả Tôn cấp nảy ra ý địnhmuốn giết chết hắn.

Trong mắt Kiếm Tông Ngọc Hành tại lóe lên sự phức tạp, Dương Diệp trước mắt này có thể chém giết NhânViên Kim Cương, ban đầu vốn phải là đệ tử Kiếm Tông, chẳng qua thật đáng tiếc, tuy nhiên cũng may, cho dùkhông có Dương Diệp, sau này Kiếm Tông cũng có hy vọng. Nghĩ đến tin tức Túy đạo nhân mang đến lúc trước, lâm tình phức tạp trong mắt Ngọc Hành lập tức tiêu tan.

Tô Thanh Thi vẫn im lặng và thản nhiên, nhưng khi nhìn thấy được thi thể của Tử Tu, khóe miệng Tô Thanh Thi lại hơi cong lên, không dễ nhận thấy được

- Tông sư, ngươi cũng muốn giống như Hồ Tông Nguyên sao?

Túy đạo nhân nhìn người trung niên lúc trước muốn ra tay với Dương Diệp, lạnh lùng nói.

Nghe vậy, người trung niên có tên là Tông Sư nheo mắt lại, cho dù thực lực của hắn cường hãn, nhưng ở trướcmắt lão đầu này, hắn vẫn không là gì cả, chẳng qua Đề quốc Huyền Thú lại mất đi một tinh anh như vậy, hắnkhông nhịn được cơn giận này!

Nhưng ở trước mặt Túy đạo nhân, hắn không nhịn cũng phải nhịn! Hắn lập tức hít sâu một hơi, nói:

- Túy lão, lúc trước ngươi rõ ràng có thê ngăn cản tiểu tử này, vì sao không ngăn cản hắn? Ngươi nên biết, lầytiêm lực cùng thực lực của Tử Tu, lên chiên trường cô có thê lập được bao nhiêu công lao!

Chiến trường cổ? Dương Diệp nghe được ba chữ này thì nhíu mày, đây là địa phương nào vậy? Cho dù tronglòng nghỉ ngờ nhưng hắn cũng không lên tiếng hỏi thăm, nói đùa sao, trong trường hợp này, hắn sao có thể nóixen vào được.

Túy đạo nhân cười lạnh một tiếng, nói:

- Tông Sư, tất cả những điều này còn không phải do ngươi tự chuốc lấy sao? Lão đạo không muốn nhiều lời,hiện tại Dương Diệp cùng Tử Tu đã phân thắng bại, trở lại nói cho thú hoàng của các ngươi biết, ta hi vọng Đềquốc Huyền Thú ngươi không nên tới gây phiền phức cho Dương Diệp nữa, bằng không cũng đừng trách lãođạo không khách khí!

Tông Sư hít sâu một hơi, sau đó lạnh lùng liếc mắt nhìn Dương Diệp rồi mang theo thi thể của Tử Tu trên mặtđất nhanh chóng rời đi, không bao lâu, lại biến mắt ở trong tầm mắt của mọi người!

Lúc này, Túy đạo nhân xoay người nhìn về phía Dương Diệp, nói:

- Có thấy nghi ngờ vì sao Tử Tu có thẻ tìm được ngươi không?

Dương Diệp khẽ gật đầu, thật sự, túc này hắn đặc biệt nghỉ ngờ, ngoại trừ nghi ngờ vì sao Tử Tu này có thể tìmđược hắn, hắn còn nghi ngờlời Túy đạo nhân nói lúc trước.

Túy đạo nhân nói:

- Là ta nói cho hắn biết vị trí của ngươi, đây là một lần cá cược giữa ta với Đé quốc Huyền Thú, để bọn họ pháimột huyền thú Vương cấp đánh với ngươi một trận, nếu như ngươi thua, tùy bọn họ xử trí, nếu như ngươi thắng,sau này bọn họ không được phái cường giả Linh cấp cùng Linh cấp trởlên đi đối phó với ngươi nữa!

- Vì sao phải đánh cược cùng bọn họ?

Dương Diệp trầm giọng nói.

Túy đạo nhân lắc đầu, nói:

- Tiểu tử, bây giờ đang lúc thí luyện Thanh Vân Bảng, nếu như bọn họ vi phạm quy tắc đối phó với ngươi, ta cóthể ra tay đối phó với bọn họ. Nhưng chỉ cần ngươi ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn, cũng chính là sau khi cuộc tranhtài này kết thúc, nếu như bọn họ phái cường giả Linh cấp, thậm chí Tôn cấp đi đối phó với ngươi, khi đó mạngnhỏ của ngươi có thể giữ được sao? Ngươi sẽ không mong lão đạo bảo vệ ngươi cả đời chứ?

Thì ra là thế! Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi:

- Nếu như lúc trước ta thua, nếu ta bị giết, các ngươi cũng sẽ không ra tay sao?

Túy đạo nhân lắc đầu, nói:

- Ở đây trừ ta ra, không có người có thể đúng lúc ngăn tại cuộc chiến đấu giữa các ngươi, nhưng cho dù làngươi bại, ta cũng sẽ không ngăn lại, nếu như ngươi bại, ngươi sẽ chết. Trong chiến đấu cùng cấp, nếu nhưngươi còn cần người khác ra tay cứu giúp, vậy ngươi lại không đáng đề cho ta ra tay cứu giúp nữa!

Dương Diệp khẽ gật đầu, trong lòng lại cười tự giễu, ban đầu hắn cho rằng Túy đạo nhân này luôn ưu ái hắn,hiện tại xem ra trên đời này cuối cùng vẫn phải xem thực lực mới nói, không có thực lực thì sẽ không có giá trị,không có giá trị thì sẽ không có người nào coi trọng, không ai coi trọng, vậy ngươi đáng chết!

Nếu như không muốn chết, không muốn bị người vứt bỏ, vậy thì phải không ngừng nâng cao thực lực chínhmình, làm cho mình có giá trị, bởi vì chỉ có giá trị thì mới có thể được người ta coi trọng.

Giống như quan hệ giữa hắn cùng với Kiếm Tông, còn có Túy đạo nhân lúc này, hắn biết sở dĩ Túy đạo nhânđứng ra bảo vệ hắn, chắc hẳn cũng chỉ vì nhìn trúng giá trị của hắn, giá trị của hắn là gì? Đương nhiên là có thểnhận được thứ hạng không tệ trong Thanh Vân Bảng, mang đến rất nhiều tợi ích cho Kiếm Tông.

Nếu như không có cái giá trị này, Kiếm Tông còn cả cường giả siêu cấp trước mắt này sẽ quan tâm tới DươngDiệp hắn sao? Đừng có nói đùa, người khác cũng không phải là ăn no rửng mỡ!

Sau khi suy nghĩ cần thận, tâm cảnh của Dương Diệp bỗng nhiên trở nên rộng mở, trong lòng hắn lúc này càngkiên định với một ý tưởng, đó chính là cố gắng trở nên mạnh mẽ, làm cho mình cùng người mình quan tâmkhông bị người khác kiêm chê!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK