Trên hư không, Lý Tư khẽ gật đầu, ngọc thước khẽ vung lên, một luồng lực lượng nhu hòa bao phủ những hộ vệ đội hoàng gia kia, sau đó hắn lại nhìn các huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng đang đứng trên quảng trường, nói:
- Chư vị, ta đại biểu Đại Tần đế quốc hoan nghênh sự có mặt của các ngươi, quy củ của Thanh Vân Bảng, sư môn trưởng bối các ngươi cũng đã nói với các ngươi rồi. Ta ở đây nói thêm một lần, hi vọng mọi người cần phải ghi nhớ!
Đầu tiên: Thanh Vân Bảng khóa này giống như sóng cồn đãi cát, địa điểm nằm bên trong Thập Vạn Đại Sơn, các ngươi nhìn thấy truyền tống trận phía trước hay không? Sau đó các ngươi sẽ tiến vào những truyền tống trận này, truyền tống trận sẽ tùy cơ truyền tống các ngươi đến mỗi góc của Thanh Vân sơn mạch trong Thập Vạn Đại Sơn.
Sau khi tiến vào Thanh Vân sơn mạch, các vị có mặt ở đây đầu tiên phải nghĩ sống sót, bởi vì Thanh Vân sơn mạch lúc này đã là thiên hạ của Huyền thú Vương giai; chuyện thứ hai sau khi sống sót sau chính là nghĩ biện pháp săn giết Huyền thú, đạt được nội đan Huyền thú, nhớ kỹ, chỉ có đạt được ba mươi viên nội đan Huyền thú Vương giai trở lên, đồng thời sống sót trở về Thập Vạn Đại Sơn trong thời gian mười ngày, các ngươi mới có thể tham gia vòng thi đấu thứ hai kế tiếp.
Thứ hai: Sau khi tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, sinh tử nghe theo mệnh trời, không quan tâm các ngươi là bị người nào giết hay bị Huyền thú giết, mặc kệ nguyên nhân thực lực các ngươi yếu hay mạnh, bởi vì các ngươi đều là Tiên Thiên cảnh. Vì lẽ đó, hiện tại các ngươi rút lui còn kịp, một khi tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, truyền tống trận nơi này sẽ đóng, các ngươi muốn quay về, cũng chỉ có thể đi về từ Thập Vạn Đại Sơn.
Lý Tư dứt lời, mọi người có mặt ở nơi này lâm vào rối loạn, nhưng cũng không có một người đứng ra, đùa giỡn, đi ra ở trước mặt mọi người, vậy sau này còn có thể lăn lộn trong Nam vực hay sao?
Còn nữa, không ai có ý định từ bỏ cơ hội lần này, nếu như sống sót rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, như vậy đại biểu bọn họ ngày sau tiền đồ vô lượng, có vô số thế gia và thế lực sẽ tung cành ô-liu với bọn họ. Dù sao người có thể sống sót rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn đi ra ngoài, bọn họ sẽ là ngôi sao sáng trong mắt người khác!
Thấy không có người đứng ra, Lý Tư tiếp tục nói:
- Sau khi vào Thập Vạn Đại Sơn, các ngươi vừa là thợ săn cũng là con mồi, các ngươi cuối cùng trở thành thợ săn hay là con mồi, việc này phải xem thực lực và năng lực bản thân các ngươi. Các ngươi có một điểm có thể yên tâm, bên trong Thập Vạn Đại Sơn tuyệt đối không xuất hiện Huyền thú Vương giai trở lên và huyền giả Tiên Thiên cảnh trở lên!
Dứt lời, hai mắt Lý Tư khép hờ, lực lượng tinh thần khổng lồ che ngợp bầu trời dâng trào ra ngoài, cũng bao phủ mọi người phía dưới.
Tuy rằng mọi người bị lực lượng tinh thần của Lý Tư bao phủ, nhưng cũng không xuất hiện dị dạng gì, không chỉ có như vậy, trái lại còn có cảm giác thoải mái.
Một lát, đột nhiên Lý Tư mở hai mắt ra, trong mắt hắn bắn ra hàn mang, hắn vung nhẹ ngọc thước, mười mấy khí kình màu trắng bay ra khỏi ngọc thước.
Xôn xao. . .
Trong đám người phía dưới, đột nhiên mi tâm mười mấy người xuất hiện một lỗ máu, những người này mở to hai mắt, trong mắt tràn đầy khiếp sợ và không rõ, chết không nhắm mắt. . .
Ngay khi Dương Diệp không rõ thì Tần Tịch Nguyệt nói:
- Mỗi một giới Thanh Vân Bảng đều sẽ có thật nhiều Vương Giả cảnh, thậm chí Linh Giả cảnh lẫn vào trong đó, muốn tiến vào Thập Vạn Đại Sơn động thủ với huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng, dù sao, trên người những huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng đều mang theo không ít bảo bối, không chỉ có như vậy, còn có nội đan Huyền thú, lúc này Thanh Vân sơn mạch tụ tập rất rất nhiều Huyền thú Vương giai. . .
- Bọn họ ngu xuẩn như thế? Cho rằng có thể giấu diếm được cường giả Tôn Giả cảnh hay sao?
Dương Diệp hỏi.
- Cõi đời này đều có người mang theo tâm lý may mắn!
Mộ Dung Yêu lên tiếng.
Dương Diệp lắc lắc đầu, không nói nữa, bởi vì Mộ Dung Yêu nói rất có lý, trước mặt lợi ích mê hoặc, đều có thật nhiều người ôm tâm lý may mắn.
Sau khi giải quyết mười mấy người này, Lý Tư nhìn lại nói với đám người phía dưới:
- Thanh Vân Bảng bắt đầu!
Tuy rằng Lý Tư đã nói ra bắt đầu, thế nhưng trên sân nhưng không có người nào đi vào truyền tống trận, hầu như tất cả huyền giả đều nhìn đệ tử sáu thế lực lớn đứng trước nhất.
Đây là một quy củ, chỉ có đệ tử sáu thế lực lớn đi vào trước, sau đó là con cháu thế gia cùng tán tu mới có thể tiến vào, không phải vậy, bọn họ chắc chắn chạy không thoát. . . .
Ở Nam vực, không có tán tu cùng thế gia nào dám không tôn trọng sáu thế lực lớn!
Lúc này, bầu không khí hơi im lặng, bởi vì đệ tử sáu thế lực lớn cũng không nhúc nhích, tiến vào truyền tống trận đầu tiên không phải Nguyên Môn chính là học viện hoàng gia Đại Tần đế quốc, lúc này Nguyên Môn và học viện hoàng gia lại không muốn cạnh tranh với các thế lực khác. Còn hai cung và ba tông, sau khi Nguyên Môn và học viện hoàng gia Đại Tần tiến vào, lúc đó bọn họ mới tranh nhau…
Một hồi lâu sau, bên phía học viện hoàng gia Đại Tần cóp một thanh niên mặc hoàng bào đi ra, thanh niên hoàng bào chậm rãi đi về hướng truyền tống trận, cùng lúc đó, mấy người phía sau thanh niên hoàng bào cũng đi theo.
Nhìn thấy thanh niên hoàng bào đi về hướng truyền tống trận, ánh mắt Nguyên Dạ cầm đầu Nguyên Môn sáng lên, trong mắt sinh ra hàn quang, nói:
- Tần Du Nhiên, ngươi thật muốn tiến vào truyền tống trận đầu tiên sao?
Nghe vậy, thanh niên hoàng bào dừng bước, nhìn về phía Nguyên Dạ, nói:
- Nguyên Dạ, ngươi không tư cách ngăn cản ta, muốn tiến vào Thập Vạn Đại Sơn đầu tiên, để sư huynh Nguyên Huyền của ngươi đến, đều nghe đồn hắn là người mạnh nhất dưới Vương Giả cảnh, ta tin tưởng, không chỉ có ta, rất nhiều người ở đây đều muốn gặp gỡ hắn!
- Sẽ không phải không dám đến chứ!
Lúc này, một tên nam tử phía sau Tần Du Nhiên khẽ cười nói:
- Mạnh nhất dưới Vương Giả cảnh, người quái dị nhất Nam vực suốt ngàn năm qua, người có khả năng trở thành Vũ Thần nhất Nam vực, ta thấy chắc hắn không dám tới! Phải biết, nơi này có vô số cường giả, vạn nhất nghe danh không bằng gặp mặt, khi đó Nguyên Môn sẽ mất mặt lớn lắm!
- Ha ha. . . .
Đột nhiên, Nguyên Dạ bắt đầu cười lớn, cười điên cuồng.
Tần Du Nhiên hơi cau mày, trầm giọng nói:
- Nguyên Dạ, ngươi cười cái gì?
- Tần Du Nhiên, ngươi có biết, sư huynh của ta hắn lúc này ở nơi nào không?
Nguyên Dạ dừng cười, đột nhiên hắn hỏi.
- Nơi nào?
Tần Du Nhiên cau mày nói.
Nguyên Dạ cười cợt khinh bỉ, ánh mắt nhìn vào người đệ tử sáu thế lực lớn cùng từng người của học viện hoàng gia Đại Tần đế quốc, sau đó nói:
- Sư huynh của ta hắn nói rồi, từ truyền tống trận tiến vào Thập Vạn Đại Sơn đến Thanh Vân sơn mạch, thực sự là quá không có tính khiêu chiến, vì lẽ đó hắn lựa chọn từ bên ngoài đi bộ vào Thanh Vân sơn mạch, lúc này, hắn cũng sắp tới Thanh Vân sơn mạch rồi!
Nghe vậy, tất cả mọi người có mặt ở đây đều biến sắc!
Thanh Vân sơn mạch nằm ở tận cùng phía nam Thập Vạn Đại Sơn, từ Đại Tần đế quốc tới đó, lộ trình hơn mười ngàn dặm. Xa như thế không phải trọng yếu, trọng yếu chính là nguy hiểm dọc theo đoạn đường này. Sau khi tiến vào Đoạn Hồn sơn mạch, gần như là thiên hạ của Huyền thú Vương giai cùng Huyền thú Linh giai, một Tiên Thiên cảnh phải xuyên qua lãnh địa của Huyền thú Vương giai cùng Huyền thú Linh giai mới tới được Thanh Vân sơn mạch, hơn nữa trong đó còn có các loại nguy hiểm khác, độ khó trong đó có thể tưởng tượng!
Đừng nói Tiên Thiên cảnh, cho dù là cường giả Vương Giả cảnh cũng không dám. Cũng chỉ có cường giả Linh Giả cảnh huyền khí hóa dực mới có thể đi!
Mà hiện tại, một huyền giả Tiên Thiên cảnh lại làm như vậy.
Sắc mặt của Dương Diệp cũng biến thành nghiêm túc, hắn cũng có thể xem như yêu nghiệt một mình đi tới Thanh Vân sơn mạch, đương nhiên, nếu như không có Tiểu gia hỏa bên cạnh, việc này quá mức khó khăn. Hắn tự nhiên không sợ Huyền thú Vương giai, thế nhưng Huyền thú Linh giai lại không phải hắn hiện tại có thể đối kháng được.
Nếu như gia hỏa gọi là Nguyên Huyền đã không sợ Huyền thú Linh giai, xem ra lần tranh Thanh Vân Bảng lần này có phần vướng tay chân!
Ngoại trừ Dương Diệp sắc mặt nghiêm túc ra, tất cả huyền giả của sáu thế lực lớn và người tham gia Thanh Vân Bảng đều nghiêm túc, tuy rằng không chân chính nhìn thấy yêu nghiệt gọi là Nguyên Huyền, thế nhưng dựa vào hành động của đối phương, mọi người liền cảm nhận được áp lực lớn lao. Có yêu nghiệt như thế áp trên đầu của mình, Thanh Vân Bảng lần này còn có cơ hội cho bọn họ tỏa sáng hay không?
Tần Du Nhiên hít sâu một hơi, nhìn Nguyên Dạ một chút, sau đó mang theo người học viện hoàng gia đi vào bên trong truyền tống trận.
Thấy Đại Tần đế quốc tiến vào truyền tống trận, Nguyên Dạ cười cợt, sau đó cũng mang theo hai người phía sau đi vào truyền tống trận.
Sau khi Nguyên Môn và học viện hoàng gia Đại Tần đế quốc tiến vào truyền tống trận, ánh mắt mọi người nhìn về phía Bách Hoa cung cùng Băng Tuyết Cung. Bách Hoa cung cùng Băng Tuyết Cung vốn có mâu thuẫn với nhau đây là việc tất cả mọi người đều biết, như vậy vấn đề đến rồi, hai cung này ai tiến vào truyền tống trận đầu tiên chính là một vấn đề lớn, dù sao việc này quan hệ tới mặt mũi của hai cung!
Thấy người hai cung người đều bất động, Quỷ tông Tu La hừ lạnh một tiếng, hắn cất bước tiến lên, đột nhiên, Lý Tiên Quân bên cạnh hắn kéo hắn lại, lắc đầu với hắn.
Tu La hơi cau mày, trong mắt không vui nhưng vẫn lui trở lại.
Thấy Tu La lui về, ánh mắt của mọi người Bách Hoa cung cùng Băng Tuyết Cung mới không nhìn Tu La, tuy rằng Bách Hoa cung cùng Băng Tuyết Cung hơi kém hơn Nguyên Môn cùng Đại Tần đế quốc một chút, nhưng cũng không phải Quỷ tông hiện tại có thể so sánh, nếu như Quỷ tông không thức thời, các nàng cũng không ngại giáo huấn đám người Quỷ tông một chút!