Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ tình cảnh đến xem, những gió lạnh kia

ổn áp

kiếm

quang của Dương Diệp!

Có thể nói, nếu như không phải dựa vào Kiếm Vực, những kiếm quang kia của hắn ở trước mặt gió lạnh, sợ là căn bản không đủ nhìn! Mà cho dù có Kiếm Vực gia trì, những kiếm quang kia cũng khó mà đối kháng gió lạnh!

Trong Kiếm Vực, kiếm quang càng ngày càng ít, không chỉ kiếm quang, ngay cả kiếm ý của hắn ở thời khắc này cũng trở nên ít.

Toàn bộ bị những gió lạnh kia ăn mòn!

Trong Kiếm Vực, hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, sau một khắc, hắn cầm ý kiếm biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước mặt cô gái kia.

Có Kiếm Vực gia trì, tốc độ của hắn đã không thể dùng nhanh để hình dung!

Nhưng dù nhanh đến như vậy, vẫn bị nàng kia lấy tay dễ dàng cản lại!

Kiếm của Dương Diệp nằm trong lòng bàn tay của nữ nhân, không quản hắn dùng lực như thế nào, dùng sức như thế nào, như trước không cách nào tiến nửa tấc!Tay phải nữ tử nhẹ nhàng chấn động.

Ầm!

Dương Diệp lập tức bị chấn đến ngoài trăm trượng!

Nữ tử nhìn Dương Diệp.

- Kẻ yếu, nên có giác ngộ của người yếu!

Dương Diệp khẽ cười nói:

- Ngươi nói không sai, bất quá kẻ yếu còn có thể lựa chọn phản kháng.

Nói xong, chân phải Dương Diệp nhẹ nhàng điểm một cái.

Xùy~~!

Một đạo kiếm quang lóe lên!

Hai ngón của cô gái kia nhẹ nhàng kẹp lấy, trực tiếp kẹp kiếm quang của Dương Diệp, chuẩn xác mà nói là kẹp lấy kiếm của Dương Diệp!

Không động mảy may!

Mà kiếm ý quanh người Dương Diệp căn bản không có cách tới gần nàng kia.

Hai ngón tay của nữ tử có chút dùng sức.

Xùy~~!

Ý kiếm của Dương Diệp trực tiếp nổ bể ra, thoáng qua, trước ngực Dương Diệp như gặp phải trọng kích, cả người bay ra ngoài.

Tay phải nữ tử vung lên, một trận âm phong cuồn cuộn quét ra!

Xuy xuy xuy xuy xuy.

Tԉên cầu, từng âm thanh thiết cắt vang lên, ngay sau đó, quanh người Dương Diệp tựa như bị thiên đao vạn quả, máu tươi văng khắp nơi.

Ầm!

Dương Diệp rơi xuống đất, chỗ hắn rơi lập tức bị máu tươi nhiễm đỏ!

Vừa rơi xuống đất, nàng kia bấm tay điểm một cái, một đám gió lạnh trực tiếp chém vào bụng Dương Diệp.

Ầm!

Cả người Dương Diệp chà xát đất mặt bay ra ngoài trăm trượng!

Mà trên mặt đất, toàn bộ đều là máu!

Sau một khắc, nữ tử xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, nàng mắt nhìn xuống hắn.

- Cốt khí?

Nàng khẽ lắc đầu.

- Có thực lực, mới có thể có cốt khí, không có thực lực, phải kinh sợ, phải khuất nhục, hiểu chưa? Ta cho ngươi một cơ hội, một cơ hội sống, đứng lên quỳ ở trước mặt ta, quỳ đến ta hài lòng mới thôi.

Ngay lúc này, Dương Diệp nguyên bản nằm trên mặt đất đột nhiên bắn lên, sau một khắc, vô số đạo kiếm quang lập tức bao phủ nàng kia.

Ầm!

Theo một tiếng nổ vang lên, những kiếm quang kia của Dương Diệp biến mất không thấy gì nữa, thoáng qua, cả người Dương Diệp cong lại lần nữa té bay ra ngoài.

Tại chỗ, sắc mặt nữ tử lạnh như băng, không chứa một chút tình cảm, trên gò má nàng có một vết kiếm!

Kiếm của Dương Diệp cũng không có yếu như vậy!

Xa xa, Dương Diệp từ trên đất bò lên, giờ phút này toàn thân hắn đang chảy máu, kiếm ý nhưng quanh người hắn cực kỳ ngưng thực!

Mặc kệ nàng kia ra tay bao nhiêu lần, kiếm ý bị đánh tan bao nhiêu lần, những kiếm ý cuối cùng vẫn ngưng tụ!

Chỉ cần Dương Diệp bất tử, những kiếm ý kia sẽ vĩnh viễn không tiêu tan!

Sau khi Dương Diệp bò dậy, hắn lau máu tươi ở khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử, mà lúc này, nàng kia đã biến mất tại chỗ, đồng tử của Dương Diệp bỗng nhiên co rụt lại, sau một khắc, hai tay của hắn cầm kiếm mãnh liệt bổ một phát.

13 đạo Kiếm Vực điệp gia!

Khi một kiếm cuối cùng rơi xuống...

Ầm!

Vô Biên Thủy trực tiếp vén lên!

Thần sắc của nữ tử không thay đổi, một cỗ gió lạnh đột nhiên xuất hiện ở đỉnh đầu nàng, kiếm của Dương Diệp rơi vào trên đó.

Rầm rầm rầm…

Khi một kiếm cuối cùng rơi xuống, gió lạnh vẫn không có tản đi!

Mà lúc này, tay phải nữ tử đột nhiên thò ra, một chưởng rơi vào bụng của Dương Diệp.

Ầm!

Cả người Dương Diệp bay ra ngoài nghìn trượng, mới vừa rơi xuống, toàn thân hắn rạn nứt giống như mạng nhện.

Quả thực có thể dùng vô cùng thê thảm để hình dung!

Kỳ thật, khi đạt tới Chủ Cảnh, nếu như cho hắn Kiếm Sát, cho hắn những Thần khí kia, hắn vẫn có sức liều mạng, nhưng bây giờ hắn trần truồng, loại tình huống này, hắn căn bản không làm gì được đối phương!

Giữa bọn họ chênh lệch cảnh giới, cũng không phải lớn bình thường!

Nữ tử xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, nhìn Dương Diệp đã hấp hối trên mặt đất nói.

- Tuổi còn nhỏ, có Kiếm Vực, kiếm ý ngưng thực, huyết mạch càng thuần túy đến cực điểm, chiến lực còn mạnh mẽ hơn Chủ Cảnh đỉnh phong một ít. Lại chết như vậy, há không đáng tiếc?

Vừa nói, nàng cúi người nhìn Dương Diệp đã ý thức mơ hồ.

- Chỉ cần ngươi mở miệng cầu xin tha thứ, ta liền tha ngươi một mạng, như thế nào? Một câu cầu xin tha thứ mà thôi!

Không có để ngươi dập đầu cầu xin tha thứ là tốt lắm rồi!

Vừa rồi Dương Diệp đối mặt nàng, có bao nhiêu cốt khí, hiện tại nàng muốn hết thảy chà đạp đi.

Tԉên mặt đất, tay phải Dương Diệp run rẩy, đột nhiên hắn mở miệng.

- Tiểu… Tiểu Kỳ, chiếu cố tốt đám người Tiểu Bạch…

Ầm!

Tԉong nháy mắt, kiếm ý quanh người Dương Diệp ở thời khắc này bắt đầu cháy rừng rực.

Thiêu đốt kiếm ý!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK