Mục lục
Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong Ám thế giới, giết chóc vẫn đang tiếp tục!

Dương Diệp điên cuồng chém giết!

Bây giờ, hắn đã có thể chém giết Ám Sinh Linh, đương nhiên cũng sẽ phải trả giá đắt.

Từ lúc mới bắt đầu đến bây giờ, hắn không biết mình đã giết bao nhiêu Ám Sinh Linh, nhưng hắn biết những Ám Sinh Linh này vẫn còn rất nhiều!

Theo thời gian trôi qua, Dương Diệp phát hiện ở đây đáng sợ nhất không phải là Ám

Sinh Linh.

Mà là khủng hoảng!

Khủng hoảng đối với tương lai, khủng hoảng trước thời gian!

Bởi vì ở đây không có khái niệm thời gian, không có ánh sáng ban mai.Mỗi lần hắn nghĩ tới khi nào mới kết thúc, trong lòng sẽ xuất hiện tâm tình tiêu cực!

Phiền não! Bất an! Mơ hồ!

Dần dần, Dương Diệp phát hiện đan dược kẻ địch đáng sợ nhất của mình không phải là những Ám Sinh Linh này, mà là chính hắn!

Bởi vì ở trong bóng tối vô tận này, hắn chỉ sơ ý một chút sẽ bị chính mình đánh bại.

Từ rất lâu rồi, chỉ có bản thân hắn có thể đánh bại hắn.

Nghĩ đến điểm này, Dương Diệp cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại.

Ở đây, hắn không có đường đi ra ngoài, cũng không biết ra ngoài thế nào!

Vào thời điểm này, hắn nên làm thế nào?

Cầu xin tha thứ sao?

Tuyệt đối là không được!

Lựa chọn của Dương Diệp rất trực tiếp, đó chính là xông ra!

Giết!

Sau khi xác định được một mục tiêu, những tâm tình tiêu cực của Dương Diệp lập tức bị quét sạch!

Dương Diệp một đường xông về phía trước. Lần này, không phải những Ám Sinh Linh kia tới tìm hắn, mà là hắn chủ động đi tìm chúng! Hắn muốn giết chết tất cả tồn tại mà mình có thể nghe được i!

Tuy mỗi lần giết chết một con Ám Sinh Linh, hắn đều sẽ trả giá lớn, nhưng dần dần, lực chiến đấu của Dương Diệp càng ngày càng mạnh. Hắn đã quen thuộc với các loại cách thức công kích của những Ám Sinh Linh này, phản ứng bản năng chiến đấu của hắn cũng nhận được sự nâng cao rất lớn, kiếm của hắn càng thêm xảo quyệt, nhanh hơn, càng tàn nhẫn hơn trước!

Từng kiếm đều trí mạng!

Có thể nói, ngoại trừ cảnh giới của hắn không được nâng cao, các năng lực các phương diện còn lại đều tăng trưởng rất lớn! Đặc biệt là năng lực phản ứng của hắn so với trước kia quả thật chính là một trời một vực!

Mà năng lực phản ứng này là do cứng rắn bị ép ra!

Vĩnh Hằng Quốc, trong dãy núi nơi đám người Cổ Kiếm tông ẩn thân.

Huyết Nữ ra khỏi dãy núi, nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, lúc này, cả chân trời đột nhiên xuất hiện mây đen dày đặc.

Giờ phút này, tất cả đệ tử Cổ Kiếm tông đều ra khỏi lòng đất và đi tới trên dãy núi.

Huyết Nữ lạnh lùng nhìn phía chân trời kia, hoàn toàn không có chút sợ hãi nào!

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên ở trong không trung:

- Các hạ không phải là người của Cổ Kiếm tông, có thể lập tức rời đi, chúng ta tuyệt đối không ngăn cản!

Trên đỉnh núi, Kiếm Kinh ở bên cạnh Huyết Nữ đột nhiên nói:

- Tiền bối, ngài dẫn theo các nàng Minh Nữ rời đi, chúng ta...

Huyết Nữ liếc nhìn Kiếm Kinh:

- Trong lòng ta, hắn vẫn là đệ đệ của ta, chuyện của hắn chính là chuyện của ta. Bây giờ hắn không ở đây, trách nhiệm của hắn tất nhiên sẽ do sư tỷ của hắn gánh vác thay hắn!

Nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời:

- Muốn chiến, vậy thì cứ tới đi!

Trong không trung có mấy khí tức cường đại cuốn xuống...

Tại Thủy Nguyên Địa của Vĩnh Hằng Quốc.

Trước đây, thế giới này bị Kỳ Bỉ Thiên lấy sức một mình quấy rối cho long trời lở đất, bây giờ ở đây đã dần dần khôi phục lại sự yên tĩnh. Tuy nhiên, cây cầu bị Kỳ Bỉ Thiên bị phá huỷ ngày đó đã không khôi phục được nữa!

Cầu bị hủy, Vô Biên Thủy dưới cầu thỉnh thoảng lại cuồn cuộn dâng lên sóng to gió lớn!

Ở trên cầu, một nam tử trung niên nhìn xuống bên dưới, không biết đang suy nghĩ gì.

Nam tử trung niên này chính là Hoang Đế!

Qua rất lâu sau, khóe miệng Hoang Đế hơi cong lên:

- Không hổ danh là người của thời đại kia, thực lực quả thật có thể nói là nghịch thiên!

Đúng lúc này, một người mặc áo đen xuất hiện ở phía sau Hoang Đế.

Người mặc áo đen nói:

- Tộc trưởng, Dương Diệp đã bị Lục gia đưa vào trong Ám thế giới, bây giờ không biết sống chết ra sao. Vĩnh Hằng Quốc đã bắt đầu bao vây tiêu diệt Cổ Kiếm tông, theo chúng ta phân tích, Cổ Kiếm tông không chống đỡ được bao lâu sẽ bị chém giết hết. Bởi vì Chiến giới đã ra tay!

Chiến giới!

Hoang Đế khẽ cười nói:

- Không ngờ được hắn vẫn làm cho Chiến giới ra tay được. Có chút thú vị!

Sau một lúc lâu, Hoang Đế lại nói:

- Có thể điều tra ra được bây giờ Dương Diệp còn sống hay không?

Người mặc áo đen lắc đầu:

- Chúng ta không có cách nào tiếp xúc được với thế giới kia. Tuy nhiên ta có một ý nghĩ, nếu như hắn còn sống, tộc trưởng ra tay cứu hắn ra, để cho hắn đấu một trận cùng các thế lực Vĩnh Hằng Quốc trước. Điều này rất có lợi cho chúng ta!

Hoang Đế từ từ nhắm hai mắt lại, rất nhanh, không gian xung quanh hắn đột nhiên bắt đầu chấn động.

Không biết qua bao lâu, Hoang Đế mở mắt và lắc đầu cười:

- Thật sự rất ngoan cường!

Ám thế giới.

Giờ phút này Dương Diệp còn đang giết chóc!

Hắn không biết bây giờ là lúc nào, mình ở vị trí nào. Bây giờ, trong đầu hắn cũng chỉ có một ý nghĩ, đó chính là giết!

Điên cuồng giết!

Bây giờ, không phải là những Ám Sinh Linh này gây rắc rối cho hắn, mà là hắn đi tìm những Ám Sinh Linh gây phiền phức.

Con mồi cùng thợ săn đã thay vai!

Ngay từ lúc đầu, những Ám Sinh Linh này rất hung ác, khi đối mặt với Dương Diệp lộ ra khí thế vô cùng tàn ác, nhưng bây giờ bọn chúng nhìn thấy Dương Diệp đều tránh né!

Bọn chúng tàn nhẫn, Dương Diệp còn tàn nhẫn hơn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK