Mà bởi vì kiếm ý cùng kiếm khí của bức tượng người, tất cả Cổ Kiếm tông nhận được sự yên tĩnh ngắn ngủi.
Thâm Uyên Hống được lão già tóc trắngl kia triệu hoán, rất không tình nguyện buông tha cho Tiểu Long, Tiểu Long tuy rất kiêng kỵ nó, nhưng lại không khiếp sợ. Ngược lại, sự kiêu ngạo cùngc tham lam Thâm Uyên Hống còn kích thích Tiểu Long. Bởi vậy, Thâm Uyên Hống rời đi, Tiểu Long trái lại cảm thấy chưa thỏa mãn.
Mà bên kia, cuộkc chiến đấu giữa Minh Nữ cùng Dạ Oanh - nữ tử váy đen của Hồn giáo cũng ngừng lại!
Hai người vẫn chưa phân thắng bại!
Nhưng hai người đều bị thương nặng!
Tԉước đại điện Cổ Kiếm tông, Dương Diệp đứng trước bức tượng kia. Ở trước mặt hắn là những thi thể nằm đầy trên mặt đất!
Những thi thể này đều là thi thể của đệ tử Cổ Kiếm tông!
Đương nhiên, đây chỉ là một phần. Còn có vài đệ tử Cổ Kiếm tông thậm chí cũng không còn thi thể nữa!
Lúc này, Dương Diệp đột nhiên quay đầu lại. Hắn đi tới trước mặt một lão già đang nằm dưới đất, nửa người dưới của hắn cũng đã bị mất!
Lão già này không phải ai khác, chính là đại trưởng lão!
Tԉước đây người này chính là một trong những người từng giúp đỡ hắn, cũng để cho hắn trở thành Tông chủ.
Giờ phút này ngay cả linh hồn của đại trưởng lão cũng không được trọn vẹn!
Thật ra, hắn thiếu chút nữa đã bị cường giả Hồn giáo cắn nuốt, nhưng vào thời điểm mấu chốt, Tuyết trưởng lão đã cứu hắn, chỉ có điều vẫn quá muộn. Phần lớn linh hồn của hắn đều đã bị cắn nuốt, căn bản không có cách nào phục hồi lại.
Ở bên cạnh đại trưởng lão là Cổ Nghiệt, Cổ Nghiệt vẫn chưa chết, nhưng cũng bị thương nặng!
Có thể nói, từ trên xuống dưới Cổ Kiếm tông không có một người nào lành lặn.
Nhìn thấy Dương Diệp đi tới, đại trưởng lão suy yếu chậm rãi mở hai mắt ra và nhìn về phía Dương Diệp:
- Ngươi đúng.
Dương Diệp im lặng.
Tuy trước đó đám người đại trưởng lão đã rời khỏi Cổ Kiếm tông, nhưng bây giờ bọn họ lại trở về vào đúng lúc Cổ Kiếm tông khổ sở nhất.
Đại trưởng lão nhìn thẳng vào Dương Diệp:
- Ngươi… ngươi sẽ canh giữ cho Cổ Kiếm tông, đúng không?
Dương Diệp vẫn im lặng. Có thể nói, hắn lên làm Tông chủ Cổ Kiếm tông là do Đại trưởng lão này cùng Tuyết trưởng lão đào hố hãm hại!
Tuy là vậy, nhưng hắn lại không nói lời phàn nàn nào. Thứ nhất, đây là lựa chọn của cá nhân hắn, cả đời mỗi người đều có các loại lựa chọn, mỗi lựa chọn sẽ dẫn đến một loại kết quả, một lần bản thân lựa chọn sẽ phải nhận lấy hậu quả từ sự lựa chọn đó.
Hơn nữa, ở trong Cổ Kiếm tông này, hắn cũng thu được rất nhiều lợi ích!
Đại trưởng lão không nói nữa, bởi vì linh hồn hắn đã hoàn toàn biến mất.
Thần hồn cũng bị diệt!
Tu luyện rất nhiều năm, cuối cùng thần hồn cũng bị diệt vì Cổ Kiếm tông!
Tԉong giây lát, Dương Diệp có chút xúc động.
Cổ Nghiệt mang theo nửa đoạn thi thể của đại trưởng lão xoay người rời đi, tuy nhiên hắn đi được một đoạn đột nhiên xoay người nhìn về phía Dương Diệp:
- Có thể để cho sư tôn bước vào từ đường của Cổ Kiếm tông không?
Dương Diệp khẽ gật đầu.
Cổ Nguyệt nói:
-Cảm ơn!
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Dương Diệp xoay người nhìn về phía mọi người Cổ Kiếm tông ở đó, vừa rồi đánh một trận, đệ tử Cổ Kiếm tông ít nhất cũng chết ba đến bốn phần!
Rất nhiều khuôn mặt quen thuộc đã không còn!
Từ trước đến nay, chiến tranh đều tàn khốc!
Đặc biệt tàn khốc!
Dương Diệp liếc mắt nhìn các đệ tử, hắn nhìn thấy thực lực ba người Mặc Nhã cùng Lục Vân Tiên vẫn có Tiết Y Nhân yếu kém, bởi vậy bọn họ sẽ không đi đối đầu với những cường giả cường đại, tuy vậy, trên thân ba người vẫn đầy thương tích.
Đặc biệt là cánh tay trái của Tiết Y Nhân đã bị đánh nát!
Tԉong đó, đệ tử chân truyền tử thương nhiều nhất!
Mười một tên đệ tử chân truyền chỉ còn lại sáu gã!
Mà sáu gã đệ tử chân truyền cũng không được lành lặn!
Dương Diệp liếc mắt nhìn mọi người:
- Các ngươi có sợ không?
Mọi người lắc đầu!
Sợ sao?
Cổ Kiếm tông không có một ai biết sợ!
Đây là một đám kiếm tu không sợ chết!
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Không sợ là tốt rồi, bây giờ chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Các ngươi có gì muốn làm hoặc muốn để lại di ngôn thì bây giờ có thể mau chóng đi làm đi.
Nói xong, hắn chỉ vào không trung:
- Khi những kiếm ý cùng kiếm khí biến mất chính là lúc chúng ta cùng Hồn giáo lại một lần nữa quyết một trận tử chiến!
Ở đó, rất nhiều kiếm tu đồng thời thi lễ với Dương Diệp, sau đó xoay người rời đi.
Hi vọng à?
Dương Diệp không nói cho bọn họ biết còn có hy vọng gì, vì căn bản không hề có!
Dương Diệp rất trực tiếp, nói cho mọi người biết tất cả sẽ chết, ai muốn rời đi thì lập tức rời đi, ai muốn ở lại, vậy sẽ phải chuẩn bị tốt tinh thần sẽ phải chết!
Ở đó vẫn còn có mấy người ở lại!
Đó chính là đám người Tuyết trưởng lão!
Dương Diệp liếc nhìn đám người Tuyết trưởng lão và khẽ gật đầu:
- Hoan nghênh các ngươi trở về!
Tuyết trưởng lão liếc nhìn Dương Diệp, ánh mắt có chút phức tạp.
Dương Diệp không nói gì, xoay người đi tới căn nhà trúc của mấy nàng Minh Nữ.
Minh Nữ, Tԉư muội, Giới Nữ, Yên Nữ đều đang ở bên trong.
Bốn nàng có thực lực cường đại, khi đối mặt với đám sát thủ kia cũng giải quyết rất thành thạo! Thật ra, lần này hoàn toàn là dựa vào mấy nàng, nếu như không phải các nàng, những đệ tử Cổ Kiếm tông kia căn bản sẽ không ngăn cản được!
Đặc biệt là mấy sát thủ Chủ cảnh!
Mục tiêu của những sát thủ này chính là đệ tử chân truyền cùng đệ tử nội môn của Cổ Kiếm tông, mục đích chính là đánh lén đệ tử Cổ Kiếm tông trong lúc bọn họ chiến đấu với cường giả Hồn giáo và các thế lực lớn!
Dưới tình huống đó, có thể nói là muốn giết ai thì giết người đó!