Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão giả đầu trọc nhíu mày, như đang suy

nghĩ.

Lúc này Dương Diệp cười nói:

- Thế nào, các hạ sợ sau khi tự áp chế cảnh giới bị ta giết chết?

Lão giả đầu trọc nói:

- Ngươi không cần sử dụng phép khích tướng.

Dương Diệp nhún vai.

- Ngươi cứ tự nhiên.

Lão giả đầu trọc nhìn thoáng qua Dương Diệp, cười nói:- Được, ta tự áp chế cảnh giới đánh với ngươi một trận.

Nói xong, khí tức của lão giả đầu trọc bắt đầu biến yếu, thời gian dần trôi qua, từ Mệnh Cảnh rơi xuống Chủ Cảnh, bất quá là Chủ Cảnh đỉnh phong!

- Như vậy đủ chưa?

Lão giả đầu trọc cười nói.

Dương Diệp nhẹ gật đầu.

- Đủ rồi.

Nói xong kiếm ra!

Một kiếm này, ra không có dấu hiệu nào, ra mây bay nước chảy.

Nhưng theo hai tay của lão giả đầu trọc chặp lại, một kiếm này của hắn bị lão giả đầu trọc kẹp lấy, kiếm ở trong tay lão giả đầu trọc tựa như bị định trụ, căn bản không có cách nhúc nhích.

Lão giả đầu trọc nhìn thoáng qua Dương Diệp.

- Chỉ như vậy?

Nói xong, hai tay hắn mãnh liệt dùng sức.

Ầm!

Ý kiếm nổ bể ra, mà Dương Diệp thì bị đánh bay.

Lúc này đây, lão giả đầu trọc không có dừng tay, chân phải hắn nhẹ nhàng điểm một cái, cả người tựa như mãnh hổ vồ mồi nhào về phía Dương Diệp, tay phải thành chộp, quanh người xuất hiện một Yêu Thú hư ảo!

Trong chớp mắt, hắn đi tới trước mặt Dương Diệp, một trảo rơi xuống.

Khí thế của một trảo này vô cùng cường đại, trực tiếp chấn cây cầu rung động, có địa phương càng xuất hiện khe hở.

Dương Diệp không dám khinh thường, thân thể của hắn lập tức hư ảo, vô số kiếm ý và kiếm khí cuồn cuộn quét ra.

Phương Thốn Kiếm Vực!

Nhưng khi trảo rơi xuống, những kiếm khí cùng kiếm ý kia của hắn trong nháy mắt hóa thành hư vô, trảo tiến quân thần tốc, trực tiếp vỗ vào ngực của Dương Diệp.

Bất quá ngay lúc này, ý kiếm trong tay Dương Diệp đâm vào trước ngực của lão giả đầu trọc, nhưng…

Ầm!

Cả người Dương Diệp cong lại bay ra ngoài.

Mà trước ngực lão giả đầu trọc lông tóc không hư hại.

Giờ khắc này, áo gai của lão giả đầu trọc lộ ra tướng mạo sẵn có, này căn bản không phải quần áo thông thường, mà là một Thần khí vô hạn tiếp cận Siêu Thần khí!

Loại Thần khí này ở trong tay lão giả đầu trọc, uy lực kỳ thật không thua Siêu Thần khí ở trong tay Dương Diệp.

Tuy phẩm cấp của nó không cao bằng Siêu Thần khí, nhưng cũng phải xem sử dụng nó là người nào!

Lúc này đây, Dương Diệp lấy thương đổi thương không thành công!

Lão giả đầu trọc vỗ nhè nhẹ trước ngực mình, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp.

- Lấ mệnh đổi mệnh, ý tưởng rất tốt, nhưng đáng tiếc, ta mặc Thần khí vô hạn tiếp cận Siêu Thần khí.

Xa xa, Dương Diệp nhìn nhìn thân thể của mình, trước ngực hắn, xuất hiện một dấu móng tay rất lớn, đây không phải trảo người, mà là trảo thú, ở viền ngoài dấu tay, thân thể rạn nứt hình mạng nhện.

Toàn thân đều là tổn thương!

Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía lão giả đầu trọc, cho dù đối phương tự hạ cảnh giới, vẫn cường đại như vậy!

Lão giả đầu trọc đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trên đỉnh đầu Dương Diệp, thời điểm Dương Diệp ngẩng đầu nhìn, hắn chỉ thấy được một Yêu Thú hư ảo lao về phía hắn!

Uy áp cường đại để cho hắn nghẹt thở!

Hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, trong tay hắn, một thanh ý kiếm ngưng tụ!

Sau một khắc, ý kiếm trong tay Dương Diệp đột nhiên hư ảo.

Lấy kiếm thành vực!

Kiếm của Dương Diệp đột nhiên đâm lên một cái.

Trên cầu.

Ầm!

Theo một tiếng nổ vang, lão giả kia ngưng tụ thành Yêu Thú hư ảo phát ra một tiếng kêu thảm thiết, sau một khắc, nó trực tiếp nổ bể ra.

Trên không trung, một nhân ảnh vội vàng thối lui, sau đó vọt đến hơn trăm trượng.

Nhân ảnh này, đúng là lão giả đầu trọc kia!

Lão giả đầu trọc cúi đầu nhìn tay phải của mình, lòng bàn tay phải có một vết kiếm sâu đậm, trừ lần đó ra, cả cánh tay phải hắn đã trải rộng vết rạn!

Một kiếm kia, nếu như không phải hắn thu tay lại nhanh, cánh tay này của hắn khả năng liền phế đi!

Lão giả đầu trọc nhìn về phía Dương Diệp, khóe miệng hơi cuộn lên.

- Kinh hỉ, vô cùng kinh hỉ, không nghĩ tới, ngươi còn có chiêu này, chiêu này không tệ, đã tạo thành uy hiếp với ta hiện tại! Ngươi…

Ngay lúc này, Dương Diệp biến mất ngay tại chỗ.

Sau một khắc, trên đỉnh đầu lão giả đầu trọc, một thanh kiếm thẳng tắp rơi xuống!

Kiếm Vực!

Lấy kiếm thành vực!

Khóe miệng lão giả đầu trọc nổi lên vẻ dữ tợn, hắn cũng không có tránh né một kiếm này, mà hai tay hợp lại!

Ầm!

Trong tràng, không gian bỗng nhiên run lên!

Hai tay của ão giả đầu trọc trực tiếp kẹp lấy kiếm của Dương Diệp!

Bất quá lúc này đây, hắn không hề nhẹ nhàng như vậy, thanh kiếm kia rung động kịch liệt, lực lượng cường đại không ngừng chấn động hai tay hắn!

Giờ khắc này, lão giả đầu trọc có chút hối hận. Hắn đánh giá thấp lực lượng trong kiếm! Lần này, hắn lâm vào cục diện rất lúng túng!

Không vào được, càng không lui được!

Đúng lúc này, quanh người Dương Diệp, mạch máu đột nhiên rung động, sau một khắc, ý kiếm xuất hiện tia máu.

Huyết mạch chi lực!

Xùy~~!

Hai tay lão giả trực tiếp nứt ra!

Ầm!

Theo một tiếng nổ vang, cả người Dương Diệp bay ra ngoài!

Xa xa, lão giả đầu trọc đã khôi phục cảnh giới bình thường!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK